Bão Sài Gòn
- Tiếng mưa rả rích. Mưa bắt đầu hình như đã lâu lắm. Khi tôi mơ màng tỉnh dậy, mưa đã nhảy nhót ngoài kia. Lạnh! Như một sớm mùa đông ngoài quê. Tôi cuộn mình trong tấm chăn nhung còn thoang thoảng mùi hoa hồng dịu nhẹ. Một nỗi nhớ mơ hồ, êm đềm dịu vợi như cái co mình ấm áp trên tấm nệm nhỏ. Phòng tôi không có giường. Mọi thứ được sắp đặt lung tung như thể chỉ có mình tôi hiểu được quy luật ấy… Sài Gòn… Lâu lắm rồi mới có mưa. Tôi vui,...