Vì Anh Đến Tr Trong Cuc Đời Em -
Ch em yêu anh như thế
Anh cất bước trở về nhà mà trong lòng nng trĩu. hoa hồng đỏ thắm anh cầm
trên tay vẫn chưa có cơ hội để tặng em. Nhìn em tay trong tay với người ta, lòng
anh qun thắt. Anh chỉ muốn chạy tới để giành em lại cho mình. Anh muốn ghen,
mun nổi giận, nhưng nhưng anh lấy tư cách gì để làm điều đó. Lẽ nào ly tư cách
của một người đến sau?
Con chim không thể bay nếu nó chỉ có một cánh và tình yêu của anh cũng vậy.
Anh biết cuối cùng mọi chuyện sẽ chẳng đi về đâu khi mà ch có tình yêu của anh
đối vi em là trọn vẹn.
Lần đầu gặp gỡ, chính ánh mắt, nụ cười và cách nói chuyện dí dỏm của em đã làm
xao xuyến trái tim anh. Rồi cứ thế, tình cảm ấy lớn dần. Rất nhiều lần anh đã t
nhủ lòng nh kng được yêu em, bi anh biết người đàn ông vẫn đưa đón em đi
làm y là người mà em gọi với cái tên thân mật: "Người yêu”.
Nhưng trái tim vẫn luôn có cái lý lẽ của riêng nó. Bây ginó đã chẳng còn nghe
theo bất kmột sự điều khiển nào của trí óc anh. Nó vẫn cứ đập lon nhịp mỗi lần
em vô tình thoáng qua, lại thổn thức trong lồng ngực mi lúc anh nhớ về ánh mắt,
nụ cười và giọng nói của em.
Chưa bao giờ anh yêu ai nhiều như yêu em lúc này, mặc dù tất cả cũng chỉ là
vọng mà ti. Anh biết, tình cm chân thành y đã chm được tới trái tim của em.
Nhưng em vẫn âm thầm quay đi, mặc cho anh đứng đó, ướt nhèm trong mưa chỉ vì
đợi để được một lần đưa em về nhà.
Em vẫn nhắn tin, vẫn nghe điện thoại của anh nhưng tất cả chỉ nằm trong chừng
mực của hai từ "Đồng nghiệp". Thỉnh thoảng khi anh không kiềm chế được cảm
xúc của bản thân anh lại nhận được lời nhắc nhở nhẹ nhàng của em: "Anh à, anh
biết là em đã có người yêu rồi đúng không!” và em im lặng.
Sự im lặng đó làm tim anh nghẹt thở. Anh không thể chịu đựng được nếu một ngày
vắng tin nhắn, vắng giọng nói ngọt ngào và những tiếng cười trong veo ấy của em.
Anh cuống cuồng, lo lắng chạy đi tìm. Anh như một kẻ bấn loạn khi thấy em rời xa
tm mắt mình mặc dù em đứng đó cũng chưa một lần anh có em trong tay. Anh sợ
lm nếu có ny em cắt đứt không liên lạc với anh. Khi ấy chẳng biết liệu anh có
thể sống nổi được không?
Anh tin đâu đó trong tim em anh có một vị trí nào đó, dù nhỏ thôi. Nhưng em lại
xếp nó vào một góc khuất để không ai có thể nhìn thy được, ngoài anh. Em đã c
giữ để cho nó chỉ dừng lại ở sự rung động. Không một lần nào em cho anh cơ hội
để tiến xa hơn. Càng như thế, em lại càng khiến anh yêu em thật nhiều.
Yêu em, nhưng anh không muốn biến mình thành một kẻ phá đám. Đã có rất nhiu
ln anh bắt gặp người ấy chở em về. Ngồi sau xe em cười tươi lắm và vòng tay em
ôm cu ta thật chặt. Những lúc đó, trái tim anh như có ai đó bóp nghẹt, đau đớn và
bất lực đến tột cùng.
Yêu là luôn mong mỏi và m tất cả những gì có thể để cho người mình yêu được
hạnh phúc. Anh cũng vậy. Để được ngày ngày nhìn thấy nụ cười của em, anh đã
chấp nhận hy sinh. Đã lâu lm rồi anh chỉ dám đứng nhìn em txa mỗi lần em dắt
xe ra cng. Anh kng dám nhắn tin nhiều, gọi điện cũng chỉ vào những lúc em
đang ở cơ quan.
Anh có đủ tự tin để làm cho em hạnh phúc, nhưng anh nhớ, đã có lần em từng nói
với anh: "Anh ấy là người yêu, và cũng sẽ là chồng tương lai của em. Em yêu anh
ấy nhiều lắm, schẳng điều gì có thlàm thay đổi được em đâu”. Vì thế nên anh lo
sợ mình s làm tn thương "tình yêu đẹp” đó của em. Anh không muốn em buồn,
cũng không hề muốn làm em phi khó xử, bởi vì anh yêu em.
Con chim chỉ có thể bay được với một đôi cánh. Nếu là ba thì cho dù có vùng vy,
quẫy đạp để cất cánh bay lên ri nó cũng sẽ chao đảo, mất tng bằng mà rơi
xuống. Và thâm tâm anh biết rằng, anh chính là chiếc cánh thứ ba vô duyên kia,
bởi vì... anh là người đến sau.
Sinh nhật em, anh đã chn mua một bó hoa thật đẹp. Anh muốn đến để được nhìn
thấy nụ cười rạng rỡ của em. Nhưng giờ đây, chỉ còn một mình anh bước đi trong
bóng ti, cô độc và lạnh lẽo. Hôm nay em xúng xính trong bộ váy màu hồng nhạt,
em xinh đẹp và đáng yêu. Anh cũng đã được nhìn thy em cười nhưng vòng tay em
ôm cu ấy li khiến anh đau đớn. Anh không đủ dũng khí để đối diện với em và...
anh quay đi.
Em biết không, khi viết nên những dòng này anh đã khóc. Anh đã cố gắng để kìm
gilại nhưng cảm xúc ấy vẫn cứ tuôn trào. Ln đầu tiên anh nấc nghẹn vì một
người con gái. Tình yêu vô vng ấy cứ cào xé trái tim anh. Chưa bao giờ anh thấy
đau đớn và bt lực như lúc y. Mà chỉ vì một lỗi lầm...anh là người đến sau!
Dù không muốn nhưng anh sẽ cố gắng để bước đi bên cnh cuộc đời em với tư
cách một người bạn. Anh sẽ trả lại em về vị trí vốn có lúc ban đầu. Anh thấm
thía hơn ai hết câu nói: "Những gì không thuộc về mình thì cho dù có cố gắng đến
mấy nó cũng không thể thuộc về mình”.