CẢNG CÁ HÀ TIÊN KIÊN GIANG

I. LỊCH SỬ HÌNH THÀNH

Cảng cá chỉ mới hoàn thành từ đầu năm 2012. Trước đây khu vực cảng rất

cạn, người ta nạo vét và tạo thêm một đường thông ra biển, các tàu cá vào

đường phía bên này và ra đường phía bên kia đi theo vòng tròn.

II. HOẠT ĐỘNG CỦA CẢNG

Mùa vụ chính là vụ Nam. Bắt đầu từ tháng 5, 6 đến tháng 10, 11 (âm lịch).

Nguồn lợi hải sản chính: ghẹ, mực, tôm.

Có tổng số 1120 tàu, tổng công suất 97000Cv.

Tàu ra khơi khoảng 350Cv thường cần khoảng 10 thủy thủ, nếu tàu đôi thì

cần 15 người. Tàu đôi gồm 2 chiếc, 1 chiếc đực chỉ đi theo để kéo song song

với chiếc cái, chiếc cái là chiếc chở lưới và sản phẩm.

Trong thời gian gần đây, do tình hình ngư trường ven bờ cạn kiệt nên đa số

người ta làm tàu có công suất lớn, khoảng chừng máy Indo 10 trở lên, tức là

tàu khoảng trên 400Cv trở lên. Những loại tàu thuyền này phải đánh bắt

rất xa.

Để giảm chi phí, người ta sử dụng 1 chiếc tàu nhỏ vận chuyển lương thực

thực phẩm, xăng dầu, nước đá ở trong đất liền đi ra, và chở tôm cá đánh

bắt được ngoài biển trở vào.

Ghe tàu chở cá ngoài biển vào bao gồm ghe tàu của ngư dân ở đây đánh bắt

và ngư dân ở nơi khác đem về đây bán. Có điểm thu mua, ghe đánh bắt ở

ngoài có thể là của Phú Quốc, Kiên Giang rồi bán cho những thương lái

đem về cảng bán.

Hoặc cũng có trường hợp có người đầu tư tiền vào ghe, vì chủ ghe không có

vốn nên phải mua lương thực thực phẩm bằng số tiền đầu tư, nên khi đánh

bắt xong họ bắt buộc phải bán cho người đã đầu tư, nhưng giá cả cũng chỉ

chênh lệch với bên ngoài thị trường một ít.

Chi phí cho một chuyến đi tùy thuộc vào công suất tàu lớn hay nhỏ. Tàu lớn

đi khai thác thời gian dài, số lượng thủy thủ đông thì chi phí cao và ngươc

lại.

Thời gian đi khai thác cũng tùy theo công suất máy. Tàu lớn phải đi khoảng

1 đến 3 tháng. Còn tàu nhỏ hoạt động bình thường thì 1 tuần hoặc nửa

tháng.

Các sản phẩm khai thác được hiện nay thì cá được dùng làm thức ăn là rất

ít, chỉ chiếm khoảng 20%, đa số được dùng làm cá phân phục vụ cho nhà

máy chế biến thức ăn.

III. CÁC NGHỀ KHAI THÁC CHÍNH

Trước đây có nghề lưới vàng. Lưới vàng là loại lưới dùng để đánh bắt cá

giống (như cá mập) để lấy vi. Nhưng hiện tại hình thức này không còn nữa.

Ngoài ra còn có nghề câu kiều. Câu kiều là một loại câu không cần có mồi,

lưỡi câu không có ngạnh, trên đó để rất nhiều lưỡi câu, có một dây vàng và

nhiều dây khác thòng xuống, khoảng cách mỗi lưỡi câu khoảng 10cm.

Người ta thả rà rà cách mặt nước khoảng 3-4 tấc, trong quá trình bơi lội, do

sóng của cá lội sẽ làm lưỡi câu quơ và mốc vào cá. Câu kiều chỉ khai thác

được cá ở tầng đáy, cá ở tầng mặt không bắt được.

Trong quá trình khai thác, do con người không biết bảo vệ nguồn lợi hải

sản nên tài nguyên hải sản ngày càng cạn kiệt. Ngày nay lưới vàng và câu

kiều đều không còn nữa, chỉ còn phát triển nhất là lưới cào và lưới ghẹ, lưới

ghẹ chỉ tồn tại ở ghe tàu nhỏ đánh bắt ở gần bờ. Tàu khai thác ghẹ có loại

khai thác bằng lưới hoặc bằng rập.

Rập: xếp lại hình khối chữ nhật,khi cần thiết nó bung ra, có hai miệng hom

ở hai bên, cá vào được nhưng ra không được, bên trong có treo mồi, kích

thước mắt lưới rất nhỏ (khoảng 1 phân) nên tất cả các loại ghẹ hoặc cua cá

đều mắc phải. Việc khai thác như thế là rất lãng phí.

Tàu lưới kéo (cào)

Loại lưới ghẹ thì chỉ đánh bắt chọn lọc. Chỉ những loại gần đúng với kích

thước mắt lưới mới bị mắc vào, loại nhỏ hơn không bắt được.

Trước đây còn có nghề lưới bao nhưng do nguồn lợi hải sản cạn kiệt nên

không còn phát triển, chỉ phát triển ở Phú Quốc.

IV. THUẬN LỢI và KHÓ KHĂN

1. Thuận Lợi

Cá đánh bắt về được lên tại cảng.

Các tàu nhỏ được sự hỗ trợ từ các nhà đầu tư.

Có trạm biên phòng để nắm bắt số lượng tàu thuyền hoạt động. Khi ra vào

biển người ta sẽ trình sổ hành trình lên trạm biên phòng. Trên đó có ghi lại

tên thuyền trưởng, máy trưởng, thủy thủ, số ghe, công suất máy.

o Tàu ra khơi không cần phải thu phí.

o Vốn đóng tàu có thể vay ngân hàng 50% nếu tàu lớn.

o Có 3 cơ sở đóng và sửa chữa tàu.

2. Khó Khăn

Cảng cá chưa đủ lớn để lúc bão đến các tàu có thể đậu vào bến mà phải vào

Giang Thành hoặc những nơi khác có mực nước sâu.

Việc khai thác quá mức và ý thức bảo vệ nguồn lợi của người dân chưa cao

dẫn đến nguồn lợi thủy sản ngày càng cạn kiệt

Cảng cá chưa thành lập xong nên việc quản lý chưa chặt chẽ. Các tàu thuyền

đậu ở cảng thường bị mất trộm. Hiện chỉ có khoảng 3-4 người quản lý an

ninh trật tự và công tác phòng chống cháy nổ vẫn chưa thực hiện được.

Do chưa có đội quản lý nên việc ra vào cảng cá không cần phải đăng kí. Vì

thế số lượng tàu thuyền ra vào cảng không được nắm để khi có bão hoặc các

vấn đề khác thì thông báo và có biện pháp quản lý chặt chẽ mà chỉ được thông

qua trạm biên phòng.

Tuy được sự hỗ trợ vay vốn nhưng tàu nhỏ thì người dân phải tự bỏ vốn.

Cá đánh bắt xong chỉ đươc mua bán trong nội địa. Sản lượng trong năm chỉ

được nắm một cách tương đối qua công suất vì cá không phải chỉ bán trong

chợ cá này mà còn bán ngoài biển hoặc đem đi nơi khác.

V. ĐỊNH HƯỚNG

· Dự kiến sẽ thành lập một đội quản lý tuần tra để bảo vệ an ninh, cháy nổ và

trộm cắp.

· Thành lập đội ngũ quản lý việc đăng ký tàu thuyền ra vào hoạt động trên

biển.

· Mở rộng cảng cá.

· Hợp tác việc thông thương mua bán với các nơi khác và cả nước ngoài.