
Tuyển tập Hội nghị Khoa học thường niên năm 2024. ISBN: 978-604-82-8175-5
145
ĐÁNH GIÁ HỆ SỐ AN TOÀN ỔN ĐỊNH MÁI DỐC LỒI
Lê Hồng Phương, Đỗ Quang Huy
Trường Đại học Thủy lợi, email: phuongle@tlu.edu.vn
1. GIỚI THIỆU CHUNG
Phân tích ổn định mái dốc là một trong
những vấn đề quan trọng trong xây dựng, đặc
biệt là khi tính an toàn và kinh tế của các
công trình phụ thuộc lớn vào sự ổn định của
mái dốc. Trong nhiều thập kỷ qua, phương
pháp phân tích hai chiều (2D) đã được ứng
dụng rộng rãi do tính đơn giản và hiệu quả
của nó [2]. Tuy nhiên, khi đối mặt với các
cấu hình mái dốc phức tạp và điều kiện tải
không tuân theo giả định biến dạng phẳng,
phân tích 2D có thể dẫn đến kết quả không
chính xác [3].
Đặc biệt, đối với mái dốc lồi, hình dạng ba
chiều (3D) có ảnh hưởng đáng kể đến ổn
định tổng thể [6]. Trong những trường hợp
này, phân tích 3D trở thành phương pháp
thích hợp để đánh giá chính xác độ ổn định
của mái dốc. Sự phát triển của công nghệ tính
toán đã thúc đẩy việc áp dụng phân tích ổn
định mái dốc 3D, cho phép mô phỏng chính
xác hơn các điều kiện thực tế [4].
Arellano và Stark (2000) đã chứng minh
rằng phân tích 3D thường cho giá trị hệ số an
toàn (FS) cao hơn so với phân tích 2D. Điều
này là do phân tích 3D có khả năng tính toán
thêm sức kháng cắt dọc theo các bên của khối
trượt, một yếu tố không được xem xét trong
phân tích 2D. Sự khác biệt này đặc biệt quan
trọng đối với mái dốc lồi, nơi mà hiệu ứng
kháng cắt bổ sung có thể rất đáng kể [1].
Mặc dù đã có nhiều tiến bộ trong phân tích
ổn định mái dốc 3D, vẫn còn tồn tại những
thách thức trong việc hiểu rõ ảnh hưởng của
hình dạng mái dốc lồi đến hệ số an toàn. Cụ
thể, mối quan hệ định lượng giữa FS3D và
FS2D cho mái dốc lồi vẫn chưa được làm rõ
hoàn toàn, đặc biệt là mối liên hệ giữa các
thông số hình học như bán kính cong (r) (bán
kính ở phần đỉnh của mái dốc lồi - Hình 1a)
và chiều cao mái dốc (H) với sự chênh lệch
giữa FS3D và FS2D. Việc hiểu rõ mối quan hệ
này là then chốt để nâng cao độ chính xác
trong phân tích ổn định và đảm bảo an toàn
cho các công trình trên mái dốc lồi.
Hơn nữa, việc sử dụng các giá trị hệ số an
toàn tối thiểu hay cho phép [FS3D] được quy
định cho phân tích 3D cũng nên được quan
tâm. Ví dụ, trong thiết kế các công trình chứa
chất thải, việc tối ưu hóa thể tích chứa
thường dẫn đến việc tăng độ dốc và chiều cao
của mái dốc. Điều này có thể đạt được thông
qua phân tích 3D, nhưng việc so sánh kết quả
với hệ số an toàn cho phép [FS2D] dành cho
phân tích 2D tiềm ẩn nguy cơ rủi ro cao nếu
không sử dụng [FS3D] một cách chính xác.
Tương tự, khi gặp khó khăn trong việc đạt
được FS yêu cầu bằng phân tích 2D, các kỹ
sư có thể chuyển sang phân tích 3D để đạt
được FS lớn hơn. Trong cả hai trường hợp,
việc so sánh giá trị FS tính toán bằng phân
tích 3D với giá trị [FS2D] quy định cho phân
tích 2D có thể dẫn đến sự không chắc chắn và
nguy cơ rủi ro cao hơn.
Do đó, mục tiêu chính của nghiên cứu này
là xác định mối quan hệ giữa hai tỷ số không
thứ nguyên FS3D/FS2D và r/H. Từ đó, nghiên
cứu đề xuất các phương pháp xác định [FS3D]
đối với phân tích ổn định mái dốc lồi 3D,
nhằm đảm bảo mức độ an toàn tương đương
với [FS2D] quy định trong các tiêu chuẩn hiện
hành. Kết quả của nghiên cứu này không chỉ
làm sáng tỏ các yếu tố ảnh hưởng đến ổn định
của mái dốc lồi mà còn cung cấp nền tảng cho
việc phát triển các tiêu chuẩn và phương pháp
thiết kế an toàn hơn trong tương lai.