
SỞ GD VÀ ĐT HẢI DƯƠNG
TRƯỜNG THPT ĐOÀN THƯỢNG
ĐỀ KIỂM TRA CUỐI KÌ I, NĂM HỌC 2021 - 2022
Môn: Ngữ Văn 11
Thời gian làm bài: 90 phút (không tính thời gian giao đề)
( Đề thi gồm có 01 trang)
- Họ và tên thí sinh : .................................................... – Số báo danh : ........................
ĐỀ DÀNH CHO CA 1
I. ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)
Đọc bài thơ:
Đã bấy lâu nay bác tới nhà,
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Ao sâu, nước cả, khôn chài cá,
Vườn rộng, rào thưa, khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến chơi đây ta với ta.
(Bạn đến chơi nhà, Nguyễn Khuyến – Tủ sách văn học trong nhà trường – Hồ Sĩ Hiệp,
NXB văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh, 1997, tr. 22)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2. Theo nội dung của câu thơ thứ nhất, Nguyễn Khuyến phải tiếp đãi bạn như thế nào khi đến chơi nhà?
Câu 3. Cụm từ “ta với ta” trong câu thơ: “Bác đến chơi đây ta với ta” nói lên điều gì? Câu thơ đó, khẳng
định vai trò về tình bạn của nhà thơ như thế nào?
Câu 4. Qua cách ứng xử của nhà thơ, anh/chị rút ra được bài học gì về tình bạn?
II. LÀM VĂN (7,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm)
Anh/Chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) trình bày suy nghĩ về tầm quan trọng của việc nuôi
dưỡng ước mơ.
Câu 2 (5,0 điểm)
Cảm nhận của anh/chị về đoạn trích sau trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao:
Khi Chí Phèo mở mắt thì trời sáng đã lâu. Mặt trời chắc đã lên cao, và nắng bên ngoài chắc là rực
rỡ. Cứ nghe chim ríu rít bên ngoài đủ biết. Nhưng trong cái lều ẩm thấp vẫn mới chỉ hơi lờ mờ. Ở đây người
ta thấy chiều lúc xế trưa và gặp đêm khi bên ngoài vẫn sáng. Chưa bao giờ Chí Phèo nhận thấy thế bởi
chưa bao giờ hết say.
Nhưng bây giờ thì hắn tỉnh. Hắn bâng khuâng như tỉnh dậy sau một cơn say rất dài. Cũng như
những người say tỉnh dậy, hắn thấy miệng đắng, lòng mơ hồ buồn. Người thì bủn rủn, chân tay không buồn
nhấc. Hay là đói rượu? Nghĩ đến rượu, hắn hơi rùng mình. Ruột gan lại nôn nao lên một tí. Hắn sợ rượu
cũng như những người ốm thường sợ cơm. Tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ quá! Có tiếng cười nói của
những người đi chợ. Anh thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá. Những tiếng quen thuộc ấy hôm nào chả có.
Nhưng hôm nay hắn mới nghe thấy… Chao ôi là buồn!
(Trích Chí Phèo – Nam Cao, Ngữ văn 11, Tập một, NXB Giáo dục Việt Nam 2019, tr.149)
_______ Hết _______
Cán bộ coi thi không giải thích gì thêm