
3
Đăm Noi: Ơ bôk Prao, đó, ông đã biết thế nào là Noi, con cháu của bôk Kei Đei
chưa?
Bok Prao: Này Noi, sao mày lại tài hơn thần, giỏi hơn trời? Nhà rông của ta đã
hóa thành tro bụi mất rồi.
Các con của Bok Prao: Ơ, bố ơi, bố đừng đánh nhau nữa, bố không biết Noi có sức
mạnh như thế nào ư?
Bok Prao: Sợ gì thằng Noi nhỏ bằng sợi chỉ, bé bằng cái kim, đập và nuốt nó dễ
như đập quả trứng, có khó gì đâu! Ta cũng tài giỏi kém gì. Nghe tên ta, cá cũng phải chui
xuống đất, trăn cũng phải giật mình, rồng cũng phải nhổm dậy ngó xem. (…) Này Noi,
mày hãy chờ xem, ta sẽ đánh bằng búa thần của Drang Hạ – Drang Hơm đây này.
Bok Prao vung tay lên, búa thần chạm núi, núi đá vỡ tan, lông tua tủa như lông
nhím, lão hạ tay xuống trong chiếc khiên của Noi, các mảnh khiên to bằng núi con bắn ra
tung tóe. Lão tưởng đã đánh trúng Noi rồi, không ngờ Noi vẫn ngồi đó ung dung hút thuốc.
Thuốc của chàng vàng nhỏ như sợi thuốc người Doăn, thơm như mùi ruột cây kơ lâu, ngọt
như mật con ong rừng.
Bok Prao tức lắm, lão chửi:
– Mày tài giỏi thật. Mày hãy chờ ta làm một lần nữa. Chắc chắn mày sẽ chết.
Lại một lần nữa, búa cắm sâu xuống đất, bok Prao nhổ búa lên, vẫn thấy khói bay mù mịt.
Noi vẫn ngồi hút thuốc ung dung.
Bok Prao đã bảy lần đánh, bàn tay lão bị phồng lên như người ta nướng da heo,
nhưng vẫn không trúng Noi.
Đăm Noi: Ông ơi, đánh đi, đánh nữa đi. Ông nói ta nhỏ bằng sợi chỉ, bé như cái
kim. Vậy ông hãy đánh nữa đi.
Noi vẫn đứng hiên ngang, người chàng hừng hực lửa, nói tiếp:
– Ơ Prao, lão không biết tên ta sao? Nghe tên ta, con cá chình sông Ba phải chui
xuống đất, con trăn lớn phải giật mình, con rồng trời phải nhỏm dậy ngó xem. Ơ Prao,
bây giờ ta muốn hỏi thăm sức khỏe của lão!
Noi rút gươm có bôi thuốc Kleng klong chém một nhát vào Prao. Prao liền lấy chiếc
khiên ngăn trời ra, làm cho trời đất mù mịt không nhìn thấy gì. Noi liền quay khiên Lôn
lang và Tia chớp mặt trời. Bỗng nhiên nắng chói chang chiếu sáng núi rừng, trời đất. Noi
nhìn thấy Prao nằm co quắp trong chiếc khiên của lão, giữa nước biển mênh mông, không
ai có thể chém được.
Chàng gọi Prao:
– Ông ơi, hãy chờ xem!
Rồi chàng lấy thuốc bôi vào gươm và chỉ cần vung lên một nhát, mây đã tản đi tan
tác, lão Prao bị đứt làm đôi, lão cố sức nối lại mà không được, lão liền bị rơi xuống biển…
(Trích Đăm Noi, sử thi Ba na, in trong Tổng tập văn học Việt Nam, tập 39, NXB
Khoa học xã hội, Hà Nội, 2000, Tr.597-600)
----------------HẾT---------------------
Học sinh không được sử dụng tài liệu. CBCT không giải thích gì thêm
SỞ GD&ĐT QUẢNG TRỊ
TRƯỜNG PHỔ THÔNG DTNT TỈNH
ĐỀ KIỂM TRA CUỐI HỌC KỲ I NĂM HỌC 2024-2025
Môn: Ngữ văn