
Dòng sông tình quê
Nguyễn Danh Phiên

Từ thưở dời quê sống xa nhà
Xa mái đình xưa, xa gốc đa
Xa con sông nhỏ dòng nước biếc
Tươi mát bao đời đất quê ta
Nhớ mùa xuân xanh mượt nương dâu
Bãi mía xa kia biếc một màu
Màu xanh trù phú ven sông ấy
Khắc họa quê tôi nét đẹp giàu
Nhớ khi oi bức những trưa hè
Rặng nhãn ven đê rộn tiếng ve
Sông đã cho quê dòng nước mát
Tôi vẫy vùng bơi lội thỏa thuê
Nhớ mùa thu cách mạng thành công
Phấp phới cờ sao rợp bến sông
Rầm rập quân đi ngày trẩy hội
Em lặng nhìn tôi má ửng hồng
Nhớ mùa đông ấy tiễn tôi đi
Em nắm tay tôi giọng thì thầm
Sông vẫn chờ anh ngày trở lại
Đôi mắt lệ nhòa ướt bờ mi
Sông khắc trong tôi đượm tình quê
Từ ấy xa quê mãi nhớ về
Hình bóng người xưa ngày trẩy hội
Và dòng sông nhỏ đượm tình quê.