Nh ng bài văn t ng i ườ
Đ bài: Em hãy t hình dáng và tính tình cô giáo (th y giáo) đã d y em
trong nh ng năm h c tr c mà em nh nh t. ướ
Tôi đã h c r t nhi u cô, nh ng ng i đ l i cho n t ng sâu s c ư ườ ượ
nh t là cô Thành d y tôi năm l p b n
T xa, tôi đã nh n ra cô b i dáng đi nhanh nh n, ho t bát. Cô th ng ườ
m c nh ng b qu n áo gi n d , s m màu phù h p v i đ tu i. Khuôn
m t cô hình trái xoan v i n c da rám n ng. Cô có đôi m t đen láy, ướ
r t đp làm tăng thêm v thanh m n, cong cong c a c p lông mày. Đôi
m t y nhìn chúng tôi m t cách trìu m n, thân thi n. Cái mũi c a cô ế
thanh thanh, cao cao, bên d i là chi c mi ng luôn m m c i cùngướ ế ườ
hàm răng tr ng bóng, đu đn n i b t c p môi t i t n. Mái tóc cô ươ
h i xoăn, đen óng buông xu ng ngang vai. Trông cô th t bao dung,ơ
d u hi n.
Cô luôn luôn đc m i ng i yêu quý. Gi lên l p, cô gi ng bài r tượ ườ
d hi u, h p d n, gi ng nói c a cô rõ ràng, nét m t vui t i. M i khi ươ
có bài khó, ch nào ch a hi u, m nh d n h i, cô đu t n tình gi ng ư
l i. Vào gi ra ch i cô còn giành th i gian đ tr l i nh ng câu h i ơ
c a chúng tôi . Không nh ng cô coi tr ng môn Toán, Ti ng ế
Vi t cô còn giúp chúng tôi đt đi m t t trong t t c các môn. M i khi
b n nào m c khuy t đi m cô đu nghiêm kh c phê bình nh ng cô ế ư
ch a bao gi ph i x m ng m t h c sinh nào. V i t m lòng nhân ái côư
v n đng chúng tôi cùng cô quyên góp tìên ng h các b n nghèo v t ượ
khó. Nh ng vi c làm c a cô làm tôi không th quên đc, nó luôn ượ
đng l i trong tim tôi.
Tôi coi cô nh ng i m th hai c a tôi. Mai đây khôn l n, nh ngư ườ
ki n th c mà cô Thành và các th y cô khác đã d y tôi s tr thànhế
hành trang đ tôi b c vào đi. Tôi s không quên mái tr ng th i th ướ ườ ơ
u này và hình nh cô đã d y d tôi.
Đ bài: T ho t đng đang gi ng bài cô giáo ( th y giáo ) trong
m t ti t h c tr c mà em nh nh t. ế ướ
Hôm nay là th ba, l p em có ti t k chuy n. Ngay trong ti t h c đó, ế ế
cô giáo Ngân trông th t là duyên dáng và đy kính m n. ế
Sau khi ti ng tr ng tr ng giòn giã vang lên. Cô Ngân b c vào l p. ế ườ ướ
Hôm nay cũng nh bao bu i h c khác. Trông cô th t là gi n d nh ng ư ư
g n gũi và d m n. C l p em đng nghiêm chào cô. "Cô chào c ế
l p, hôm nay chúng ta h c bài nhé ! ``. N c i c a cô nh n hoa ườ ư
s m hé n m i d u dàng, d m n làm sao! Mái tóc c a cô m t mà ế ượ
đen óng lúc nào cũng th m mùi hoa b i, mùi b k t n u v i lá ơ ưở ế
chanh . Khuôn m t c a cô tròn đi cùng v i n c da tr ng. Đôi m t cô ướ
đen và sâu nhìn chúng em trìu m n. ế Chi c áo dài màu h ng hôm nay ế
cô m c càng làm cho dáng cô thêm m m m i h n. Đôi gu c cao gót ơ
màu h ng có v nh làm cô cao thêm nhi u. ư
Ti t h c b t đu. Hôm nay chúng em h c bài " Ti ng vĩ c m Mĩ ế ế
Lai``." C l p em còn đang không bi t Mĩ Lai đâu nên r t tò mò. Cô ế
c m viên ph n tr ng vi t lên b ng. Ch c a cô m i đp làm sao. T ế
tay cô, dòng ch n n nót ``Ti ng vĩ c m Mĩ Lai`` hi n ra tr c m t ế ướ
em. Cô b t đu k , c l p em yên l ng nghe cô k . Gi ng cô th t
tr m m, lúc tr m lúc b ng. Theo l i cô, chúng em nh đc đang t n ư ượ
m t ch ng ki n c nh t ng đau lòng và tàn b o, vô nhân tính c a ế ượ
nh ng ng i lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô k đn đo n lính Mĩ x súng ườ ế
vào đoàn ng i dân vô t i, gi ng cô nh ngh n l i, cô quay m t đi. ườ ư
Em ch t nhìn th y cô quay ra c a, cô đa tay v i qu t gi t n c m t ư ướ
lăn trên má. Không gian nh chìm xu ng. Gió nh ng ng th i đ nghe ư ư
cô k . C l p em ai cũng r ng. R i cô k đn đo n ng i c u chi n ư ế ườ ế
binh Mĩ đn Mĩ Lai kéo nh ng khúc nh c vĩ c m nh m t l i t t i ế ư
v i linh h n nh ng ng i đã khu t. Gi ng cô vui h n lên. Nghe nó sao ườ
trong tr o và thánh thi n quá v y. Lòng em cũng vui s ng bi t ướ ế
nh ng nào.ườ
Bây gi đn ph n t p k chuy n. Cô đi xu ng d i l p ân c n ch ế ướ
b o t n tình chúng em. B n Hoa lúng túng, ch a nh rõ đc n i ư ư
dung câu chuy n, cô đã g i ý b ng nh ng l i nh nhàng. Th là b n ế
y nh l i và k đc c đo n c a mình. B n Hùng h c gi i văn lên ượ
đã k trôi ch y và cô r t vui, cho b n đi m 10. C l p em ai cũng
mu n đc cô g i k tr c l p. Cô khen c l p và th ng cho c l p ượ ướ ưở
m t tràng v tay giòn giã. Cô c i r t t i. Em ng m nhìn cô, th y cô ườ ươ
lúc đó th t đp. Em bi t cô r t hài lòng v nh ng đi u cô đã d y cho ế
chúng em.
Cô i, dù mai em có xa ngôi tr ng này, em s mãi nh bóng hình c a ơ ườ
cô. Nh nh ng đi u cô đã k cho em có m t v th m sát Mĩ Lai đau
th ng nh th . Em h a v i cô s c g ng h c gi i đ x ng đáng là ươ ư ế
h c trò c a cô. Cô , m t ngày không xa em s đn Mĩ Lai, em s ế
th p nén h ng th m đ t ng nh nh ng ng i dân vô t i. Cô Ngân ươ ơ ưở ườ
. Nh cô em thêm yêu đt n c mình h n. ướ ơ
Đ bài: T ông em
C đn d p ngh hè, b me l i cho tôi v quê. B c vào trong nhà, ế ướ
m t gi ng nói tr m m quen thu c vang lên và kèm theo m t cái xoa
đu: “Ôi! Đa cháu yêu c a ông đã v , năm nay k t qu h c t p c a ế
cháu th nào, có t t không?” Đó chính là gi ng nói c a ông tôi đy và ế
cũng là ng i mà tôi yêu quý nh t trong nhà.ườ
Năm nay, ông tôi đã chin m i hai tu i r i nh ng v n còn minh m n. ươ ư
Ông không còn kh e m nh nh x a n a mà g y h n đi. Khuôn m t in ư ư
sâu nh ng n p nhăn v t v . Đôi m t đã m đc, không còn đc tinh ế ượ
n a nên m i khi đc báo thì ph i đeo kính, nh ng đôi m t y luôn ư
luôn nhìn tôi v i m t v trìu m n, hi n t . Mái tóc ông b c tr ng nh ế ư
c c làm ông gi ng nh m t ông b t có t m lòng nhân h u trong ướ ư
nh ng câu chuy n t tích b c ra v y. Đôi bàn tay g y g y x ng ư ươ
x ng, rám năng, luôn run run m i khi làm vi c. N c da không còn ươ ướ
h ng hào n a mà đen x m đi vì n ng. Răng c a ông đã r ng nhi u
nh ng nh đeo thêm hàm r ng gi nên n c i v n còn t i. Ông ăn ư ư ươ
m c r t gi n d , v i nh ng b qu n áo đc may b ng v i thô màu ượ
sang và đi đôi dép cao su màu nâu c a b đi.
Vào nh ng bu i sang s m, khi m t tr i b t đu t t nhô lên sau
nh ng dãy núi, màn s ng tr ng m ng c a ban đêm còn ch a tan h t ươ ư ế
thì đy là lúc ông t nh d y và cũng là ng i d y s m nh t nhà. Ra sân, ườ
ông hít căng l ng ng c t n h ng không khí trong lành d ch u c a ưở
bu i sang. Năm nay, tu i c a ông đã cao mà v n d y s m đ t p th
d c. Nhìn đng tác ông xoay ng i, cúi xu ng thì m i th y h i còn ườ
tr ông r t d o dai và nhanh nh n làm sao. Sau khi t p th d c xong,
ông th ng làm b a sang cho c nhà.ườ
M c dù năm nay ông đã chin m i hai tu i, nh ng ông v n r t chăm ươ ư
ch . Ông r t tích c c tham gia các ho t đng xã h i và các ch ng ươ
trình c a nhà văn hóa đ ra. Có m t l n ông nói v i tôi r ng: “T h i
còn nh ông đã là m t c u bé r t yêu quý thiên nhiên”. Cho nên ông
r t thích tr ng cây, chăm sóc cây c nh nh ng chú sâu tinh ngh ch nào
mà đn qu y phá khu v n c a ông là ông đi b t ngay r i l y n c điế ườ ư
t i cho cây. C m i khi r nh r i là ông l i ng i vót tre ho c đi cho ướ
gà ăn. Vào nh ng bu i tr a hè nóng b c, ông th ng l y chi c võng, ư ườ ế
chi c qu t nan và chi c đài trong nhà ra và hconj nh ng ch có bóngế ế
râm c a cây đ m c võng r i n m lên, nghe đài phát thanh, tay phe
ph y chi c qu t nan. Vào nh ng đêm trăng, ông th ng l y cái gh ế ườ ế
mây trong nhà ra hiên ng i k chuy n c tích cho tôi và m t vài đa
tr con trong làng nghe. Con cháu nhà mình mà có làm đi u igf sau trái
thì ông không h quát m ng, trách móc mà nh nhàng ôn t n gi ng
gi i, khuyên b o. Ông r t nhi t tình khi hàng xóm nh m t vi c gì đó
nên m i ng i trong làng ai cũng kính tr ng và quý m n ông. ườ ế
M i ng i ai ai cũng chúc th cho ông nh ng riêng tôi, tôi s c g ng ườ ư
h c hành chăm ch , ngoan ngoãn đ làm ông vui lòng, s ng lâu trăm
tu i. Tôi r t yêu quý và kính tr ng ng i ông c a mình. ườ
Đ bài: T ông em
C đn d p ngh hè, b me l i cho tôi v quê. B c vào trong nhà, ế ướ
m t gi ng nói tr m m quen thu c vang lên và kèm theo m t cái xoa
đu: “Ôi! Đa cháu yêu c a ông đã v , năm nay k t qu h c t p c a ế
cháu th nào, có t t không?” Đó chính là gi ng nói c a ông tôi đy và ế
cũng là ng i mà tôi yêu quý nh t trong nhà.ườ
Năm nay, ông tôi đã chin m i hai tu i r i nh ng v n còn minh m n. ươ ư
Ông không còn kh e m nh nh x a n a mà g y h n đi. Khuôn m t in ư ư
sâu nh ng n p nhăn v t v . Đôi m t đã m đc, không còn đc tinh ế ượ
n a nên m i khi đc báo thì ph i đeo kính, nh ng đôi m t y luôn ư
luôn nhìn tôi v i m t v trìu m n, hi n t . Mái tóc ông b c tr ng nh ế ư
c c làm ông gi ng nh m t ông b t có t m lòng nhân h u trong ướ ư
nh ng câu chuy n t tích b c ra v y. Đôi bàn tay g y g y x ng ư ươ
x ng, rám năng, luôn run run m i khi làm vi c. N c da không còn ươ ướ
h ng hào n a mà đen x m đi vì n ng. Răng c a ông đã r ng nhi u
nh ng nh đeo thêm hàm r ng gi nên n c i v n còn t i. Ông ăn ư ườ ươ
m c r t gi n d , v i nh ng b qu n áo đc may b ng v i thô màu ượ
sang và đi đôi dép cao su màu nâu c a b đi.
Vào nh ng bu i sang s m, khi m t tr i b t đu t t nhô lên sau
nh ng dãy núi, màn s ng tr ng m ng c a ban đêm còn ch a tan h t ươ ư ế
thì đy là lúc ông t nh d y và cũng là ng i d y s m nh t nhà. Ra sân, ườ
ông hít căng l ng ng c t n h ng không khí trong lành d ch u c a ưở
bu i sang. Năm nay, tu i c a ông đã cao mà v n d y s m đ t p th
d c. Nhìn đng tác ông xoay ng i, cúi xu ng thì m i th y h i còn ườ
tr ông r t d o dai và nhanh nh n làm sao. Sau khi t p th d c xong,
ông th ng làm b a sang cho c nhà.ườ
M c dù năm nay ông đã chin m i hai tu i, nh ng ông v n r t chăm ươ ư
ch . Ông r t tích c c tham gia các ho t đng xã h i và các ch ng ươ
trình c a nhà văn hóa đ ra. Có m t l n ông nói v i tôi r ng: “T h i
còn nh ông đã là m t c u bé r t yêu quý thiên nhiên”. Cho nên ông
r t thích tr ng cây, chăm sóc cây c nh nh ng chú sâu tinh ngh ch nào
mà đn qu y phá khu v n c a ông là ông đi b t ngay r i l y n c điế ườ ư
t i cho cây. C m i khi r nh r i là ông l i ng i vót tre ho c đi cho ướ
gà ăn. Vào nh ng bu i tr a hè nóng b c, ông th ng l y chi c võng, ư ườ ế
chi c qu t nan và chi c đài trong nhà ra và hconj nh ng ch có bóngế ế
râm c a cây đ m c võng r i n m lên, nghe đài phát thanh, tay phe
ph y chi c qu t nan. Vào nh ng đêm trăng, ông th ng l y cái gh ế ườ ế
mây trong nhà ra hiên ng i k chuy n c tích cho tôi và m t vài đa
tr con trong làng nghe. Con cháu nhà mình mà có làm đi u igf sau trái
thì ông không h quát m ng, trách móc mà nh nhàng ôn t n gi ng
gi i, khuyên b o. Ông r t nhi t tình khi hàng xóm nh m t vi c gì đó