
Tuyển tập Hội nghị Khoa học thường niên năm 2024. ISBN: 978-604-82-8175-5
253
SỨC CHỐNG CHỊU CỦA HỆ THỐNG BẢO VỆ BỜ BIỂN
Ở ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG
Thiều Quang Tuấn
Trường Đại học Thủy lợi, email: Tuan.T.Q@tlu.edu.vn
1. MỞ ĐẦU
Trong khoảng vài thập niên trở lại đây, xói
lở bờ biển đã gia tăng cả về quy mô lẫn
cường độ ở Đồng bằng Sông Cửu Long
(ĐBSCL). Tính đến 2022 đã có trên 300 km
trong tổng số 744 km đường bờ biển của
ĐBSCL bị xói lở với tốc độ lên tới 60 m/năm
tại một số điểm nóng. Phần lớn các đoạn xói
lở thuộc dạng bờ biển bùn có rừng ngập mặn,
nằm cách xa các cửa sông.
Nhằm ứng phó với tình trạng trên đã có
nhiều nỗ lực từ phía chính phủ, các tổ chức
quốc tế và tổ chức phi chính phủ trong việc
thực thi nhiều giải pháp công trình và phi
công trình khác nhau, điển hình là các dự án
xây dựng các công trình kiểm soát xói lở (đê
giảm sóng gây bồi) và nỗ lực trồng lại rừng
(xem Hình 1).
Tuy nhiên phần lớn các công trình đã được
xây dựng đều mang tính ứng phó khẩn cấp
mà chưa có sự thấu hiểu đầy đủ về hệ thống
cùng với các quá trình tự nhiên của vùng bờ
biển, đặc biệt là các vấn đề như nguồn cung
bùn cát, nguyên nhân và quá trình suy thoái
môi trường sống của cây ngập mặn,...
Hình 1. Tình trạng hệ thống bảo vệ bờ
ở ĐBSCL
Hiệu quả đạt được chủ yếu của hệ thống
công trình đê giảm sóng xa bờ hiện nay là giữ
được vị trí đường bờ và gia tăng an toàn cho
đê biển. Mục tiêu gây bồi để tái tạo lại đai
cây ngập mặn đã hầu như không thể thực
hiện được (Besset và nnk., 2019). Phần lớn
các nỗ lực trồng lại cây ngập mặn ở nơi bờ
biển đang bị xói lở đều thất bại, ngay cả khi
có sự hỗ trợ bởi công trình giảm sóng gây bồi
(đê giảm sóng, hàng rào tre,...).
Nếu công tác bảo vệ, chống xói lở bờ biển
ở ĐBSCL quá chú trọng vào các giải pháp
công trình cứng làm lệch đi cán cân cân bằng
với tự nhiên (xu thế bê tông hóa), thì mục
tiêu giữ vị trí đường bờ đạt được chỉ là trước
mắt, các công trình cứng sẽ luôn gây ra các
tác động hay hiệu ứng xấu và dần dần sẽ làm
suy giảm đáng kể khả năng chống chịu của
hệ thống bảo vệ bờ biển trong bối cảnh mới
hiện nay của vùng châu thổ.
2. SỨC CHỐNG CHỊU CỦA HỆ THỐNG
BẢO VỆ BỜ BIỂN ĐBSCL
2.1. Khái niệm
Vùng ven biển ĐBSCL là một hệ thống đan
xen phức hợp giữa con người và môi trường
tự nhiên. Hệ thống bảo vệ bờ bao gồm hai
thành tố cơ bản: môi trường tự nhiên (các bãi
triều và cây ngập mặn) và nhân tạo (công trình
bảo vệ bờ). Một môi trường tự nhiên khỏe
mạnh sẽ có đủ chức năng bảo vệ bờ và do đó
giúp giảm thiểu sự cần thiết của các công trình
nhân tạo và ngược lại. Tuy nhiên, các giải
pháp bảo vệ bờ nhân tạo, thường là cứng, lại
sẽ có những tác động xấu tới môi trường tự
nhiên làm giảm chức năng bảo vệ bờ của nó.