intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tổng hợp 7 bài cảm nhận về bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu

Chia sẻ: Cao Thi Ly | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:18

592
lượt xem
36
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Những ý nghĩa mà bài thơ mang lại còn vượt ra ngoài ý nghĩa gốc của nó. Không chỉ là sống một cuộc sống hối hả, sống không phí hoài tuổi trẻ mà còn là đừng bao giờ để tuổi trẻ trôi qua một cách phí phạm. Vì tuổi trẻ không bao giờ quay trở lại lần nữa để ta có thể hiểu ra giá trị của nó. Mời các bạn cùng tham khảo "7 bài văn mẫu về cảm nhận về bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu" dưới đây để hiểu rõ hơn về nội dung của bài thơ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tổng hợp 7 bài cảm nhận về bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu

Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương lai<br /> <br /> VĂN MẪU LỚP 11: VỘI VÀNG – XUÂN DIỆU<br /> TỔNG HỢP 7 BÀI CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ VỘI VÀNG CỦA XUÂN<br /> DIỆU<br /> BÀI MẪU SỐ 1:<br /> Xuân Diệu là ông hoàng của tình yêu, dù đó là tình yêu gì đi chăng nữa thì nó vẫn ngọt<br /> ngào đầy xúc cảm. Ông còn được đánh giá là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới. Những<br /> sáng tác ,những bài thơ của ông đem đến cho người đọc một sự yêu đời, niềm vui về cuộc sống<br /> và một niềm khao khát cuộc sống đến mãnh liệt cùng với đó là một hồn thơ mới lạ,mang đến cho<br /> độc giả cái nhìn mới mẻ. Trong số đó, tiêu biểu có bài thơ Vội vàng là một trong những bài thơ<br /> hay thê hiện tư tưởng đáng quý đó của tác giả, và 13 câu đầu đã để lại những ấn tượng khó quên<br /> cho người đọc. Những tư tưởng triết lí cũng thế mà được gửi gắm chân thành tự nhiên.<br /> Để mang niềm yêu cuộc sống đến trào dâng, nhà thơ luôn có cảm xúc vội vàng trước cuộc<br /> sống ngắn ngủi. Mọi thứ trên đời mang vị ngọt tới nhưng chỉ một lần rồi thôi,ta đâu có đủ thời<br /> gian cho những quả ngọt đó được nếm một lần nữa. Không vội vàng, không chạy tới để ôm trọn<br /> những gì đang có thì làm sao mà cảm nhận hết vẻ đẹp của đời. Khổ thơ năm chữ duy nhất trong<br /> bài thơ khiến giọng điệu gấp gáp giống như một hơi thở hối hả của một con người đang tràn đầy<br /> cảm xúc. Đại từ mà tác giả Xuân Diệu đã đặt ở đầu tiên là tôi, chứ không phải “ta” hay chúng ta<br /> và cùng với đó là động từ “ muốn”- “ tôi muốn. Nhà thơ đang thể hiện cái tôi công khai, ngang<br /> nhiên không lẩn tránh hay giấu giếm, cái tôi đầy thách thức, đi ngược lại với thơ ca trung đại, rất<br /> ít dám thể hiện cái Tôi của bản thân mình. Đây cũng chinh là một điểm mới của nhà thơ trong<br /> nền văn thơ hiện lúc bấy giờ.qua đó thể hiện khát khao mãnh liệt về cuộc sống .<br /> khi đọc những câu thơ của bài thơ Vội vàng ta bất giác nghĩ tới tuổi trẻ,niềm ham sống<br /> nhiệt thành của tuổi trẻ không bao giờ được đốt cháy như bây giờ. Vội vàng là bài thơ tiêu biểu<br /> cho sự bùng nổ mãnh liệt của cái tôi Xuân Diệu,khá đậm nét cho hồn thơ yêu đời, ham sống,<br /> “thiết tha, rạo rực, băn khoăn”. Qua vội vàng chúng ta cũng thấy được một cái tôi mạnh mẽ ,<br /> cuống nhiệt ưu ái cho xuân thì , và cũng là quan niệm sống mới mẻ và táo bạo. Vội vàng để màu<br /> đừng nhạt mất, để hương đừng bay đi, bởi tháng giêng ngon như một cặp môi gần và vội vàng vì<br /> thời gian không chờ đợi một ai “ xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua” và “ xuân còn non<br /> nghĩa là xuân sẽ già”. Một lối sống tích cực được tác giả gửi gắm qua bài thơ.với nhịp thơ nhịp<br /> nhàng nhưng nối tiếp nhau, đã tạo đà cho bài thơ thêm khởi sắc và đẹp đẽ.Xuân đấy, thức quý mà<br /> đất trời ban cho đấy, đâu còn nhiều thời gian mà con người ta có thể hưởng hết. Vậy nên nếu<br /> không mau chóng ôm trọn nó thì quả thật là đáng tiếc. Tôi muốn ôm tất cả vào lòng nhưng có<br /> phải muốn là được bởi vì<br /> “ lòng tôi rộng mà lượng trời cứ chật<br /> Không cho dài ngày tháng của nhân gian”<br /> Đấy, những khát khao cháy bỏng ấy , với phép đối rất chỉnh càng tạo ra khí thế dồn dập<br /> hối thúc moi người hãy nhanh nữa lên nếu không còn đâu thức trời đẹp mà chiêm ngưỡng mà<br /> hưởng thụ. Lòng thiết tha yêu cuộc sống đã đưa tác giả đi đến một quyết Ham sống, khát sống,<br /> Xuân Diệu càng băn khoăn hơn trước cuộc đời, thời gian. Xuân Diệu đã nhận ra quy luật tuyến<br /> W: www.hoc247.net<br /> <br /> F: www.facebook.com/hoc247.net<br /> <br /> T: 0989 627 405<br /> <br /> Trang | 1<br /> <br /> Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương lai<br /> <br /> tính của thời gian, chống lại quy luật tuần hoàn của các cụ ngày xưa. Mỗi phút giây trôi qua đi sẽ<br /> không bao giờ trở lại, tuổi trẻ cũng chỉ đến một lần. Nhà thơ mở lòng ra để yêu đời, yêu cuộc<br /> sống nhưng không được đời bù đắp, vì thế mà ông băn khoăn buồn chán cho thân phận của mình.<br /> Cảnh vật thiên nhiên giờ đây cũng mang đầy tâm trạng buồn bã, băn khoăn, lo sợ..Chính vì thế<br /> cho nên:<br /> Ta muốn ôm<br /> Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn<br /> Ta muốn biết mây đưa và gió lượn<br /> Ta muốn say cánh bướm với tình yêu<br /> Ta muốn thâu một cái hôn nhiều<br /> Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào người.<br /> Được nhắc tới trong khổ thơ là hình ảnh thơ tươi mới, sức sống. Và có lẽ tình yêu cuộc<br /> sống của nhà thơ tăng dần theo từng từ muốn ôm đến riết là đã ghì chặt hơn. Những đọng từ<br /> mạnh được khai thác một cách triệt để. Và đã say – sự ngây ngất đến bất tỉnh vẫn chưa thỏa lòng<br /> – còn muốn thâu nghĩa là muốn thu hết tất cả để có sự hòa nhập một. Cường độ của sự mong<br /> muốn khát khao dần tăng lên và câu thơ cuối chính là một sự cuồng nhiệt nhất.<br /> Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi.<br /> Không phải xuân xanh, không phải xuân chín, mà là xuân hồng. Màu hồng gợi cho ta màu<br /> của sự chín vừa đủ và non vừa tới.màu hồng màu của muôn hoa cỏ sắc trời màu của hạnh phúc<br /> và tình yêu lứa đôi.Hình ảnh, ngôn từ, nhịp điệu của đoạn thơ đã bộc lộ rõ lòng yêu đời cuồng<br /> nhiệt khiến nhà thơ phải hối hả, vội vàng đến với cuộc sống. Động từ cắn cũng trở nên táo bạo<br /> hơn bao giờ hết, không chỉ là chạm là nhìn mà phải “cắn” để cảm nhận được sự non tơ ngon lành<br /> mà cuộc sống ban tặng.<br /> Bài thơ Vội vàng mang đến quan niệm sống mới mẻ và táo bạo mà trước đó chưa từng có<br /> .Ở Vội vàng, tác giả chỉ đề cập đến lối sống thiên về hưởng thụ chạy theo thời gian. Ông kêu gọi<br /> mọi người hãy biết yêu và tận hưởng những thứ cuộc sống ban tặng, hãy tranh thủ thời<br /> gian, tuổi trẻ để sống đủ đầy nhất. Nhưng ông đã quên đi nghĩa vụ kêu mọi người phải<br /> cống hiến cho cuộc đời. Dẫu sao đây vẫn là một quan niệm tích cực, hối thúc mọi người không<br /> nê phí hoài tuổi trẻ và sự non tơ của cuộc sống ban tặng.<br /> Những ý nghĩa mà bài thơ mang lại còn vượt ra ngoài ý nghĩa gốc của nó. Không chỉ là<br /> sống một cuộc sống hối hả, sống không phí hoài tuổi trẻ mà còn là đừng bao giờ để tuổi trẻ trôi<br /> qua một cách phí phạm. Vì tuổi trẻ không bao giờ quay trở lại lần nữa để ta có thể hiểu ra giá trị<br /> của nó.<br /> <br /> W: www.hoc247.net<br /> <br /> F: www.facebook.com/hoc247.net<br /> <br /> T: 0989 627 405<br /> <br /> Trang | 2<br /> <br /> Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương lai<br /> <br /> BÀI MẪU SỐ 2:<br /> 1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm.<br /> Xuân Diệu là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ mới” (Hoài Thanh). Bài thơ Vội vàng<br /> được rút ra từ tập Thơ thơ (1938) là sáng tác tiêu biểu cho hồn thơ Xuân Diệu trước Cách mạng<br /> tháng Tám. Thơ Xuân Diệu luôn chứa đựng một niềm khát khao giao cảm với đời.<br /> Vội vàng thể hiện giá trị nhân sinh mới mẻ của Xuân Diệu: cảm thức về thời gian chảy<br /> trôi của đời người. Nhà thơ kêu gọi mọi người hãy biết tận hưởng cuộc sống, phải sống “vội<br /> vàng”, cuống quýt để chạy đua với thời gian bằng tốc độ sống.<br /> Đoạn thơ trên là phần mở đầu trong bài thơ Vội vàng, thể hiện tình yêu cuộc sống trần thế<br /> thiết tha của nhà thơ.<br /> 2. Cái “tôi” tha thiết với cuộc đời trần thế<br /> Đại từ nhân xưng tôi bắt đầu bài thơ biểu hiện một tư thế đĩnh đạc của cá nhân giữa đất<br /> trời. Đây cũng chính là đặc điểm khác biệt của nhà thơ mới so với thơ ca trung đại. Cái “tôi” xuất<br /> hiện và đòi được tự khẳng định mình, đồng thời nó cũng mang đến những cảm xúc mới mẻ chưa<br /> từng có trong thơ ca trước đó. Động từ muốn đi sau đại từ tôi diễn tả ước vọng mãnh liệt muốn<br /> đoạt quyền năng của thiên nhiên để níu giữ những thời khắc đẹp nhất của đời người.<br /> Các động từ mạnh như tắt, buộc cho thấy xúc cảm mạnh mẽ đang dâng trào trong lòng nhà<br /> thơ: muốn tắt nắng, buộc gió vì nắng, gió sẽ làm phai tàn thanh sắc. Hương thơm, ánh sáng và<br /> màu sắc là những vật thể vô hình của tạo vật nhưng thông qua các giác quan, con người có thể<br /> cảm nhận được. Phải chăng tình yêu cuộc sống thiết tha, say đắm vô vàn đã thôi thúc nhà thơ bày<br /> tỏ ước muốn “ngông” đó? Người nghệ sĩ muốn giành quyền tạo hóa để lưu giữ mãi cái đẹp, để<br /> cái đẹp còn sống mãi muôn đời.<br /> 3. Cái “tôi” hân hoan trước khu vườn mùa xuân tràn đầy hương hoa, sắc màu, âm<br /> thanh và ánh sáng.<br /> Các đại từ này đây xuất hiện đầu khổ thơ thứ hai là lời mời gọi hấp dẫn đưa du khách<br /> bước vào khu vườn trần thế của người “chủ nhân” quyền uy. Động từ sở hữu “của” điệp đi điệp<br /> lại, luyến láy như gọi mời thi nhân. Sai. phút ngỡ ngàng của cảm xúc là khoảnh khắc sáng bừng<br /> của nhãn quan. Con mắt nhà thơ tham lam ngắm nhìn và cảm nhận từng mùi hương, sắc nắng.<br /> Mỗi câu thơ như một tiếng hoan ca diễn tả sự sinh sôi đang trỗi dậy trong từng thớ cây, ngọn cỏ.<br /> Mọi vật đang ở độ căng tràn nhựa sống: đó là mật ngọt; của mùa xuân đang giục giã ong bướm<br /> bay đi hút nhụy, đó là hoa của đồng nộ xanh tốt, mỡ màng, là lá của cành tơ mơn mởn phơ phất<br /> tinh khôi, đó là khúc nhạc si mê, quyến rũ, là ánh nắng ban mai tinh khiết.<br /> Bức tranh mùa xuân hiện ra bằng vẻ đẹp của tháng giêng. Có lẽ đây 11 câu thơ hay nhất<br /> của bài thơ: “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”. Vẻ đẹp của thiên nhiên được so sánh với<br /> con người. Đó là một đặc trưng của nhà thơ lấy vẻ đẹp của con người làm thước đo cho thiên<br /> nhiên. Hình ảnh so sánh táo bạo này chưa từng xuất hiện ở một nhà thơ nào trước Xuân Diệu.<br /> Tháng giêng tinh khiết với mật ngọt đắm say, với cành tơ mơn mởn, với khúc nhạc tình tứ, với<br /> bình minh diễm lệ đã hóa thành “cặp mới gần” của người thiếu nữ.<br /> Ý nghĩa nhân sinh mới lạ thông qua việc sử dụng các biểu tượng:<br /> Hình ảnh biểu tượng: mùa xuân – tuổi trẻ. Dùng các hình ảnh biếu tượng thủ pháp nghệ<br /> W: www.hoc247.net<br /> <br /> F: www.facebook.com/hoc247.net<br /> <br /> T: 0989 627 405<br /> <br /> Trang | 3<br /> <br /> Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương lai<br /> <br /> thuật quan trọng của văn học lãng mạn để biểu đạt những ý nghĩa vô tận trong cảm nhận của thi<br /> nhãn. Mùa xuân là biểu tượng của hạnh phúc, tình yêu và tuổi trẻ. Nhựa sống muôn loài của mùa<br /> xuân gợi liên tưởng sức sống mãnh liệt trong cơ thể con người, vì vậy mùa xuân luôn gắn liền với<br /> tuổi trẻ. Thiên nhiên đẹp nhất khi vào xuân, đời người dẹp nhất là tuổi trẻ. Chỉ có mùa xuân, tuổi<br /> trẻ mới đón nhận được đầy đủ vẻ đẹp ấy.<br /> Tình yêu là biểu tượng cho hạnh phúc thế gian. Con đường không phải tìm kiếm hạnh<br /> phúc ở cõi Niết bàn của Phật hay nơi thiên đường của Chúa mà hạnh phúc khởi phát từ trong<br /> lòng người và tồn tại trên mặt đất. Quan niệm nhân sinh thể hiện tư tưởng tiến bộ tiêu biểu trong<br /> nhận thức của thế hệ các nhà thơ mới: “Xuân Diệu đã đốt cảnh bồng lai và xua ai nấy về hạ giới”<br /> (Hoài Thanh).<br /> 4. Tổng kết<br /> Con người khi nhận ra được vẻ đẹp có thực nơi trần gian thì phải biết nắm giữ, hưởng thụ<br /> cuộc đời vì từng giây, từng phút đi qua, con người không lấy lại được. Chính trong lúc say mê<br /> với khu vườn tình yêu, nhà thơ bàng hoàng nhận ra cái đẹp mong manh, cuộc đời ngắn ngủi nên<br /> phải sống gấp gáp, phải vội vàng chạy đua cùng thời gian. Nhận xét về hồn thơ Xuân Diệu, nhà<br /> phê bình Hoài Thanh cho rằng: “Xuân Diệu say đắm tình yêu, say đắm cảnh trời, sống vội vàng,<br /> sống cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình”. Người nghệ sĩ đứng trước cuộc<br /> đời chỉ muốn níu giữ thời tươi của mùa xuân, tuổi trẻ và tình yêu sẽ còn ở lại mãi mãi với con<br /> người, mặt khác nhà thơ là người thấu hiểu quy luật của tự nhiên không khỏi đượm chút nuối<br /> tiếc, u buồn.<br /> Nhà thơ, bằng giác quan nhạy bén, các biện pháp láy, trùng điệp nhịp nhàng, linh hoạt, đã<br /> phát hiện ra vẻ đẹp của cuộc sống trần thế và phô bày nó như một bữa tiệc trần gian. Thời gian<br /> của đất trời không bao giờ ngừng trôi nhưng tuổi trẻ của con người không bao giờ trở lại. Vậy<br /> nên con người phải sống với hiện tại, phải “Sống trào sinh lực bốc men say”, phải “Sống toàn<br /> tâm, toàn ý, sống toàn hồn”. Đó cũng là triết lí sống, chất lượng sống của một nhà thơ luôn thiết<br /> tha giao cảm với đời.<br /> <br /> W: www.hoc247.net<br /> <br /> F: www.facebook.com/hoc247.net<br /> <br /> T: 0989 627 405<br /> <br /> Trang | 4<br /> <br /> Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương lai<br /> <br /> BÀI MẪU SỐ 3:<br /> "Chưa bao giờ người ta thấy xuất hiện cùng một lúc một hồn thư rộng lớn như Thế Lữ. mơ<br /> màng như Lưu Trọng Lư, hùng trúng như Huy Thông, trong sáng như Nquyền Nhược Pháp, ảo<br /> não như Huy Cận, quê mùa như Nguyễn Bính, kì dị như Chế Lan Viên.... và thiết tha, rạo rực,<br /> băn khoăn như Xuân Diệu” (Thi nhân Việt Nam).<br /> Khi đọc những câu văn này ta sẽ không hiểu tại sao Xuân Diệu lại được ưu ái như vậy.<br /> Giờ thì đã rõ! Đơn giản chỉ vì ông là nhà thơ “mới nhất trong các nhà thơ mới nhất trong các nhà<br /> thơ mới’’. Xuân Diệu đã thể hiện đầy đủ nhất ý thức cá nhân của cái tôi mới và cũng mang đậm<br /> bản sắc riêng. Trong số những bài thơ của ông, chúng ta không thể không nhắc đến Vội Vàng.<br /> Bài thơ tiêu biểu cho sự bùng nổ mãnh liệt của cái tôi Xuân Diệu, in dấu khá đậm cho hồn thơ<br /> yêu đời, ham sống, “thiết tha, rạo rực, băn khoăn”. Và quan trọng hơn thế nữa, qua Vội vàng<br /> chúng ta nhận ra một quan niệm sống rất mới mẻ - bức thông điệp mà nhà thơ muốn gửi đến cho<br /> người đọc.<br /> Vội vàng? Cái tên đã rất Xuân Diệu! Đây là một triết lí sống và cũng là tâm thế sống của<br /> nhà thơ: sống nhanh chóng, khẩn trương, mở rộng lòng mình đế ôm ghì, thâu tóm tất cả. Đã hơn<br /> một lần ta bắt gặp Xuân Diệu hối hả, cuống quýt, giục giã:<br /> Mau với chứ, vội vàng lên chứ<br /> Em, em ơi, tình non sắp già rồi!<br /> Thời gian, mùa xuân, tình yêu tuổi trẻ luôn thường trực, trở đi trở lại trong nhiều trang thơ<br /> của Xuân Diệu. Ở Vội vàng ông đã nhận ra một thiên đường ngay trên mặt đất, nhà thơ yêu cuộc<br /> sống trần thế xung quanh và tìm thấy trong cuộc sống đó biết bao điều hấp dẫn, đáng sống và biết<br /> tận hưởng những gì mà cuộc sống ban tặng. Đây là một quan niệm sống rất người, mang ý nghĩa<br /> tích cực và có giá trị nhân văn sâu sắc. Nhà thơ muốn nhắn nhủ đến người đọc hãy sống hết mình<br /> khi đang còn trẻ tuổi, đừng để thời gian trôi đi phí hoài. Hãy sống gấp gáp để tận hưởng cuộc<br /> sống tươi đẹp. Hãy luôn giữ cho mình mùa xuân tình yêu của tuổi trẻ.<br /> Thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt<br /> Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.<br /> Bức thông điệp mà Xuân Diệu gửi đến cho người đọc được triển khai qua từng phần của<br /> bài thơ, theo mạch cảm xúc trong tâm hồn thi sĩ. Ngay từ đầu chúng ta đã bắt gặp một thái độ<br /> sống rất ngông, rất lạ:<br /> Tôi muốn tắt nắng đi<br /> Cho màu đừng nhạt mất<br /> Tôi muốn buộc gió lại<br /> Cho hương đừng bay đi.<br /> Ý tưởng tắt nắng, buộc gió quả thật táo bạo, độc đáo mà chỉ Xuân Diệu mới nghĩ ra, xuất<br /> phát từ lòng yêu cuộc sống, thèm sống. Xuân Diệu muốn tắt, buộc nắng và gió cũng là để giữ lại<br /> cái đẹp, cái tươi thắm của sự vật, của màu, của hương. Xuân Diệu muốn thời gian là tĩnh tại mặc<br /> dù ông không nhìn đời với con mắt tĩnh. Cái vô lí đó chính là sự khao khát đến vô biên và tột<br /> cùng. Nhà thơ muốn níu giữ thời gian, cuộc sống ấy cho riêng mình.<br /> Mọi chuyện đều có nguyên do của nó! Xuân Diệu thiết tha với cuộc sống như thế bởi ông<br /> W: www.hoc247.net<br /> <br /> F: www.facebook.com/hoc247.net<br /> <br /> T: 0989 627 405<br /> <br /> Trang | 5<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2