Miêu tả cây phượng trong sân trường
Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Nhưng tôi
vẫn chờ với 1 tình yêu và 1 niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng không biết tự lúc nào
đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn
cho 1 thời học trò
Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện
hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa
phượng đều nói: “nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”. Phượng không đỏ thẫm nghư
nhung như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa
lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp
quay. Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế
thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an
lành.
Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa
phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của
mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế
đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi
cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao
quên được cảm giácbooif hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang
lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho
những ngày hè sôi động. tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi
vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa
mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần
như thế.
Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng
rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách
thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà
chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành. Giờ đây
khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi
bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5.
Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Nhưng
tôi vẫn chờ với 1 tình yêu và 1 niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng không biết tự lúc
nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành
trọn cho 1 thời học trò.
Tả cảnh bình minh trên biển
Quê hương tôi là vùng biển Quảng Ninh, nơi những con sóng rì rào quanh năm, nơi
những bãi tắm luôn đông nghịt người, nơi có những chuyến tàu du lịch khởi hành mỗi
buổi sáng,…Tất cả những cảnh vật đó đã rất quen thuộc với tôi nhưng cảnh bình minh
trên biển vẫn là đẹp nhất.
Sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa thức giấc, biển đậm hơi sương, gió hiu hiu
thổi nhưng lạnh thấu xương, những con song dào dạt xô vào bờ….Bao trùm lên cảnh vật
u ám, buồn tẻ bấy giờ là màn đêm yên tĩnh. Nó yên tĩnh đến nỗi tưởng chừng cả vùng
biển này đều đang chìm sâu trong giấc ngủ, thỉnh thoảng mới có làn sóng xô dạt vào
bờ…
Nhưng khi ông mặt trời thức giấc, từ từ ló dạng sau rặng núi như một quả bóng bay
màu đỏ đang từ từ nhô lên thì cảnh vật nơi đây lại trở nên sống động như cuộc sống ban
đầu của nó. Những tia nắng hình dẻ quạt đổ xuống trần gian như từng dòng mật của trời
đang từ từ chảy xuống mặt biển khiến nó rực rỡ những gam màu với các góc độ khác
nhau như lấp lánh kim cương, dát vàng, dát bạc. Những tia nắng đó đã xua tan đi cái giá
lạnh của màn đêm. Gió hiu hiu thổi mang theo hơi ẩm của biển mơn man trên tóc, trên
mặt. Tất cả tạo nên một cảm giác thật sảng khoái, dễ chịu
Tên nền biển xanh thẫm, từng đàn hải âu trắng mượt đang bay lượn chao liệng sát
mặt nước như đang tìm kiếm thứ gì đó. Mặt biển sáng dần lên trong ánh nắng lung linh,
huyền ảo. Xa xa, từng đoàn thuyền đánh cá đã căng buồm ra khơi. Trên bờ, những cụ già
đang đi bộ tập thể dục, nói chuyện với nhau và cảm nhận bầu không khí trong lành nới
đây. Tiếng động cơ, tiếng người nói, tiếng chim hót, tiếng sóng biển, tất cả hòa quyện vào
nhau tạo thành giai điệu của cuộc sống mới. Từng đợt sóng rì rào, xô đuổi nhau đến tận
chân trời. Sóng nhấp nhô dưới ánh nắng mặt trời ánh lên một màu vàng lóa trộn lẫn với
màu xanh sẫm của biển tạo nên một hòa sắc thật đẹp mắt. Ôi chao! Cảnh vật thật là thần
bí, lung linh, huyền ảo và phảng phất nét liêu trai như ở chốn bồng lai tiên cảnh
Ngắm cảnh bình binh lên, lòng tôi cảm thấy xôn xao, hồi hộp và không khỏi thán
phục trước vẻ đẹp của nó – một vẻ đẹp hiếm có mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho chúng
ta. Trái tim tôi sẽ ghi nhớ mãi cảnh vật này, cảnh vật gắn liền với quê hương của tôi, với
đất nước tôi. Dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi nhớ về nơi đây: bãi biển quê hương. Nếu
có dịp, mời các bạn hãy đến với biển quê tôi nhé, nơi có vịnh Hạ Long trong xanh –
Xứng danh kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới.
Nguyễn Thế Long – HS lớp 5A2 – Trường tiểu học Trần Quốc Toản
TP Hạ Long - Quảng Ninh