Giới thiệu tài liệu
Trong bối cảnh phát triển phần mềm hiện đại, việc xây dựng các hệ thống linh hoạt, dễ bảo trì và mở rộng là vô cùng quan trọng. Lập trình hướng đối tượng (OOP) cung cấp một tập hợp các nguyên tắc nền tảng giúp đạt được mục tiêu này. Chương này sẽ giới thiệu ba trụ cột chính của OOP là tính đóng gói, kế thừa và đa hình, cùng với cơ chế xử lý ngoại lệ hiệu quả trong ngôn ngữ lập trình Java. Việc nắm vững các khái niệm này không chỉ nâng cao chất lượng mã nguồn mà còn tối ưu hóa quy trình phát triển, đảm bảo ứng dụng hoạt động ổn định và có khả năng thích ứng cao với các thay đổi.
Đối tượng sử dụng
Sinh viên ngành Công nghệ thông tin, Khoa học máy tính hoặc các ngành liên quan đang theo học môn lập trình hướng đối tượng với Java, cũng như các lập trình viên muốn củng cố kiến thức nền tảng về OOP và xử lý ngoại lệ.
Nội dung tóm tắt
Tài liệu này đi sâu vào các nguyên tắc cốt lõi của lập trình hướng đối tượng (OOP) và cơ chế xử lý lỗi trong Java, bắt đầu với tính đóng gói. Tính đóng gói là cơ chế bảo vệ dữ liệu nội bộ của đối tượng, chỉ công bố những thông tin cần thiết ra bên ngoài, qua đó tăng cường tính bảo mật và sự rõ ràng của mã nguồn. Trong Java, class đóng vai trò là đơn vị đóng gói cơ bản, định nghĩa cấu trúc dữ liệu và các phương thức xử lý. Các package được sử dụng để nhóm các class có liên quan, tạo thành thư viện dùng chung, tối ưu hóa việc quản lý và tái sử dụng mã. Tiếp theo là tính đa hình, cho phép các đối tượng thuộc các lớp khác nhau có thể được xử lý thông qua một giao diện chung, thường được minh họa qua việc ghi đè phương thức. Điều này giúp mã trở nên linh hoạt và dễ mở rộng hơn, bởi một biến đối tượng của lớp cha có thể tham chiếu đến các đối tượng của lớp con. Tính kế thừa là một nguyên tắc quan trọng khác, cho phép một subclass kế thừa các thuộc tính và hành vi (fields và methods) từ một superclass, thúc đẩy mạnh mẽ việc tái sử dụng mã và xây dựng các cấu trúc phân cấp đối tượng một cách hiệu quả. Từ khóa extends được sử dụng để chỉ định mối quan hệ kế thừa này trong Java. Cuối cùng, tài liệu giới thiệu về xử lý ngoại lệ, một cơ chế mạnh mẽ để quản lý các lỗi phát sinh trong quá trình thực thi chương trình một cách tách biệt. Bằng cách sử dụng các khối lệnh catch và throw, Java cho phép lập trình viên xử lý các "điều kiện ngoại lệ" mà không làm gián đoạn luồng chính của chương trình, từ đó nâng cao tính ổn định và tính minh bạch của mã. Các ví dụ về NullPointerException và lỗi chia cho không được dùng để minh họa cách hệ thống phát hiện và phản ứng với các ngoại lệ.