
114
CHƯƠNG 5. BỆNH DA DỊ ỨNG - MIỄN DỊCH
VIÊM DA CƠ ĐỊA
(Atopic dermatitis)
1. ĐẠI CƢƠNG
Viêm da cơ địa là bệnh mạn tính tiến triển từng đợt, thƣờng bắt đầu ở trẻ nhỏ
với đặc điểm là ngứa và có tổn thƣơng dạng chàm. Bệnh thƣờng xuất hiện ở những
cá thể có tiền sử bản thân hay gia đình mắc các bệnh có yếu tố dị ứng nhƣ: hen,
viêm mũi xoang dị ứng, sẩn ngứa, dị ứng thuốc, mày đay.
2. NGUYÊN NHÂN VÀ CƠ CHẾ BỆNH SINH
- Yếu tố môi trƣờng đóng vai trò động lực:
+ Ô nhiễm môi trƣờng
+ Các dị nguyên có trong bụi nhà, lông súc vật, quần áo, đồ dùng gia đình…
+ Bệnh cơ địa liên quan nhiều giữa anh chị em ruột hơn là giữa con cái với
bố mẹ do ảnh hƣởng của môi trƣờng trong thời kỳ thơ ấu.
- Yếu tố di truyền: bệnh viêm da cơ địa chƣa xác định đƣợc rõ ràng do gen
nào đảm nhiệm. Khoảng 60% ngƣời lớn bị viêm da cơ địa có con bị bệnh này, nếu
cả bố và mẹ cùng bị bệnh thì con đẻ ra có đến 80% cũng bị bệnh.
3. CHẨN ĐOÁN
a) Lâm sàng
Bệnh viêm da cơ địa có các biểu hiện khác nhau tuỳ theo lứa tuổi.
- Viêm da cơ địa ở trẻ nhũ nhi
+ Bệnh phát sớm khoảng 3 tuần sau sinh, thƣờng cấp tính với các đám đỏ da,
ngứa, sau đó xuất hiện nhiều mụn nƣớc nông, dễ vỡ, xuất tiết và đóng vảy tiết, có
thể bội nhiễm, hạch lân cận sƣng to.
+ Vị trí hay gặp nhất là 2 má, có thể ở da đầu, trán, cổ, thân mình, mặt dƣới
các chi. Khi trẻ biết bò có thể xuất hiện tổn thƣơng ở đầu gối. Không thấy tổn
thƣơng ở vùng tã lót.
+ Trẻ có thể dị ứng với một số thức ăn nhƣ sữa, hải sản, thịt bò, thịt gà… Khi
không ăn các thức ăn gây dị ứng thì bệnh viêm da cơ địa giảm rõ rệt.
+ Bệnh hay tái phát, mạn tính và rất nhạy cảm với các yếu tố nhƣ nhiễm
trùng, mọc răng, tiêm chủng, thay đổi khí hậu hay môi trƣờng sống.