Mong manh
TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN HOÀI SÂM
Chuyến bay Việt Nam đi Moskva. Boeing hai tầng lớn nhất, hiện đại từng centimet. Hành
khách ăn mặc sang trọng, áo ấm cẩn thận cho chuyến bay dài.
Khởi hành n hai giờ. Tiếp viên cười tươi, xinh như hoa. Thức ăn thơm ngon phục vụ
chu đáo. Thức uống không thiếu thứ gì.
Độ cao:10.363m Nhiệt độ:-37 độ C Tốc độ 900Km/h Vị trí: Calcutta
Bữa trưa ngon lành. Người về nhà, đi học, kẻ đi du lịch… truyện trò rôm rả.
Bỗng máy bay rùng mình, lắc mạnh, chao nghiêng, hụt hẫng không trọng lượng. Cà phê,
rượu vang bắn tung tóe lên trần. Tiếng cười đùa im bặt. Tiếng trẻ con khóc ré. Người lớn
lặng ngắt. Nín thở. 10 giây. Quá ngắn. Nhưng quá dài. Máy bay chao mình rung lật bật,
khó khăn lấy lại thăng bằng, bay lên!
…. Ngoài kia, bầu trời xanh lơ, mây trắng bồng bềnh như những cuộn bông khổng lồ bất
động. Mặt trời huy hoàng chói chang nắng. Không nhìn thấy đất liền. Khoảng không
trbao la. Boeing hai tầng như chiếc nhỏ xíu, mong manh. Những gương mặt căng
thẳng, đã bt nhợt nhạt. Tiếp viên bình tĩnh “Xin quý khách vui lòng ngồi yên tại chỗ,
thắt chặt giây an toàn, máy bay đang bay qua vùng thời tiết xấu”
Tiếp viên vừa dứt lời, máy bay nghiêng, lắc mạnh và rơi thẳng …
Người lớn bản lĩnh cũng run bắn. Trẻ con, phnữ hét lên. Tiếng la ó, tiếng rên khóc náo
loạn... Nam Mô A Di Đà Phật cứu khổ cứu nạn
Cha mẹ, người yêu, bạn… tận phương nào? Những hợp đồng, đối tác, cuộc họp,
thương thảo, tài sản kếch sù, nợ nần… tất cả ở rất xa, xa lắm…
Phút giây cận kề cái chết, những nỗ lực trong tuyệt vọng, sự cố gắng tột cùng.
Độ cao 100 km…Cơ trưởng người Đức đã vượt qua,đưa phi cơ, hành khách từ... cõi chết
trở về… Vượt qua vùng thời tiết xấu.
S sống mong manh. Phút giây. Thân phận con người. Hạt cát bé nhỏ. Vũ trụ vĩnh hằng.
Thấp thoáng Moskva, rừng Bạch dương trắng tiếp nối bạt ngàn phía dưới. Tràng pháo tay
không ngớt vang dội cảm ơn Cơ trưởng và phi hành đoàn…
Chị em gái
Nhà chcó một chiếc giường. Cha mẹ ưu tiên ba chị em được nằm trên chiếc giường đó.
Ch Hai dịu dàng, n tính, mộng, lãng mạn. Chị Ba thông minh, mạnh mẽ, khôn
ngoan. Em Út hiền lành, chăm chỉ,hay lam hay làm…
Ba chem chưa bao giờ xa nhau. Chị Hai, chị Ba không cho mèo ngcùng, s lông mèo
rụng. Mèo mướp lên giường liền bị đuổi xuống. Cấm em Út không cho đem mèo vào
giường.
Em Út cưng mèo. Không dám cãi li.
Em Út học bài, đọc truyện, chờ hai chị ngủ, đi chân mèo, lên giường sau cùng, nm im
thít, nín thở. Mèo mướp lim dim chờ đợi. Chăm chú dõi theo Em Út. Em Út vnhẹ tay
liền phóc lên theo. Em Út nhnhàng vén màn, kéo mèo mướp vào lòng. Mèo mướp m
áp duỗi chân, vươn mình khoan khoái…
Sáng nào em Út ngquên, dậy muộn n hai chị mèo mướp bị bạt tai đauđiếng... Thế
nhưng đêm nào mèo mướp cũng ngủ trong lòng em Út...
Ngày chHai lấy chồng xa, mẹ khóc nhớ thương con. Em Út học bổng đi Úc học đại
học, lấy chồng và định cư nước ngoài.
ChịBa nằm ngủ trống trải, nhớ chị, nhớ em… Chú mèo mướp già nua chmãi, ch mãi
chẳng thấy em Út về đi ngủ…
Ai giàu ba h, ai khó ba đời
Trên đời có hai thứ con người không được chọn lựa, đó là cha mẹ và quê hương.
Sống thành phố, không hiểu tại sao nhà nghèo đến thế. Mẹ làm công nhân kho. Buổi
trưa nắng, mkhông nghỉ, đi quét những hạt đỗ, hạt gạo rơi rớt trên cầu tàu, nhặt nhạnh
từng thanh củi mục về làm củi. Nhặt những tấm bìa, giấy vụn, mảnh chaiNhững giọt
mhôi lam hòa nước mắt đắng cay trước ánh mắt coi rẻ đôi khi thương hại của
người giàu. Lm lũi đi làm, mẹ chẳng giây phút thảnh thơi.
Ngày này qua ngày khác, mđi m đến tối mịt mới về, tần tảo như chim tha mồi về tổ
nuôi con.
Bốn giờ sáng, mẹ dậy, rón rén nấu cơm cho các con cả ngày, kho nồi cá vụn, bới cơm vào
cặp lồng đi m. Ăn uống kham khổ, nhưng hai đứa con ngoan ngoãn thông minh lạ.
Chúng không đòi hỏi gì, rất chăm học. Mái nhà nhỏ ấm áp tình yêu thương. Dáng mẹ gầy
đạp xe tất tả đi làm, buổi chiều mịt mờ mới tr về…Hai đứa con ngóng chờ tiếng xe đạp
mvề dựng vào tường…Chim non nào biết sướng khổ là gì. Chthấy vui, sung sướng,
ấm áp khi mẹ về.
Hai con thi đậu đại học. Ngày nhận bằng tốt nghiệp loại ưu, đón mẹ ngồi hàng ghế đầu
danh dự. Con rạng rỡ cười, mẹ lại khóc.
Năm tháng. Hai con trưởng thành. Con trai giám đốc kinh doanh của Công ty danh
tiếng, con gái là bác sỹ. Chiếc xe đạp của mẹ được trân trọng cất làm kniệm. Mua cho
mnhững tấm áo đẹp nhất, đắt tiền nhất. Những thức ăn ngon nhất. Đưađón mẹ bằng xe
hơi êm ru.
Đôi khi, gặp những người nem nép đi giữa đám đông, khẽ khàng nhặt những vỏ long bia,
vỏ bao thuốc lá, snach… con trai, con gái chạnh lòng thương, sẵn sàng giúp họ. Biết đâu,
ở phía sau, những đứa con nhỏ dại đang ngóng chờ.
Xe than
Buổi trưa. Chiếc xe ba gác bán than vơi một nửa. Cha đạp xe.
Nhìn kỹ, mới thấy đứa trẻ lên ba mặc mỗi chiếc quần tà lỏn nhỏ xíu, đen nhẻm nhưthan
ngồi trên xe. Tóc vàng hoe. Mặt mũi đen nhẻm. Chân tay càng đen. Bên cạnh là cún con
cũng cáu bẩn bụi than.
Đứa bình thản, tỉ mẩn bóc từng chút, từng chút bánh mỳ cho vào miệng. Mút cả bụi
than dính tay. Nhặt những miếng vụn rơi xuống than đút vào miệng, vào mũi chó con.
Chó con liếm mép ngon lành. nh trình đến chiều. Đường xóc, con, cún con và than
xộc xệch, lúc lắc… Nắng xênh xang trên đầu.
Cún con nm phủ phục, ánh mắt cún con không rời đứa bé, ngắm nhìn, yêu thương, trìu
mến.
Cha vẫn đạp xe, đi khắp hang cùng ngõ hm, bán nốt số than còn lại.