TH BÀN V HÀM LƯ NG VĂN HÓA<br />
VÀ TÍNH NHÂN VĂN C A BÁO CHÍ HI N NAY<br />
<br />
PGS. TS Nguy n Văn D ng∗<br />
<br />
Trong cu c s ng cũng như trong văn h c và báo chí, các khái ni m tính nhân<br />
tính nhân văn và tính nhân lo i có cùng ph m trù ng nghĩa, nhưng bi u hi n<br />
khác nhau. Nhân<br />
<br />
o, có th hi u là nh ng ph m ch t<br />
<br />
o<br />
<br />
c th hi n<br />
<br />
o,<br />
<br />
các c p<br />
<br />
nh n th c, thái<br />
<br />
và hành vi s thương yêu, quý tr ng, chăm sóc và b o v con ngư i, nh t là nh ng con<br />
ngư i, nh ng thân ph n ang g p nh ng khó khăn b t tr c. Nhân văn, có th hi u là “thu c<br />
v văn hóa c a loài ngư i”, t c là nh ng giá tr văn hóa chung c a loài ngư i. Theo ó,<br />
tính nhân văn nh n m nh<br />
<br />
n vi c báo chí<br />
<br />
tr văn hóa chung c a c ng<br />
c ng<br />
<br />
cao, quý tr ng, ca ng i và b o v nh ng giá<br />
<br />
ng, vì cu c s ng và l i ích chính áng c a con ngư i, c a<br />
<br />
ng. Tính nhân lo i, theo ó, thư ng ư c hi u là báo chí tôn tr ng, b o v và<br />
<br />
truy n bá nh ng giá tr văn hóa chung nh t c a nhân lo i, không phân bi t dân t c, tôn<br />
giáo,....; trong th c t hi n nay, ó là m c tiêu vì hòa bình, n<br />
b n v ng c a c ng<br />
<br />
nh, s ti n b và phát tri n<br />
<br />
ng qu c t , các qu c gia, các dân t c trên kh p hành tinh.<br />
<br />
Tính nhân văn, nhân lo i là h giá tr v a r t tr u tư ng, l i v a bi u hi n r t c th<br />
thông qua các s ki n và v n<br />
<br />
th i s hàng ngày, th hi n nh n th c, thái<br />
<br />
ng x c a con ngư i. Trong báo chí truy n thông, ó là thái<br />
ki n và v n<br />
<br />
trong cu c s ng hàng ngày liên quan<br />
<br />
ph n con ngư i; ó là quan i m, thái<br />
<br />
n c ng<br />
<br />
và hành vi<br />
<br />
ti p c n, ánh giá các s<br />
ng cũng như nh ng s<br />
<br />
và nh ng n l c không m t m i trong cuôc<br />
<br />
u<br />
<br />
tranh vì quy n con ngư i, dân ch , dân sinh, vì s ti n bô xã h i và nh ng giá tr nhân<br />
<br />
o<br />
<br />
chân chính.<br />
Nhân văn, nhân lo i là h th ng giá tr chung c a loài ngư i, c a nhân lo i. B t kỳ ai,<br />
dân t c nào, s ng<br />
∗<br />
<br />
âu,... cũng<br />
<br />
H c vi n báo chí và Tuyên truy n<br />
<br />
u có khát v ng s ng, mong mu n có cu c s ng m no,<br />
<br />
h nh phúc trong hóa bình. Như trong Tuyên ngôn<br />
Minh tr nh tr ng tuyên b : “T t c m i ngư i<br />
<br />
c l p ngày 02/9/1945, Ch t ch H Chí<br />
u sinh ra có quy n bình<br />
<br />
ng. T o hoá<br />
<br />
cho h nh ng quy n không ai có th xâm ph m ư c; trong nh ng quy n y, có quy n<br />
ư c s ng, quy n t do và quy n mưu c u h nh phúc. L i b t h<br />
<br />
y trong b n Tuyên ngôn<br />
<br />
c l p năm 1776 c a nư c M . Suy r ng ra, câu y có nghĩa là: t t c các dân t c trên<br />
th gi i<br />
<br />
u sinh ra bình<br />
<br />
ng, dân t c nào cũng có quy n s ng, quy n sung sư ng và<br />
<br />
quy n t do.”<br />
Nhưng quan ni m, quan i m ti p c n v h giá tr chung y cũng như dang th c bi u<br />
hi n nó trong th c t cu c s ng và m c<br />
s hình thành và trình<br />
<br />
t ư c l i tùy thu c vào các n n văn hóa, l ch<br />
<br />
phát tri n c a m i nư c, m i khu v c. Trong xã h i phân chia<br />
<br />
thành giai c p, thành các nhóm xã h i có l i ích khác nhau, quan i m và cách th c ti p<br />
c nv n<br />
<br />
này cũng không gi ng nhau. Th m nhu n tư tư ng nhân văn H Chí Minh,<br />
<br />
hàng ngày báo chí nư c ta ã ph n ánh s<br />
hình th c sinh ho t văn hóa c a c ng<br />
<br />
a d ng phong phú, muôn màu muôn v các<br />
<br />
ng các dân t c Vi t Nam; qua ó góp ph n gi gìn,<br />
<br />
phát huy truy n th ng, b n s c văn hóa dân t c, b o v l i ích chính áng và khơi d y ti m<br />
năng sáng t o c a m i con ngư i vì s ph n th nh c a dân t c. Nhưng quan tr ng hơn là,<br />
qua ó báo chí th hi n mong mu n, nguy n v ng thi t tha ngàn<br />
<br />
i c a công<br />
<br />
ng các dân<br />
<br />
t c Vi t nam là ư c s ng trong hòa bình, m no, h nh phúc; tr em ư c c p sách<br />
<br />
n<br />
<br />
trư ng, “ai cũng có cơm ăn áo m c, ai cũng ư c h c hành”, vì m c tiêu “dân giàu, nư c<br />
m nh, xã h i công b ng, dân ch , văn minh”.<br />
và nh ng ngư i làm báo nư c ta ph n<br />
<br />
ó là m c tiêu nhân văn cao c mà báo chí<br />
<br />
u, chi n<br />
<br />
u không ngưng ngh , không m t m i.<br />
<br />
H th ng giá tr nhân văn, nhân lo i có ý nghĩa<br />
<br />
c bi t quan tr ng<br />
<br />
iv is t nt i<br />
<br />
và phát tri n c a loài ngư i. Nh h giá tr này, m i con ngư i, m i c ng<br />
<br />
ng có th xích<br />
<br />
l i g n nhau, g n k t v i nhau và giúp<br />
<br />
nhau. Trong chi n tranh ch ng M c u nư c c a<br />
<br />
nhân dân ta, không ít nh ng cá nhân, c ng<br />
<br />
ng ngư i<br />
<br />
kh p các châu l c chưa m t l n<br />
<br />
n Vi t Nam – th m chí chưa bi t gì áng k v ngư i Vi t, nhưng khi nghe tin<br />
“máu ch y<br />
<br />
u rơi” vì bom<br />
<br />
nc a<br />
<br />
qu c M , h<br />
<br />
ã s n sàng<br />
<br />
y có<br />
<br />
u tranh, ng h c tinh<br />
<br />
th n và v t ch t cho cu c kháng chi n chính nghĩa c a dân t c ta. M i l n nghe tin<br />
<br />
ng<br />
<br />
t<br />
<br />
nơi nào ó gây ra c nh ch t chóc cho<br />
<br />
ng lo i, lòng chúng ta se l i. M i khi ti p<br />
<br />
nh n thông tin v thân ph n m t con ngư i b t h nh, g p n i tai ương, nh ng ngư i có<br />
lương tâm<br />
th m<br />
<br />
u<br />
<br />
ng lòng tr c n....Nh ng thái<br />
<br />
chia s<br />
<br />
y<br />
<br />
u b t ngu n t nh n th c,<br />
<br />
m giá tr nhân văn, nhân lo i. H th ng giá tr này như s c m nh vô hình, có kh<br />
<br />
năng liên k t m i cá nhân, m i c ng<br />
<br />
ng l i v i nhau, cũng là nh m b o v h giá tr<br />
<br />
y,<br />
<br />
u tranh b o v nó, trân tr ng và nhân b n nó.<br />
Mươi năm tr l i ây, cùng v i nh ng óng góp to l n c a báo chí vào s nghi p<br />
m i và phát tri n<br />
<br />
i<br />
<br />
t nư c, công chúng xã h i cũng ã nhìn nh n ngày càng nghiêm túc<br />
<br />
hơn trư c nh ng gì báo chí ã và ang thông tin cho công chúng, suy ng m l i nh ng i u<br />
căn c t trong cu c s ng và s phát tri n c a c ng<br />
ph m báo chí nào nên<br />
<br />
ng; t<br />
<br />
ó công chúng l a ch n s n<br />
<br />
c và g i g m ư c ni m tin, cao hơn là có th tin c y ư c; t c là<br />
<br />
có th tin và c y nh khi mà cu c s ng hàng ngày thư ng di n ra v i<br />
<br />
y r y và ng n<br />
<br />
ngang nh ng i u t t và x u, hay và d , tàn b o và nhân văn, chân thành và d i trá, l a l c,<br />
b n lĩnh và s hèn nhát,…Do ó, tính nhân văn c a báo chí và ni m tin c a công chúng<br />
v i báo chí hi n nay là m t trong nh ng v n<br />
Ngay bây gi<br />
<br />
i<br />
<br />
c n ư c quan tâm nhi u hơn.<br />
<br />
ây, v i t khóa “xác ch t không<br />
<br />
u” làm công c tìm ki m trên<br />
<br />
google, b n s tìm th y 27.200.000 k t qu trên các s n ph m báo chí truy n thông ti ng<br />
Vi t. Có t báo m ng i n t không ng n ng i gì treo l ng l ng tít c a c m bài “xác ch t<br />
không<br />
<br />
u”, hay v án “ch t<br />
<br />
u ngư i yêu” dư i măng-séc vài tháng li n. Không nh ng<br />
<br />
th , hàng trăm bài vi t (mà ph n l n là trùng l p nhau) trên các báo miêu t c n c nh t t c<br />
các chi ti t c a v án m ng này làm cho công chúng r n h t gai c, rùng r n và c m th y<br />
mình b tra t n. “Làm<br />
<br />
m’ v án m ng dã man này v i nh ng chi ti t rùng r n như th ,<br />
<br />
li u báo chí có gia tăng ư c hàm lư ng văn hóa trong s n ph m c a mình và có tôn tr ng<br />
tính nhân văn, có gieo vào công chúng xã h i ni m tin yêu cu c s ng? Cách th c ti p c n<br />
và ki u cách thông tin s ki n này li u báo chí có khoét sâu thêm n i b t h nh c a ngư i<br />
thân c a n n nhân và tra t n công chúng mình? Ho c v cư ng ch<br />
<br />
t c a chính quy n<br />
<br />
huy n Tiên lãng (Thành ph H i Phòng), trong khi hàng lo t cơ quan báo chí thông tin<br />
nhi u chi u, giám sát và ph n bi n xã h i<br />
<br />
i<br />
<br />
n cùng b n ch t v vi c, l t t y hàng lo t<br />
<br />
sai ph m nghiêm tr ng (có th nói là sai toàn di n) c a chính quy n, b o v quy n và l i<br />
ích chính áng c a ngư i nông dân, thì không ít cơ quan báo chí, nh t là nh ng cơ quan<br />
báo chí c n k trên<br />
<br />
a bàn1 ho c g n bó sát sư n v i nông dân, l i ho c là im l ng, ho c là<br />
<br />
ra s c b o v nh ng sai ph m và<br />
<br />
ng v phía chính quy n<br />
<br />
a phương. R t áng ti c là<br />
<br />
nh ng trư ng h p tương t không còn là ơn l trong báo chí nư c ta hi n nay, nh t là báo<br />
chí<br />
<br />
a phương.<br />
<br />
ó không ch là vô c m, mà là bi u hi n quay lưng l i v i công chúng và<br />
<br />
nhân dân mình, báo chí tr thành công c trang trí và b o v cho cái sai trái, nh t là sai trái<br />
c a nh ng k n m trong tay quy n l c.<br />
càng trái v i tính nhân văn c a báo chí<br />
<br />
ó cũng là bi u hi n phi văn hóa truy n thông,<br />
cách m ng.<br />
<br />
Th n a, c m i l n có v t t c a thi u n th t tình do thi u k năng x lý kh ng<br />
ho ng cá nhân, ho c nhân vi c sơ su t mà ca sĩ, di n viên<br />
<br />
“l hàng” trên sân kh u,… là<br />
<br />
hàng ch c s n ph m báo chí - truy n thông l i d y lên làn sóng tin t c, d n d p khai thác,<br />
thì li u ó có ph i là “chiêu’ thu hút công chúng có<br />
<br />
ng c p c a báo chí chuyên nghi p?<br />
<br />
N u quan tâm quá m c theo ki u như như th , thì<br />
<br />
t nư c cùng châu l c này m i ngày<br />
<br />
có hàng ch c v t t , t báo chí c a h s không còn i u ki n thông tin v nh ng v n<br />
quan tr ng khác. Nhưng th c t , báo chí nư c b n h u như không thông tin như ki u báo<br />
chí nư c ta, mà ch y u i m tin và phân tích nh ng v n<br />
<br />
xã h i liên quan dư i chùm tin<br />
<br />
ho c box d li u; vì h coi ó là chuy n “cá nhân” không áng làm phi n công chúng m t<br />
cách quá áng. Và m i ngư i làm báo chúng ta th t h i li u<br />
<br />
y có ph i là cách hay ho<br />
<br />
lôi kéo s quan tâm c a công chúng vào t m nh hư ng c a mình? Ho c, khi m i tri n<br />
khai Ngh<br />
<br />
nh Chính ph v l p l i tr t t trong lĩnh v c văn hóa, ã có ài truy n hình<br />
<br />
ưa hình nh m t ph n cùng con gái 13 tu i c a ngư i này lên màn nh nh cùng v i ch<br />
trích ngư i ph n tham gia ho t<br />
<br />
ng bán dâm. Sáng hôm sau i h c, các b n c a cháu bé<br />
<br />
này xúm l i b o r ng hôm qua th y truy n hình nói m cháu th này th kia…Th là cháu<br />
bé do x u h v m , b h c và b nhà i b i. Như v y, báo chí ch trích m t ngư i – mà<br />
ngư i này vì s kh n cùng ki m s ng bu c ph i làm v y, nhưng l i<br />
(cháu bé) vào con ư ng b t h nh, li u báo chí có nhân văn?<br />
1<br />
<br />
Xem chương trình th i s c a ài PTTH H i Phòng, Báo H i phòng trư c ngày 07/2/2012<br />
<br />
y m t ngư i khác<br />
<br />
u tháng 5 năm 1011,<br />
<br />
Khánh Hòa có vi c m t cô giáo do không làm ch<br />
<br />
hành vi, ã ánh m t h c sinh; sau ó cũng do b c xúc, b c a h c sinh b<br />
ch i b i cô giáo này trư c m t hàng ch c h c sinh trong l p h c.<br />
<br />
ư c<br />
<br />
ánh ã tát và<br />
<br />
ó là nh ng s ki n có<br />
<br />
th t x y ra. Nhưng ngay sau ó, r t k p th i, g n ch c t báo gi y và báo i n t<br />
<br />
ã l y làm<br />
<br />
s ki n “hot” và ưa tin có th nói là nguyên xi như nhau v s ki n này mà trong s<br />
<br />
ó<br />
<br />
h u h t các báo không h có s phân tích, bình lu n và phê phán trên các bình di n khác<br />
nhau trong s phù h p v i góc<br />
<br />
quan tâm c a công chúng mình<br />
<br />
có th hình thành và<br />
<br />
nh hư ng dư lu n nh m b o v chu n m c giá tr . M t trư ng h p khác; v án m ng<br />
trong xe Lexux. V án này, ngư i b h i ã không còn cơ h i nói v nh ng gì ã x y ra;<br />
trong khi báo chí ch y u thông tin theo l i k c a k sát nhân (c cho là như v y) nh m<br />
bi n h cho mình và ch trích ngư i ã b sát h i. Th h i, n u báo chí thông tin như v y,<br />
khi bình tĩnh nhìn l i toàn c nh thông tin v s ki n này, t trong áy lòng mình, li u ngư i<br />
vi t có gì day r t?<br />
Có th d n ra r t nhi u s ki n tương t<br />
tin báo chí khi trao<br />
<br />
nhìn rõ thêm nh ng góc khu t c a thông<br />
<br />
i v tính nhân văn c a báo chí và ni m tin c a công chúng hôm nay.<br />
<br />
Có l không ai c m báo chí thông tin v nh ng s ki n tương t nêu trên và nh ng s ki n<br />
thu c lo i “ti n, tình, tù, t i, âm chém, hãm hi p” theo ki u “yêu thì th t lâm li bi át, ch t<br />
thì ph i th t chua chát au thương”, v n<br />
v a ph n ánh ư c m t trái và nh ng<br />
<br />
là thông tin và gi i thích, phân tích như th nào<br />
m en c a cu c s ng ang di n ra, l i v a b o<br />
<br />
m ư c ch t lư ng văn hóa c a s n ph m báo chí - truy n thông; hơn th n a – gây d ng<br />
và c ng c<br />
<br />
ư c ni m tin c a công chúng và thu ph c ư c h vào t m nh hư ng c a<br />
<br />
mình b i nh ng giá tr nhân văn c a<br />
<br />
i s ng thư ng ngày.<br />
<br />
ó chính là thông i p ích và<br />
<br />
m c tiêu chi n lư c c a m i tòa so n báo chí cách m ng và chuyên nghi p. Th c t cho<br />
th y, các “chiêu” thông tin theo ki u “yêu thì th t lâm li, ch t thì th t bi th m” ã và ang<br />
góp ph n làm cho công chúng m t d n ni m tin vào báo chí; và do ó, vai trò, v th xã h i<br />
c a không ít t báo có th b gi m sút, công chúng d n r i xa.<br />
B t kỳ ai bư c vào ngh báo cũng<br />
th t, b o<br />
<br />
u tâm ni m l i th ngh nghi p là tôn tr ng s<br />
<br />
m tính khách quan chân th t c a thông tin báo chí; tính khách quan chân th t<br />
<br />