Vòng Tay Yêu Thương: Gắn Kết Tình Thân Qua Từng Trang Viết
Trang | 1
Vòng Tay Yêu Thương: Gắn Kết Tình Thân Qua Từng Trang Viết
MỤC LỤC
1. Dòng Cảm Xúc Về Cha Trong Tác Phẩm "Tình Cha" Của Nhà Văn
Nguyễn Anh Đào...................................................................................3
2. Những Mảnh Ghép Khó Quên Qua Truyện Ngắn “Ngôi Nhà Ba Lá”
Của Ngân Hằng...................................................................................10
3. Tình Cảm Sự Hy Sinh Thầm Lặng Của Người Cha Qua Truyện
Ngắn "Cái Bàn Của Cha" Của Nhà Văn Lê Vạn Quỳnh.....................22
Trang | 2
Vòng Tay Yêu Thương: Gắn Kết Tình Thân Qua Từng Trang Viết
TRI THỨC NGỮ VĂN
1. Dòng Cảm Xúc Về Cha Trong Tác Phẩm "Tình Cha"
Của Nhà Văn Nguyễn Anh Đào
A. Đôi Nét Về Tác Giả
1. Cuộc đời:
- Nhà văn Nguyễn Anh Đào, sinh năm 1981.
- Quê quán: Thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk.
2. Sự nghiệp sáng tác:
Trước “Thà cứ một mình rồi quen” chị đã nhiều tác phẩm được
xuất bản như:
- Ngày em làm người lớn (2007)
- Chỉ cần em biết khóc (2012)
- Tiếng đàn khuyết (2015)
- Đom đóm lập lòe (2016)
- Giếng hoang (2016)
3. Phong cách sáng tác:
Trang | 3
VÒNG TAY YÊU THƯƠNG: GẮN KẾT TÌNH THÂN
QUA TỪNG TRANG VIẾT
Vòng Tay Yêu Thương: Gắn Kết Tình Thân Qua Từng Trang Viết
Các tác phẩm của Nguyễn Anh Đào không cầu kỳ về bút pháp,
được viết bởi văn phong giản dị nhưng lại chất chứa trong đó rất nhiều
tình cảm từ người viết.
B. Nội Dung Tác Phẩm
TÌNH CHA
Mắt sáng ngời, cha tôi ôm thằng cu Tuấn, thằng cu Bi, một đứa cháu
nội, một đứa cháu ngoại vào lòng, vừa hôn, vừa nựng chúng trong niềm
hạnh phúc khôn tả. Nước mắt tôi lưng tròng.
Tôi thương cha. Cả một đời vượt qua bao nhiêu đớn đau, bệnh tật
khốn khó của đời sống vật chất không ít người trong hoàn cảnh
tương tự đã nản chí, nản lòng, buông xuôi, mặc cho số phận đến đâu thì
đến, nhưng với cha tôi thì không vậy.
Cha mẹ tôi sinh hạ được hai người con, một trai, một gái. Nếu như
không gặp những bất trắc trong cuộc đời thì gia đình tôi cũng khấm khá
như bao gia đình khác. Cha tôi sinh ra lớn lên một vùng quê hẻo
lánh. Con nhà nghèo, nhưng cha tôi rất chịu khó học hành học rất
giỏi. Nhà quê ngày ấy không điện như bây giờ, chỉ với ngọn đèn dầu
hỏa ấy thế cha tôi được đi thi học sinh giỏi huyện, tỉnh. Sau này
cha được vào đại học, rồi tốt nghiệp ra trường được phân công về công
tác ở một nhà máy lớn.
Cha gặp mẹ qua một mối tình lãng mạn. Mẹ đến thực tập ở nhà máy, hai
người quen nhau sau này họ thành vợ thành chồng. Hai anh em tôi ra
đời trong tình yêu vô bờ bến của cha của mẹ. Ðất nước vẫn còn giặc, cha
lên đường nhập ngũ, hai năm vào chiến trường cha tôi bị thương. Vết
thương quái ác làm cột sống của cha vẹo đi, chân teo dần, cha thành
người bán thân bất toại... Cha ra bắc an dưỡng được hơn hai tháng thì
mẹ xin cho cha về nhà để được trực tiếp nuôi dưỡng. Mẹ đi khắp mọi
Trang | 4
Vòng Tay Yêu Thương: Gắn Kết Tình Thân Qua Từng Trang Viết
nơi tìm thầy, nơi nào họ mách thuốc hay, thầy giỏi mẹ lên đường,
chẳng kể ngày hay đêm, hết đắp lại uống, đủ kiểu. Ba năm sau cha tôi
như người từ cõi chết trở về. Cha túc tắc tập đi, tập tự tắm lấy, tự vệ sinh
lấy... Sức khỏe của cha dần dần hồi phục. Mẹ mừng lắm, như trẻ lại mấy
tuổi. Lúc đó chúng tôi đã vào học cấp ba, đời sống lại càng khó khăn
hơn. Nhưng thật không may cho cha con tôi, mẹ tôi ngã bệnh, mất
trong sự đớn đau hạn của cha con tôi. Cha nuốt nước mắt vào lòng,
không khóc. Hằng đêm cha ngồi lặng lẽ như kẻ hồn trước di ảnh của
mẹ. Nỗi đau cứ trải dài, thâu đêm suốt sáng...
Hai anh em tôi vẫn hằng ngày cắp sách tới trường. Ngoài suất lương
thương binh của cha, lúc rảnh anh trai tôi đi bán bánh mì, tôi đi bán ngô
nướng. Một hôm cha bảo:
- Thu này! Cha muốn xuống xóm Ðán trông coi nhà cho bác Phú,
bác ấy vào nam với mấy cậu con, chẳng biết đến bao giờ mới về. Nhà ta
cho thuê, còn Ðán cha con ta trồng rau, nuôi con con lợn để
thêm thu nhập, lấy tiền cho con ăn học.
- Nhưng cha thì bệnh tình như vậy, ai làm hả cha?
- Cha sẽ làm, làm túc tắc con ạ!
Tôi đồng ý để chiều lòng cha. Ở nơi rộng rãi, cha bắt đầu trồng rau, nuôi
thêm mấy con gà, rồi cha nuôi thêm đôi lợn. Nhìn cha đi lại khó khăn,
lúc cúc chăm gà, chăm rau... trong lòng tôi dấy lên một nỗi niềm thương
cha hạn. Nhưng thật trớ trêu, tai họa lại ập đến với cha tôi. Chỉ
thấy cây trứng rậm rạp che khuất mất vườn trồng rau, cha bắc ghế
trèo lên để phạt bớt mấy cành, nhưng chiếc ghế bị nghiêng, cha ngã nhào
xuống đất, vết thương lại tái phát. Cha phải nằm viện liền mấy tháng
trời bệnh tình mới đỡ. Về nhà cha lại trồng rau, nuôi lợn, nuôi kiếm
thêm đồng ra đồng vào.
Trang | 5