
1
PHẦN 1 KHÁI QUÁT VỀ LUẬT THỰC PHẨM
1.1 Lịch sử phát triển của Luật thực phẩm
Pháp luật quy định về sản xuất và tiêu thụ thực phẩm đã xuất hiện từ rất lâu. Điều này
được minh chứng bằng một số bản văn lịch sử từ rất sớm, chỉ ra sự tồn tại của việc thiết lập và
hệ thống hóa các quy tắc để bảo vệ người tiêu dùng, bắt nguồn từ hành vi buôn bán thực phẩm
không trung thực. Văn bản cổ bằng tiếng Assyrian mô tả các phương pháp được sử dụng để
xác định trọng lượng và đo lường chính xác ngũ cốc; Những tài liệu bằng da ở Ai Cập quy
định ghi nhãn đối với một số loại thực phẩm nhất định; Ở Athen cổ đại, bia và rượu vang đều
được kiểm tra về độ thuần khiết và tính lành mạnh; Nhà nước La Mã đã tổ chức hệ thống
kiểm soát thực phẩm rất tốt để bảo vệ người tiêu dùng khỏi gian lận hoặc các sản phẩm kém
chất lượng.
Ở Châu Âu thời Trung cổ, các quốc gia thành viên thông qua các luật liên quan đến chất
lượng và an toàn của các loại thực phẩm như trứng, xúc xích, phô mai, bia, rượu vang và bánh
mì. Luật nổi tiếng ở Đức về độ thuần khiết của bia (Biersteuergesetz) đã được ban hành năm
1516. Ở Pháp, hệ thống luật phân loại chất lượng rượu vang (Appelation d'Origine Controlée)
đầu tiên được ban hành vào năm 1935.
Ở Anh, luật liên quan đến thực phẩm được phát triển từ các phường hội thời Trung cổ,
tìm cách duy trì sự thuần khiết của các loại hàng hóa. Các đạo luật ban sơ này có xu hướng
đối phó với từng loại thực phẩm cụ thể chứ không phải là nguyên tắc chung của luật thực
phẩm. Chúng bao gồm Luật về pha trộn trà và cà phê năm 1724, Luật pha trộn trà năm 1730,
trong đó nghiêm cấm việc sử dụng các loại lá như mận, cam thảo trộn trong trà. Luật pha trộn
trà năm 1776, Luật Bánh mì năm 1822 và 1836, và Đạo luật về ngô, đậu Hà Lan, đậu hay củ
cải vàng và Cocoa năm 1822, trong đó thành lập một hệ thống cấp phép cho việc bán các thực
phẩm. Hầu hết xu hướng các luật này được đưa ra với ba lý do chính: để bảo vệ sức khỏe con
người; để thúc đẩy công bằng thương mại; và để bảo vệ doanh thu của Nhà nước từ thương
mại dưới dạng thực phẩm thuần khiết.
Đạo luật của Quốc hội Anh đầu tiên vào năm 1860 nhằm đối phó với việc buôn bán
thực phẩm hơn là đạo luật pha trộn thực phẩm hoặc đồ uống. Hành vi buôn bán thực phẩm có
chứa thành phần gây hại hoặc được pha trộn theo bất kỳ cách nào đều là hành vi cố ý phạm
tội. Nhiều luật được đưa ra sau đó, nhằm đối phó với ghi nhãn về thành phần bơ thực vật, sữa,
bơ, các sản phẩm sữa, sử dụng chất bảo quản và việc ghi nhãn thịt nhập khẩu. Năm 1875,
Chính phủ hoàng gia Anh đã đưa ra đạo luật về việc kinh doanh thực phẩm và dược phẩm, có
thể được coi là đạo luật đầu tiên chống lại việc giả mạo thực phẩm, nguyên nhân gây nguy
hiểm và đôi khi gây chết người.
Trong nửa sau của thế kỷ XIX, Luật thực phẩm tổng quát hơn bắt đầu xuất hiện khắp
Châu Âu, thiết lập hệ thống kiểm soát thực phẩm chính thức và thủ tục giám sát sự tuân thủ
các luật này. Cùng thời gian đó, sự phát triển của hoá học và khoa học thực phẩm đã mang lại
những thay đổi trong cách thức sản xuất thực phẩm. Nhiều phương pháp được đưa ra để tạo
độ thuần khiết của thực phẩm. Hóa chất công nghiệp độc hại thường được sử dụng để che
giấu màu hoặc bản chất của thực phẩm. Cùng với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, những