
430
Ch¬ng 21
XỬ LÝ ẢNH MÀU VÀ
ẢNH ĐA PHỔ
21.1. GIỚI THIỆU
Trong chương trước, chúng ta đã đề cập tới các ảnh số hai chiều. Các ảnh như vậy
có thể được coi như có mức xám là hàm hai biến không gian. Một sự tổng quát hoá
dễ hiểu lên ba chiều sẽ cho chúng ta các ảnh có mức xám là một hàm hai biến không
gian và một biến phổ. Chúng được gọi là các ảnh đa phổ. Khi việc lấy mẫu phổ bị
giới hạn bởi ba dải tương ứng với ba dải phổ đỏ, lục và lam mà hệ thống thị giác của
con người có thể cảm nhận, chúng ta gọi là thủ tục xử lý ảnh màu.
Một ảnh ba chiều có thể được tạo ra bằng cách lấy mẫu không chỉ hai toạ độ
không gian của một ảnh quang học, mà còn phổ bước sóng ánh sáng tại mỗi điểm. Vì
vậy, thay vì lượng tử hoá tổng cường độ ánh sáng chiếu lên từng điểm ảnh, ta đi lấy
mẫu và lượng tử hoá phổ điện từ của ánh tới đó. Việc này tạo thành một ảnh ba chiều
mà trong đó mức xám là một hàm hai biến không gian và một biến thứ ba là bước
sóng quang học.
Phạm trù liên quan tới việc xử lý những ảnh như vậy thường gọi là phân tích ảnh
đa phổ. Ảnh kết quả đôi khi được gọi với cái tên ảnh đa số (multidigital). Chúng
thường được tổ chức như một chuỗi các ảnh số hai chiều, mà mỗi một ảnh trong số
đó có được bằng cách số hóa ảnh ban đầu trong một dải phổ hẹp.
21.2. PHÂN TÍCH ẢNH ĐA PHỔ
Có lẽ điểm nổi bật nhất đối với phân tích đa phổ đó là trong lĩnh vực cảm biến từ
xa. Các ảnh đa phổ thu được từ máy bay hay trạm không gian đang bay trên vùng cần
nghiên cứu trên bề mặt trái đất. Mỗi điểm ảnh được cảm biến bởi một bộ các thiết bị
đo ánh sáng dải hẹp. Vì thế, ảnh được số hoá với các điểm ảnh nhiều giá trị, thường
được sử dụng 24 hay hơn 24 kênh phổ. Mỗi một ảnh hai chiều thể hiện đối tượng
giống như khi nó xuất hiện qua một bộ lọc quang học dải hẹp. Giải phổ được kiểm
soát bởi phân tích đa phổ không cần phải giới hạn trong phổ nhìn thấy. Thông
thường, dải mà chúng ta quan tâm mở rộng từ tia hồng ngoại qua phổ nhìn thấy cho
tới tia tử ngoại.
Phần đáng chú ý của phân tích phổ được dành hết cho sự phân lớp điểm ảnh.
Trong quá trình này, ảnh được phân chia thành các vùng tương ứng với các kiểu bề
mặt khác nhau, ví dụ như các vùng hồ, các cánh đồng, các cánh rừng, khu dân cư và
các khu công nghiệp. Mỗi điểm ảnh đa trị được phân lớp như với các kiểu bề mặt sử
dụng tập số đo mật độ phổ của nó. Sự phân lớp được hoàn thành với các kỹ thuật
tương tự như đã đề cập trong chương 20. Thường thường, các phép toán đại số ví dụ
như phép trừ và các tỷ số tạo thành được thực hiện trên một tập ảnh để tăng cường sự
khác nhau của bề mặt. Trong khi ảnh nhận được trong một dải phổ cụ thể nào đó sẽ
mất hình dạng do các hiệu ứng chiếu sáng, thì các ảnh tỷ lệ cho biết các tính chất bề