Bn anh tài
Ngày xưa có hai v chng nhà nghèo không con. Hai v chng khn vái hết đền này đến
chùa khác, mãi sau mi sinh được mt mn con trai. Thng bé ln lên như thi. Nhưng
càng ln, hn càng ăn rt tn: bung kia, cho n nu lên bao nhiêu cũng vi. Hai v
chng c sc làm lng để nuôi con nhưng nuôi không ni. Trong nhà có vt gì đáng tin,
h đều bán sch để cho con chèn d dày. Sau ri hai v chng nghĩ ch có cách cho con
đi tha phương cu thc mi đỡ khn vì nó. Mt hôm, người cha gi con li, bo rng:
- Nay con đã khôn ln mà cha m gn đất xa tri, yếu đui không làm gì được để nuôi
con. Ngày xưa lúc nhà ta còn khá gi, có hoàng đế Trung Quc vay vàng và bc đến 70
vn lng. Bây gi con tìm cách sang bên đó đòi ly mà ăn.
Nghe nói, người con vâng li đi ngay. Chàng c dc b bin đi ln v phương Bc. Mt
hôm, đến mt x kia, bng gp mt người khng l đang tát bin, anh chàng tiến li hi:
- Anh làm gì đấy?
Khng l đáp:
- Tôi tát cn bin, để tìm vàng ngc dưới đó.
- Sc lc mt mình làm sao mà tát cn được.
- Ta có sc kho không ai bì kp. Anh c th li xách gàu ca ta xem.
Nhưng khng l ly làm l vì hn cũng nhc ni cái gàu ca mình, bèn mi v nhà kết
nghĩa anh em. Anh chàng bèn r:
- Anh hãy đi theo tôi đòi n vua Trung Quc ly tin ăn tiêu ngay, còn như tát bin thì
ch lúc nào v, li s tiếp tc.
Khng l nghe bùi tai, lin cùng nhau ra đi.
Mt hôm, h đi đến mt hòn núi. Thy mt anh chàng tr tui ngi trên mt tng đá ln
có v nhàn h, hai người tiến đến hi hn làm gì mà ngi đấy. Hn đáp:
- Ta ngi đây thnh thong li thi mt hơi làm cho ngã cây ngã ci đưa v làm ci.
Nghe nói l, hai người bo anh làm th cho xem. Qu nhiên hn va phùng má thi mt
hơi thì cây ci trước mt t nhiên ngã rp xung như b mt trn bão nng n. Hai
người bo anh rng:
- Bác có tài thế sao không đi khp thiên h làm cho ni tiếng mt phen ch li sng chui
rúc xó rng này làm gì? Thôi! Bác hãy cùng chúng tôi đi đòi n vua Trung Quc, ngó
chng còn thú v hơn đây!
Anh chàng nghe nói bng lòng ngay. Ri đó c bn cùng lên đưng.
Mười ngày sau, bn h li đến mt khu rng khác. Thy t trong rng sâu tiến ra mt
người cao ln, vai gánh mt đôi voi đi như bay. C bn kinh phc, vi gi git li hi:
- Bác gánh voi đi đâu đó?
- Tôi hàng ngày vào rng tìm voi mà bt. Bt được con nào thì trói giò li gánh v ra
tht ly mt hai cây ngà bán kiếm tin ăn tiêu.
C bn bo:
- Thôi! Sc kho như thế ti gì cm ci trong rng cho kh. Hãy đi vi chúng tôi đòi n
vua Trung Quc v chia nhau ăn đi.
Nghe nói, anh chàng va ý vi b voi li nói:
- ! thì đi.
Đến kinh đô Trung Quc, bn chàng tìm đến hoàng cung. Mt toán lính gác cng cn li
không cho vào. C bn ni xung lên, nói:
- Bn tao sang đây đòi n ch có phi chơi đâu mà không cho vào.
Và h toan giã cho chúng mt trn, nhưng anh chàng ăn kho cn li ri viết mt bc thư
đòi n, bo tên lính đem vào cho vua. Hoàng đế Trung Quc đọc xong ly làm l, lin sai
mt viên cn thn ra xem th người nào mà to gan đến như thế. Viên cn thn ra mt lát,
tr vào tâu rng:
- Có bn tên d hình d dng nước An Nam sang, đứa nào cũng quyết đòi n được mi
v. Chúng nó toan đánh c lính.
Hoàng đế nghe nói không vui, nhưng cũng truyn dn yến đãi đằng t tế trước khi gp
h.
Bn chàng đưc mi vào mt phòng riêng ăn ung ngh ngơi trong vòng vài ba ngày.
Nhưng h ăn ung hung quá đến ni qua ngày th ba my viên quan trông nom v ng
thin phi vào báo vi vua rng kho thc ăn ca hoàng đế vì vic tiếp đãi bn người
khách l đã vơi hết già na. Hoàng đế nghe nói git mình, vi bo my viên đại thn tìm
cách ám hi h đi cho khi phin. Người ta được lnh mi bn chàng đi thuyn chơi h
thì đánh đắm cho chết đui tt c.
Qu nhiên bn anh em không ng sa vào mưu gian b chìm xung nước. Nhưng gia lúc
nguy cp thì anh chàng khng l nm ly chiếc thuyn như mt chiếc gu ri tát ly tát
để. Ch trong mt chc, đáy h khô cn, cu ba người kia khi chết đui.
Thy h sng yên lành, hoàng đế tc gin, vi sai dn yến tic khon đãi, ri ch lúc h
no say mi sai my đội quân xông vào vây chém. Hôm y, bn chàng vô tình cùng nhau
chén tc chén thù không nghi ng gì c. Bng nhiên mt tiếng hô vang, phc binh xông
ra như kiến. C bn toan chy, anh chàng thi kho đã ngăn li mà rng:
- Các anh c để yên, để tôi cho bn chúng xiêu dt mt phen!
Nói ri, phùng má thi my hơi, bn lính chu không ni vi sc gió, bay văng đi như
nhng chiếc lá khô. Thế ri trong này, bn chàng vn c ung dung ngi chén tì tì cho
đến mãn tic.
Ln này hoàng đế Trung Quc lo lng hết sc. Vua sai triu các v cơ mt đến tính cách
đối phó. Nhưng mi người khuyên vua nên tr quách đi cho êm chuyn. Vua nói:
- By mươi vn lng thì nhiu quá. Các khanh có cách gì bt chúng gim bt được
không?
Mt viên quan tâu lên:
- B h c bng lòng tr, nhưng bt các thn dân, các thuyn bè xe c, khp trong nước
không ai được gánh thuê ch thuê cho chúng và bt chúng nó không được chuyên ch
nhiu ln. Như thế dù có sc như Hng Vũ cũng ch mang ra được chng dăm by trăm
cân là hết nước.
Vua bng lòng theo cách đó. Đến ngày nhn vàng bc, người ta thy mt mình anh chàng
gánh voi quy hai st ln vào kho. Chúng không ng ch mt người đó mà thôi, đã tha
sc gánh 70 vn lng. Bn quan coi kho không biết làm thế nào, đành cm đầu cân ly
cân để, vơi hn c kho bc.
Được ca, bn anh chàng cúi chào hoàng đế ri ung dung đi ra khi cung. V nước, h
chia nhau tiêu xài sung sướng trn đời.