CHUYÊN Đ 14: “Mùa xuân nho nh Thanh Hải.
Theo admin Hc văn lp 9 CH - https://www.facebook.com/hocvanlop9
* Khái quát về tác giả, tác phm:
- Thanh Hải mt nhà thơ cách mạng.
- Trong hai cuộc kháng chiến kể cả nhng thời kì đen ti nhất, ông đã bám tr ở quê
hương ( vùng Thừa Thiên Huế ), cất n tiếng thơ ca ngợi tình yêu quê hương đất nưc,
ca ngợi sự hi sinh ca nhânn miền Nam và khng đnh niềm tin vào chiến thng ca
cách mng. Có thnói cuộc đời ông đã cng hiến trọn vn cho đất nưc, cho qhương.
- Thơ ông chân chất,bình dị, đôn hậu và chân thành…Đối vi nền thơ chống Mĩ của
miền Nam,Thanh Hải là một trong những cây bút có nhiều đóng góp”.
(Trần Hu Tá)
- Mùa xuân nho nh là sángc cuing ca Thanh Hi, được viết trưc khi ông qua
đời ( năm 1980 ), ghi li nhng cm xúc và suy nghĩ trước mùa xuân thiên nhiên, trước
cuộc đi và li tâm nim về khát vng cống hiến ca nhà thơ. Chính hoàn cnh ra điy
đã góp phn làm ng thêm ý nghĩa của bài thơ.
Đ bài: Cm nhn bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” ca Thanh Hải.
I.M bài:
Mùa xuân ln là đề tài bất tận ca thi ca nhạc hoạ xưa và nay. Trong kho tàng n tộc,
ta đã biết đến Mùa xuân cn” ca Hàn Mạc Tử,Mùa xuân xanh” ca Nguyn Bính,
Mt chiu xuân” ca Anh Thơ. Và giờ đây ta li biết tm Mùa xuân nho nh ca
người con x Huế mng mơ Thanh Hi. Ra đi vào tháng 11/1980, bài t là ng tác
cuing ca Thanh Hi, khi ông đang nm trên giưng bệnh, giành giật với t thn từng
giây phút ca sự sống.Bài t đã ghi li nhng cảm xúc và nghĩ suy của ông tớc mùa
xuân thiên nhiên, tớc cuộc đời và lời tâm niệm về khát vng sng cng hiến ca nhà
t.
II. Thân bài:
Vi Thanh Hi, mùa xuân mang mt nét đáng yêu, tươi thm;gi lên trong ng ngưi
đọc nhiu tình cảm rạo rc, tươi trẻ. Vì thế, mùa xuân trong t Thanh Hi là biu tượng
cho sức sng mnh mca quê hương, dân tộc.Bài t là tiếng lòng u mến và gn
tha thiết vi đất nưc, với cuộc đời;th hin ưc nguyn chân tnh ca nhà t mun
được cống hiến, được đóng góp“Một mùa xuân nho nh vào mùa xuân ln lao ca dân
tộc. Từ đó mở ra nhng nghĩ suy v ý nghĩa giá tr cuc sống ca mi cá nhân là sống
có ích, có cống hiến cho cuộc đời chung.
1. Cm xúc ca nhà thơ trưc mùa xuân thiên nhiên, đất tri.
Khác với bức tranh thiên nhiên mùa xuân rực r sắc màu, rạo rc tình ái trong thi phm
“Vi vàng” của Xuân Diu, với:
Của ong bưm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Không mang mt sắc xanh tràn ngập không gian như trong bài ta xuân xanh” ca
Nguynnh vi:
Mùa xuân là cả một mùa xanh
Gii trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng anh và lúa ở
đồng nàng và lúa ở đồng quanh
Cũng không được khoác lên tấm áo màng, tình tứ như trong bài thơ “Mùa xuân chín”
của Hàn Mặc T, vi:
Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi má nhà tranh lấm tm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang
Bc tranh thiên nhiên mùa xuân trong Mùa xuân nho nh” ca Thanh Hải được vẽ bằng
nhng hìnhnh, u sắc, âm thanh i hòa, sống động, tn đầy sức sống:
Mọc gia dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang tri
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.
- Ngay hai u m đầu ta đã bắt gặp một cách viết khác lạ. Không viết như nh thưng:
“một ng hoa tím biếc mọc gia ng sông xanh” mà đảo li Mọc gia ng ng
xanh/Một ng hoa tím biếc. Đng từ “mọc đưc đảo n đầu u thơ là một dụng ý
nghthuật ca tác gi=> khc u n tưng vsức sống trỗi dậy và vươn lên ca mùa
xuân. Tưởng như bông hoa tím biếc kia đang tt, llmọc n, vươn lên, xòe nở trên
mặt nước xanh của dòngng xuân.
- Không gian mùa xuân rộng mở tươi tn vi nh nh một ng ng trong xanh chy
hin hoà. Cái màu xanhy phn ánh được màu xanh ca bu trời, cay cối hai bên bờ,
i màu xanh quen thuộc mà ta thể gặp bất kì mt con ng nào dải đất min
Trung.
- Nổi bật trên nn xanh ca dòngng hình nh “mt bông hoa tím biếc, mt hình
ảnh thân thuộc ca nh lc bình hayngng, bông trang ta thường gặp ởc ao
hồ sông nưc ca làng quê:
“ Con sông nhỏ tuổi t ta tm
Vẫn còn đây nước chẳng đổi dòng
Hoa lục bình tím cả bờ sông… ( Lê Anh Xuân)
Màu tím biếcy kng ln vào đâu được vi sắc màu tím Huế thân thương- vn
là nét đặc tng ca nhnggái đất kinh k với ng Hương núi Ng.
-> Màu xanh ca nước hài hvi màu m biếc cang hoa tạo nên một nét chm phá
nhnhàng mà sng động, đem li mt vẻ đẹp t nhiên, i hòa, một u sắc đặc tng
của x Huế.
- Bức tranh không chỉ“ha mà còn“nhạc bởi tiếng chim chiền chin cất lên với
muôn n li ca tiếng hót, reo mng:
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang tri.
+ Nhà t gi “ơi” nghe sao mà tha thiết thế! Li giy không cất lên từ tiếng nói mà cất
lên từ sâu thẳm tình yêu thiên nhiên, cất n t tm lòng ca nhà thơ tớc mùa xuân tươi
đẹp với nhng âm thanh rn .
+ Li giy mi đầu nhen nhóm mt góc ti tim, nhưng con ngưi nhà thơ và nhng
cảnh sắc, âm thanh kia như đã hòa vào làm một, cảm xúc t đó mà òa ra thành li, thật
ng ngàng, tht thích thú.
+ Cảm xúc của nhà t đã trào dâng thực sự qua câu hi tu từ: Hót chi vang tri”.
Thứ âm thanh không ththiếuy m sống dậy cả không gian cao rng, khng đạt, làm
sống dậy, vực dậy cả một tâm hn con người đang phi đối mặt với nhngng đen ú ám
của bệnh tật, của cái chết rình rập.
-> Dòngng êm trôi, bông hoa lng l, tiếng chim rộn rã… bức tranh mùa xuân xHuế
bao giờ cũng đẹp, nhnhàng, và mơ mng như thế!
- Thiên nhiên, nht là mùa xuân vn hào phóng, sn sàng trao tng con ngưi mi vẻ đẹp
nếu con ngưi biết mở rộng tấm ng. Thanh Hi đã thực sự đón nhn mùa xuân vi tất
cả sự tài hoa ca ngòi bút, sự thăng hoa ca tâm hn. Nhà t lng ngm, lng nghe bằng
cả ti tim xao động, bằng t tưng tượng, liên tưng độc đáo:
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng.
+ Cụm t giọt long lanh” gợi lên nhng ln tưng phong phú và đầy thi vị. Nó có th
là giọt sương lấp nh qua kẽ lá trong bui sm mùa xuân tươi đẹp, có thlà giọt nng rọi
ngn thm, có thgiọt mưa xuân đangiTheo mạch cm xúc ca nhà thơ thìl
đây là git âm thanh ca tiếng chim ngân vang, đọng li thành tng git nim vui, i
xungi lòng rộng mở của thi sĩ, thm vào tâm hn đang rạo rực tình xuân.
+ Phép ẩn d chuyn đổi cảm giác được vận dụng một cách tài hoa, tinh tế qua trí tưởng
tượng ca nhà thơ. Thành Hi cm nhn vẻ đẹp ca mùa xuân bằng nhiu giác quan: thị
giác, thính giác và cxúc giác.
+ Cử chỉ “Tôi đưa tay tôi hứng” thhin sự nâng niu, trân trọng ca nhà t trước v đẹp
của thiên nhiên, đất tri lúc vi xuân vi cảm xúc say sưa, xn xang, rạo rực. Nhà thơ
như mun ôm trn vào lòng tất cả sức sống ca mùa xuân, của cuộc đời.
=> Khổ thơ mđu đã mra mt bc tranh xứ Huế thật đp:nhnh, màu
sắc, âm thanh được họa lên t nhng vần thơ có nhạc…
=> Bài thơ được viết vào tháng 11 năm 1980, khi ấy đang mùa đông giá rét. Như
vậy, hìnhnh mùa xuân được miêu tả ở đây là mùa xuân trong m tưng ca nhà
thơ. Đối mt với bnh tật, thm cphi đối mặt với cả cái chết, vậy mà nhà thơ vẫn
hướng đến mùa xuân tươi tr, tràn đầy sức sống, th hin mt tâm hn lạc quanu
đời, một niềm khát khao cuộc sống vô b.
=> Đọc nhng vần thơ ca ông, nời đọc trân trng hơn, yêu hơn mt tâm hn
ngh sĩ, một nhu quê hương, đất nước đếnngần.
2. Cm xúc ca nhà thơ về mùa xuân đất nước:
Khi xưa, trong đêm đen ca kiếp sống nô lệ, nhà tTố Hữu mt ngưi con x Huế đã
từng viết:
Tôi nện gót trên đường phố Huế
Dng dưng không mt cảm tình chi
Không gian sặc sụa mùi ô uế
Nhưc dòng Hương mải cuốn đi
Đó là Huế trong quá khứ nô lệ đen tối, lm than. Thời gian, trong hin tại, Huế đã đổi
khác, đang hi hnhịp chiến đấu, xây dựng cùng đất nưc:
Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy trên lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương m
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao…
- Không phi ngẫu nhiên trong khổ t li xuất hin hình nh “ngưi cầmng” và
“ngưi ra đồng”. Hlà nhng con ngưi c thể, nhng con ngưi làm nên lịch sử vi hai
nhim vụ cơ bản ca đất nước ta trong sut quá trình phát trin lâui: chiến đấu và sản
xut, bảo vvà xây dựng Tổ quốc.
- Mùa xuân đến mang đến tiếng gi ca nhng cố gng mi và hi vng mi, mang đến
tiếng gi ca đất nước, ca quê hương đang tn đà đổi thay, phát trin. Những tiếng gi
lng ltới từ mùa xuân m thc dậy con ngưi, làm ti tim con người như bừng lên
rạng rỡ trong không ki ni ca đất nưc, ca muôn cây cỏ đã đi theo ngưi lính vào
chiến tng, sát kề vai, đã cùng ngưi lao động ng say ngi đồng rung.
- Mùa xuân không nhng chp thêm đôinh sức mnh cho con người mà còn chun b
cho con người nhng “lộc non tươi mi, căng tn nhựa sống:
+ “Lộc không chỉ là nhnh t thực mà con mang ý nghĩa n d, tượng trưng.
+ “Lộc là nhành non chi biếc ca cỏ cây trong mùa xuân.
+ Đi với ngưi chiến sĩ, “lc là cành ngụy trang che mắt quân thù trong cuộc chiến
đấu bảo vTổ quốc đầy cam go và ác lit.
+ Đi với ngưi nôngn “mt nng hai ơng”, “lc là nhng mm xuân tươi non tri
i tn rung đồng bát ngát, báo hiu mt mùa bội thu.
+ Nhưng đặc biệt hơn cả, “lộc là sc sống, là tui trẻ, sức thanh xuân tươi mi đầy
ước, lí tưng, đầy nhng hi bão và khát vng cng hiến ca tui trẻ, sôi ni trong mi
tâm hn con ngưi – tâm hn ca người lính dũng cảm, kiên cường nơi la đạn bom rơi
tâm hn ca ngưi nôngn cn cù, hăng say tăng gia sn xut. “Lộc chính là tnh qu
hôm nay và nim tin, hi vng ngày mai.
- T những suy nghĩ rất thc về đất nước, nhà thơ khái quát:
Tất cả như hồi hả
Tất cả như xôn xao
+ Điệp ng tt c, các t láy biu cảm “hối h, “xôn xao”, nhịp thơ nhanh => nhà thơ
đã khái quát được cả mt thời đại can tộc.
+ “Hi h diễn tnhịp điu khn trương, tất bật ca nhng con người Việt Nam trong
giai đoạn mi, thi đại mi, trongng cuộc xây dựng xã hi chủ nghĩa.
+ Còn “xôn xao lại bộc lộ tâm trng náo nức rộnng.
-> Ý thơ khng đnh mt điu: không chnhân nào vộimà cđt nước đang
hối hả, khn trương sản xuất và chiến đấu. Tất cả đu náo nức, rn ràng trong mùa
xuân tươi đp ca thiên nhiên, ca đất nước.
-> Thanh Hải đã rất lạc quan, say mê và tinu khi viết nên những vần thơ này.
- Xúc cảm trưc v đẹp ca thiên nhiên đất nước khic vào mùa xuân, nhà thơ Thanh
Hi đã có cái nhìn u sắc và tự hào vlịch sử bốn nghìn năm dân tộc:
Đấtc bốn ngàn năm
Vất vả và gian lao
Đấtc như vì sao
C đi lên phía trước”
+ Vi nghệ thut nhân hóa, Tổ quốc như một người mẹ tn tảo, vất v và gian lao, đã làm
ni bật sự tng tn của đất nước. Để có được sự trường tồny, giang n gm vóc này
đã thm bao máu, mhôi và cả nưc mắt của các thế hệ, ca những tháng năm đằng đẵng
lúc hưng thịnh, lúc thăng trầm. Nhưng dù trở lc có mạnh đến đâu cũng không khuất
phục được dân tc Vit Nam:
“Sống vng chãi bốn nghìn năm sừng sững
ng đeo gươm tay mm mại bút hoa”. ( Huy Cn)
+ Đặc bit, phép tu t so sánh được nhà thơ sử dụng vô cùng đc sắc, làm ý thơ hàm súc
–“Đất nước như sao/Cứ đi n phía trưc. Sao ngunng bất diệt ca thiên hà,
vẻ đẹp lung linh ca bầu tri đêm, là hin thân ca sự vĩnh hằng trong tr. So sánh
như thế, là tác giả đã ngợi ca đất nước trưng tn, tng lệ, đất nưc đang hưng vmột
tương lai tươing. Điệp ng đất nước được nhắc li hai ln thhinu sắc ý thơ: tri
qua nhng gian truân, vt vả, đất nưc vn toả ng đi n không gìthngăn cn được.
=> Ta cảm nhn được niềm tin tưng ca tác giả vào tương lai rng ngời ca dân
tộc Việt Nam. Âm thanh mùa xuân đất nước vang n từ chính cuộc sống vất vả,
gian lao mà tươi thm đếnngần.
3. Lời ước nguyện chân thành, tha thiết ca nhà thơ.
- T những cảm xúc vmùa xuân, tác giả đã chuyển mạch thơ một cách tự nhiên sang
bày tnhững suy ngm và tâm niệm ca nh vlẽ sống, về ý nghĩa giá tr ca cuộc đi
mi con ngưi:
Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hoà ca
Một nốt trầm xao xuyến”.
+ Để bày tlẽ sng ca mình, ngay t nhngu thơ m đầu đoạn, Thanh Hi đã đem
đến cho người đọci giai điu ngt ngào, êm ái ca nhng thanh bằng liên tiếp “ta-
“hoa-ca.
+ Điệp t “ta đưc lặp đi lặp li thhiện mt ước nguyn chân thành, thiết tha.
+ Đng t “làm”-“nhập” ở vai trò vị ng biu lộ s hoá thân đến diu k - hthân để
sống đẹp, sống có ích.
+ Nhà thơ đã la chn nhng hìnhnh đẹp ca thiên nhiên, ca cuộc sống đểy tỏ ước
nguyn: con chim, một cành hoa, một nốt trầm. Còn đẹp hơn khi làm mt cành hoa
đem sắc hương tô đim cho mùa xuân đất mẹ!Còn gì vui n khi được làm con chim nh
cất tiếng hót rộn làm vui cho đi!
+ Các hìnhnh bông hoa, tiếng chim đã xuất hiện trong cảm xúc ca thi nhân vmùa
xuân thiên nhiên tươi đẹp, gi li đưc s dụng để thhin l sống ca mình. Một ý
nghĩa mi đã mở ra, đó là mong muốn đưc sống ích, sống m đẹp cho đời lẽ
thưng tình.
+ Cái “tôicủa thi nhân trong phần đầui thơ gi chuyn hthànhi ta. Có cả cái
riêng và chung trongi tay. Vi cách sử dụng đại t này, nhà thơ đã khng đnh giữa
cá nhân và cộng đồng, gia cái riêng và i chung.
+ Hìnhnh “nt trầm”và lặp li stừ “một tác giả cho thy ước muốn tha thiết, chân
tnh ca mình. Khôngn ào, cao ging, nhà thơ chỉ mun làm “một nt trmnhư ng