CHUYÊN Đ 10: Ánh tng” Nguyn Duy
Theo admin Hc văn lớp 9 – CH - https://www.facebook.com/hocvanlop9
* Khái quát về tác giả, tác phm:
- Nguyn Duy thuộc thế hệ các nhà thơ quân đội trưởng thành trong kháng chiến chng
Mỹ cứu nưc ca dân tộc và tr thành một trong nhng gương mt tiêu biu.
- Thơ ông gn gũi với văn hóa dân gian, nhưngu sắc mà rất đỗi i hoa, điu vào i
nghĩa, cái tình muôn đời ca con ngưi Việt Nam.
- Ánh trăng”i thơ hay như mộtu chuyn rng. Từ câu chuyn y cất n li t
nhắc nhở vnhững m tháng gian lao đã qua ca cuộc đi ngưi lính gnvi thiên
nhiên, đất nước bình d, hiền hu. Bài thơ có ý nghĩa gi nhắc, củng cố ngưi đọc thái
độ sống “ung nưc nh ngun”, ân nghĩa thủy chung ng quá khứ.
Đ bài: Phân tích bài thơ “Ánh trăng” Nguyễn Duy.
I. M bài:
Thơ xưa cũng như nay, thiên nhiên luôn là ngun cảm hng sáng tác vô tn cho các nhà
văn, nhà thơ. Đặc bit là ánh tng. Xưa, Lý Bch khi đối din vi vng trăng đã giật
mình thng thốt nhớ cố hương. Nay, Nguyn Duy, một nhà thơ tiêu biểu trưởng thành
trong kháng chiến chng Mi cũng góp vào mng thơ thiên nhiên mt Ánh tng”. Đi
din trước vng trăng, người nh đã giật nh về sự vô tình trước thiên nhiên, vô tình
với nhng k nim nghĩa tình ca mt thời đã qua. Bài thơ Ánh trăng” gin d như mt
nim ân hn trongm sự sâu kíny ca nhà thơ.
II. Thân bài:
1. Cm nghĩ về vầng trăng quá kh
Trước hết là nhnh vng tng nh nghĩa, hin hu, bình d gn lin với k nim mt
thời đã qua, một thời nhà thng gn bó.
- Ánh trăng gn vi nhng k niệm trong sáng thi thơ u ti làng quê:
Hồi nhỏ sống với rừng
Vi sông rồi vi biển
- Nh đến trăng là nh đến không gian bao la. Nhng đồng, sông, bểgi một vùng
không gian quen thuộc ca tuiu thơ, nhng lúc sung sướng đến h hê được chan
hoà, ngụp ln trong i mát nh ca quê hương như dòng sữa ngọt.
- Con người khi đó sống gin d, thanh cao, chân thật trong sự hhợp vi thiên nhiên
trong lành: trần trụi vi thiên nhiên - hn nhiên nhưy cỏ
- Ánh trăng gnvi nhng k niệm không thể nào quên ca cuộc chiến tranh ác liệt
của ngưi lính trong rng sâu.
Hồi chiến tranh ở rừng
Vầng trăng thành tri k
Trần trụi vi thiên nhiên
Hồn nhiên như cây c
Ngỡ không bao gi quên
Cái vầng trăng tình nghĩa
- Nhng năm tháng gian lao nơi chiến trường, trăng thành người bn tri k, gn với
nhng k nim không th nào quên ca cuộc chiến tranh ác lit ca người lính trong rng
u: khi tng treo tn đầung, trăng soi sáng đường hành qn. Vng tngy cũng
qung la” theo cách gi ca nhà thơ Phm Tiến Duật. Tng thành ngưi bn chia s
ngọti, đồng cảm cộng khvà nhng mt mát hi sinh, vng tng tr tnh ngưi bạn
tri k vi ngưi lính.
- Tng khi đó là ánhng trong đêm ti chiến tranh, là nim vui bầu bạn ca người nh
trong gian lao ca cuộc kháng chiến - vầng tng tri k. Nhân vt trữ tình gnvi trăng
trong nhng mi kháng chiến. Trăng vn thuỷ chung, tình nghĩa.
2. Cm nghĩ về vầng trăng hiện tại.
* Vầng trăng - người dưng qua đường.
- Sau tui thơ và chiến tranh, ngưi lính t giã núi rừng tr về thành ph- nơi đô thị hin
đại. Khi đó mi chuyn bắt đầu đổi khác:
Từ hồi về thành phố
Quen ánh điện cửa gương
Vầng trăng đi qua ngõ
Như ngưi dưng qua đưng
- Vầng trăng tri k ngày nào nay đã trở thành “ngườing” - ngưi khách qua đường xa
lạ, còn con người đâu n son sắt thuỷ chung? => Một sự thay đổi p phàng khiến
người ta không khi nhói đau. Tình cảm xưa kia nay chia a.
- Nghệ thuật đối lập với khổ 1,2, ging thơ thm thì như trò chuyn tâm tình, giãi bày tâm
sự vi chính mình. Tác giả đã gii s thay đổi trong mi quan hệ tình cảm mộtch lô
gíc.
- sao li có sự xa lạ, cách bit này?
+ Sự thay đổi ca hn cảnh sống- không gian khác bit, thời gian cách bit, điu kin
sốngch bit: T hi về tnh phố, ngưi lính xưa bắt đu quen sống với nhng tiện
nghi hin đại nhưánh đin, cửa gương”. Cuộc sốngng nghiệp hoá, hiện đại hoá ca
đin gương đã làm át đi sức sống ca ánh trăng trong m hn con ngưi. Trăng lưt
nhanh như cuộc sng hiện đại gấp gáp, hi hả không có điều kin để con ngưi nhớ v
quá kh. Và anh lính đã quên đi cnh ánh trăng đã đồng cam cộng khổ cùng người nh,
quên đi tình cảm chân thành, quá kh cao đẹp nhưng đầy tình người. Câu thơ dưng dưng
- lnh lùng - nhức nhi, xót xa mu tmột điều gì bội bạc, nhn tâm vn thưng xy ra
trong cuộc sng. Có lnào sự biến đổi về kinh tế, về điu kiện sống tin nghi li kéo
theo sự thay dạ đổi lòng? (liên h: bi thế mà ca dao mới lên tiếng hi: “Thuyn về có
nh bến chăng?; THữu, nhânn Việt bắc ở li cũngn khn một tâm trngy khi
tin đưa cán bộ vxuôi:
Mình về thành thị xa xôi
Nhà cao còn thấy núi đồi nữa chăng?
Phố đông còn nhớ bản làng
Sáng đêm còn nhớ mảnh trăng gia rừng? )
=> Từ sự xa lgia người vi trăngy, nhà thơ mun nhc nh : đừng để nhng giá tr
vt chất điều khin chúng ta....
* Nim suy tư ca tác giả và tấm lòng của vầng trăng.
- Sự xuất hin trli ca vng trăng tht đột ngột, vào mt thời đim không ngờ. Tình
hung mất đin đột ngt trong đêm khiến con ngưi vn đã quen với ánh ng, không th
chịu ni cảnh tối om nơi căn phòng buyn đinh hiện đại. Ba động t “vi, bật, tung” đặt
lin nhau din tả sự khó chịu và hành động khn trương, hi hả ca tác giả để đi tìm
ngunng. hình nh vng trăng tròn tình cmà tự nhiên, đột ngột hin ra vng vặc
giữa tri, chiếu vào căn phòng ti om kia, chiếu lên khuôn mặt đang ngửa lên nhìn tri,
nhìn tng kia.
=> Tình hung gặp li trăng là bước ngoặt tạo nên sự chuyn biến mnh mtrongnh
cảm và suy nghĩ ca nhân vật trữ tình vi vng trăng. Vng trăng đến đột ngột đã m
ng lêni góc ti ở con người, đánh thc sự ngủ quên trong điều kin sng của con
người đã hn tn đổi khác.
- Bất ng đối din với vng trăng, con người đã có cử chỉ, tâm trng:
Ngửa mt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng ng.
- Tư thế “ngửa mặt n nhìn mặt” là tư thế đối mặt: “mt ở đây cnh là vầng tng tròn.
Con người thy mt trăng là thy được ngưi bạn tri k ngày nào. Cách viết tht lvà u
sắc!
- Cảm xúc rưngng” là biểu thị ca một m hn đang rung động, xao xuyến, gợi nh
gợi thương khi gặp lại bạn tri k. Ngôn ngữ bây giờ nước mắt dưới hàng mi. Một tình
cảm chng như nén li nhưng cứ to ra đến thn thức, xót xa. Cuộc gặp gỡ không tay bắt
mặt mng này đã lắng xung ở độ u ca cảm nghĩ. Trăng thì vn phóng khng, vô tư,
độ lượng biết bao, như bể, như rừng” mà con người t phụ tình, phụ nghĩa.
- Trước cái nhìn sám hi ca nhà thơ, vng trăng một lần nữa như gợi n bao cái n”
mà con ngưi tưởng chng như đã mất. Đó là k niệm quá khứ tt đẹp khi cuc sốngn
nghèo nàn, gian lao. Lúc ấy con ngưi với thiên nhiên - vng tng là bn tri k, là tình
nghĩa. Nhịp thơ hi hả dâng trào như tình ngưi dào dạt. Nim hnh phúc ca nhà thơ
như đang được sng li một giấc chiêm bao.
- Bài thơ khép li nhnh:
Trăng cứ tròn vành vạnh
.......Đủ cho ta giật mình
- Tng hin lên đáng giá biết bao, cao thưng vị tha biết chng nào. Ở đây có sự đối lập
giữa “tròn vành vnh” kẻ vô tình”, gia cái im lng ca ánh tng với sự “giật nh”
thc tỉnh ca con người.
+ Trăng tròn vành vnh, trăng im phăng phắc không giận hn trách móc chỉ nhìn
thôi, mti nhìn tht sâu như soi tn đáy tim ngưi lính đ để giật mình nghĩ về cuộc
sống hoà bình hôm nay. Họ đã quên mất đi chính mình, quên nhng gì đẹp đẽ, thiêng
liêng nht ca quá khứ để chìm đắm trong một cuộc sống xô bồ, phn hoa mà ít nhiều sẽ
mất đi nhng tt đẹp nht ca chính mình.
+ Trăng tròn vành vnh hin diện cho quá khứ đẹp đẽ không thể phai mờ. Ánh trăng
chính là ngưi bạn nghĩa tình mà nghiêm khắc nhắc nhở nhà thơ và cả mỗi chúng ta: con
người có thvô tình, có thlãng qn nhưng thiên nhiên, nghĩa tình quá kh thì luôn tn
đầy, bất dit.
- Sự không vui, sự trách móc trong lng im ca vng trăng là s tự vn lương tâm dẫn
đếni “git mình” ở câu thơ cui. Cái “giật nh” là cm giác và phản x tâm có tht
của một người biết suy nghĩ, cht nhận ra svô tình, bạc bẽo, s nông ni trong cách
sống ca mình. Cái “git nh” ca sự ăn năn, t trách, tự thy phi đổi thay trong cách
sống. Cái “git mình” tự nhắc nh bn thân không bao gi đưc làm ngưi phn bội quá
khứ, phn bội thiên nhiên, sùngi hin tại coi rẻ thiên nhiên. Câu thơ thầm nhắc nhở
chính mình cũng đồng thời nhắc nhở chúng ta, nhng ngưi đang sống trong hoà bình,
hưởng nhng tin nghi hiện đại, đừng bao giờ quênng sức đấu tranh cách mng của
biết bao người đi trước.
III. Kết bài:
Bài thơ Ánh tng” là một ln “giật mình” ca Nguyn Duy về sự vô tình trước thiên
nhiên, vô tình với nhng knim nghĩa tình ca một thời đã qua. Thơ ca Nguyn Duy
không hề khai thác cái đẹp ca trăng, nhưng ánh trăng trong thơ ông vn mãi làm day dứt
người đọc - sự day dứt vnhng điu được và mt, nên và không, khi sống trong cuộc
đời. Vẻ đẹp ấy mi cnh là vẻ đẹp ca văn chương cách mng vì thơ không chỉ ca ngợi
vẻ đẹp ca thiên nhiên, con ngưi mà còn “dạy” ta cách học làm ngưi. Thì ra nhngi
học sâu sắc về đạo lí làm người đâu cứ phi tìm trong sách v hay từ nhng khái nim
trừu tượng xa xôi. Ánh trăng thật s đã như mt tm gương soi để thy được gương mt
thc ca mình, để tìm li cái đẹp tinh khôi mà chúng ta tưởng đã ngủ ngon trong quên
lãng.
Đ bài: Cm nhn về đoạn thơ sau:
Thình lình đèn điện tt
phòng buyn-đinh ti om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nn mặt
có cái gì rưng rưng
n là đồng là bể
n là sông là rng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta git mình.
( Nguyễn Duy, Ánh trăng, trong Ngữ văn 9, tập mt,NXB Giáo dục, Hà Nội,
2005)
Bài mu
Ngun: http://vodanhtran.blogspot.com/
Chúng ta đã từng biết đến vng tng nh cố hương của tiên thi Lý Bạch, từng rung cảm
trước v đẹp ca ánh tng - người bn tri âm với ngưi tù cộng sản Hồ Chí Minh (Vọng
nguyt- NKTT). Và vi i thơ Ánh trăng”, Nguyn Duy đã làm phong phú và giàu
tm vẻ đẹp cũng như ý nghĩa ca vng trăng đã quen thuộc t ngàn đời.
Bài thơ mangng dấp mtu chuyn nhỏ được kể theo trình tự thời gian. Cảm nghĩ tr
tình ca tác gimen theo dòng tự sự này để bộc lộ . Bài thơ Ánh trăng” là tâm sự ca
Nguyn Duy, là suy ngm ca nhà t trước s đổi thay ca hn cảnh sống, khi mà con
người t chiến tranh tr về cuộc sng hoà bình. Ba khcuii t Ánh trăng” cnh là
mt li nói kp thời, là nhnh biu tưngn chứa triết u sắc:
Tnh lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung ca sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cáing rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Hìnhnh vng tng trongi thơ trưc hết vng trăng ca t nhiên. Nhưng vng trăng
còn là biu tượng ca quá khứ đầy tình cảm, khi con người trn trụi giữa thiên nhiên, hn
nhiên, không so đo, tính tn. Khi đó, m hn con ngưi rộng mở, khng đạt như sông,
như đồng, như bể, như rừng. Tn là nhng nhnh thiên nhiên rộngi, hùng vĩ.
Nhưng khi kháng chiến thànhng thì con người nhốt mình vào cửa kính, buyn đinh,
sống riêng cho mình, cho cái cá nhân nhỏ bé. Bi thế mà không gn gũi, không mn mà
với vng tng. Lúc này tng tưng trưng cho quá khứ ân tình, cho nhng tình cảm lớn
lao mộc mạc nhưng bất tử, sáng trong i i. Con người có thể quên quá khứ, nhưng
quá kh không bao giờ quên. Trăng cứ tn vành vnh cũng như quá khứ tươi đẹp không
bao gimờ phai, không bao giờ khuyết thiếu. Chỉ có nhng ai mê mi vớii riêng mới
có th dửngng.
Sự xut hin tr lại ca vng trăng thật đột ngột, vào mt thời đim không ng. nh
hung mất đin đột ngt trong đêm khiến con ngưi vn đã quen với ánh ng, không th
chịu ni cảnh tối om nơi căn phòng buyn đinh hiện đại.
Tnh lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung ca sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ba động t “vi, bật, tung” đặt liền nhau diễn tsự khó chịu và hành động khn trương,
hi hả ca tác giả để đi tìm ngunng. Và hình nh vng trăng tn nh c mà t nhiên,
đột ngt hin ra vng vặc giữa tri, chiếu vào căn phòng tối om kia, chiếu lên khuôn mặt
đang nga lên nhìn tri, nhìn tng kia. Tình hung gặp li trăng là bưc ngoặt tạo nên sự
chuyn biến mnh mẽ trongnh cảm và suy nghĩ ca nhân vật tr tình với vng trăng.
Vng trăng đến đột ngt đã làmng ni góc tối ở con người, đánh thức sự ngủ quên
trong điu kin sống ca con người đã hn tn đổi khác.
Tng và con người đã gặp nhau trong một giây phút tình c. Con người khôngn mun
trn chy vng trăng, trốn chy cả bản thân nh được na.
Ngửa mặt lên nhìn mặt