Câu chuy n v con Nh n trên c a mi u Ph t Bà Quan Âm ế
Tr c mi u Quan Âm m i ngày s ng i t i th p h ng l Ph t, khói h ng nghiướ ế ườ ươ ươ
ngút. Trên cây ngang tr c mi u con nh n chăng t , m i ngày đ u ng p trong khóiướ ế ơ
h ng và nh ng l i c u đ o, nh n d n có Ph t tính. Tr i nghìn năm tu luy n, nh n đã linh.ươ
M t ngày, b ng Ph t d o đ n ngôi mi u n , th y khói h ng r t v ng, hài lòng l m. Lúc ế ế ươ ượ
r i mi u, ngài vô tình ng ng đ u lên, nhìn th y nh n trên xà. ế
Ph t d ng l i, h i nh n: “Ta g p ng i h n là duyên, ta h i ng i m t câu, xem ng i ươ ươ ươ
tu luy n m t nghìn năm nay có th t thông tu chăng. Đ c không?” ượ
Nh n g p đ c Ph t r t m ng r , v i vàng đ ng ý. Ph t h i: Th gian cái quý giá ượ ế
nh t?”
Nh n suy ng m, r i đáp: “Th gian quý nh t nh ng gì ta không bao gi có đ c nh ng ế ượ
gì đã m t đi vĩnh vi n!”. Ph t ch g t đ u, r i Ngài đi kh i.
L i m t nghìn năm n a trôi qua, nh n v n tu luy n trên thanh xà tr c mi u Quan Âm, Ph t ướ ế
tính c a nh n đã m nh h n. ơ
M t ngày, Ph t đ n tr c mi u, h i nh n: “Ng i nh câu h i m t nghìn năm tr c c a ế ướ ế ươ ướ
ta không, gi ng i đã hi u nó sâu s c h n chăng?” ươ ơ
Nh n nói: “Con v n tin r ng trong nhân gian quý nh t v n “không đ c” “đã m t ượ
đi” !
Ph t nói: “Ng i c nghĩ n a đi, ta s l i tìm ng i.” ươ ươ
M t nghìn năm n a l i qua, m t hôm, n i gió l n, gió cu n m t h t s ng đ ng lên l i ươ ướ
nh n. Nh n nhìn gi t s ng, th y nó long lanh trong su t sáng l p lánh, đ p đ quá, nh n có ươ
ý yêu thích. Ngày này nhìn th y gi t s ng nh n cũng vui, th y ngày vui s ng nh t ươ ướ
trong su t ba nghìn năm qua. B ng d ng, gió l n l i n i, cu n gi t s ng đi. Nh n giây ư ươ
kh c th y m t mát, th y cô đ n, th y đ n đau. ơ
Lúc đó Ph t t i, ngài h i: “Nh n, m t nghìn năm qua, ng i đã suy nghĩ thêm ch a: Th ươ ư ế
gian này cái gì quý giá nh t?”
Nh n nghĩ t i gi t s ng, đáp v i Ph t: “Th gian này cái quý giá nh t chính cái không ươ ế
bao gi ta có đ c và cái đã m t đi vĩnh vi n.” ượ
Ph t nói: “N u ng i đã nh n th c nh th , ta cho ng i m t l n vào s ng cõi ng i!” ế ươ ư ế ươ ườ
Và th , nh n đ u thai vào m t nhà quan l i, thành ti u th đài các, b m đ t tên cho nàngế ư
Châu Nhi. Thoáng ch c Châu Nhi đã m i sáu, thành thi u n xinh đ p y u đi u, duyên ườ ế
dáng. Hôm đó, tân Tr ng Nguyên Cam L c đ đ u khoa, nhà vua quy t đ nh m ti c m ng ế
sau v n ng uy n.ườ
R t nhi u ng i đ p t i y n ti c, trong đó Châu Nhi Tr ng Phong công chúa. Tr ng ư ế ườ
Nguyên tr tài thi ca trên ti c, nhi u tài ngh khi n m i thi u n trong b a ti c đ u ph i ế ế
lòng. Nh ng Châu Nhi không h lo âu cũng không ghen, b i nàng nghĩ r ng, chàng là m iư
nhân duyên mà Ph t đã đ a t i dành cho nàng. ư
Qua vài ngày, nh c Châu Nhi theo m lên mi u l Ph t, cũng lúc Cam L c đ a m t i ế ư
mi u. Sau khi l Ph t, hai v m u thân ng i nói chuy n. Châu Nhi Cam L c thì t i hànhế
lang tâm s , Châu Nhi vui l m, cu i cùng nàng đã th bên ng i nàng yêu, nh ng Cam ườ ư
L c d ng nh quá khách sáo. ườ ư
Châu Nhi nói v i Cam L c: “Chàng còn nh vi c m i sáu năm tr c, ng i g p con nh n ườ ướ ườ
trên xà mi u Quan Âm chăng?”ế
Cam L c kinh ng c, h i: “Châu Nhi n ng, th t xinh đ p, ai cũng hâm m , nên trí ươ
t ng t ng c a cô cũng h i quá nhi u chăng?”. Nói đo n, chàng cùng m chàng đi kh i đó.ưở ượ ơ
Châu Nhi v nhà, nghĩ, Ph t đã an bài m i nhân duyên này, sao không đ cho chàng nh ra
chuy n cũ, Cam L c sao l i không h c m tình v i ta? Vài ngày sau, vua chi u ban ế
cho Tr ng Nguyên Cam L c sánh duyên cùng công chúa Tr ng Phong, Châu Nhi đ c sánh ườ ượ
duyên v i thái t Chi Th . Tin nh s m đ ng gi a tr i quang, nàng không hi u sao Ph t ư
tàn nh n v i nàng th . ế
Châu Nhi b ăn u ng, n m khô nh m m t nghĩ ng i đau đ n, vài ngày sau linh h n nàng s p
thoát kh i thân xác, sinh m nh thoi thóp.
Thái t Chi Th bi t tin, v i vàng t i, ph c xu ng bên gi ng nói v i nàng: “Hôm đó, trong ế ườ
nh ng gái gi a b a ti c sau v n th ng uy n, ta v a g p nàng đã th y yêu th ng, ta ườ ượ ươ
đã kh n kh c u xin ph v ng đ cha ta cho phép c i nàng. N u nh nàng ch t, thì ta còn ươ ướ ế ư ế
s ng làm chi.” Nói đo n rút g m t sát. ươ
giây kh c y Ph t xu t hi n, Ph t nói v i linh h n s p lìa th xác Châu Nhi: “Nh n,
ng i đã t ng nghĩ ra, gi t s ng (Cam L c) do ai mang đ n bên ng i chăng? Là gióươ ươ ế ươ
(Tr ng Phong) mang t i đ y, r i gió l i mang đi. Cam L c thu c v công chúa Tr ngườ ườ
Phong, anh ta ch là m t khúc nh c thêm ng n ng i vào sinh m nh ng i mà thôi. ươ
Còn thái t Chi Th chính là cái cây nh tr c c a mi u Quan Âm đó, anh ta đã ng m ng i ướ ế ươ
ba nghìn năm, yêu ng i ba nghìn năm, nh ng ng i ch a h cúi xu ng nhìn anh ta. Nh n, taươ ư ươ ư
l i đ n h i ng i, th gian này cái gì là quý giá nh t?” ế ươ ế
Nh n nghe ra s th t, ch t t nh ng , nàng nói v i Ph t: “Th gian này cái quý nh t không ế
ph i là th không có đ c và đã m t đi, mà là h nh phúc hi n đang n m gi !” ượ
V a nói xong, Ph t đã đi m t, linh h n Châu Nhi quay l i thân xác, m m t ra, th y thái t
Chi Th đ nh t sát, nàng v i đ l y thanh ki m… ế
Câu chuy n đ n đây là h t, b n có hi u câu cu i cùng mà nàng Châu Nhi nói không? ế ế
“Th gian này cái quý nh t không ph i là th không đ c đã m t đi, h nh phúcế ượ
hi n đang n m gi !
Trong su t đ i ta, s g p hàng nghìn hàng v n lo i ng i. ườ
Đ yêu m t ng i thì không c n c g ng, ch c n có “duyên” là đ . ườ
Nh ng đ ti p t c yêu m t ng i thì ph i c g ng.ư ế ườ
Tình yêu nh s i dây, hai ng i cùng kéo hai đ u, ch c n m t ng i kéo căng ho c b l i,ư ườ ườ ơ
tình yêu y s căng th ng ho c chùng xu ng.
V y khi b n đi ki m ng i đ u kia dây, hãy cân nh c. Ho c b n có quá nhi u s i dây tình ế ườ
c m, ho c b n c liên t c tìm cái m i, ho c khi dây đã đ t, b n không còn can đ m hay lòng
tin, tình yêu đ đi tìm m t tình yêu m i n a.
B t k th nào, khi s i dây đó đ t, b n ch m t đi m t ng i không yêu b n, nh ng ng i ế ườ ư ườ
đó đã m t đi m t ng i yêu h . ườ
M t m t ng i không bi t trân quý b n, có gì ph i bu n r u? ườ ế
B i b n còn c h i, m t l n n a, g p ng i bi t r ng b n quý giá. ơ ườ ế
Có mu n nghe tôi k câu chuy n y l n n a không, ngày x a, tr c mi u Quan Âm … ư ướ ế