
SỞ GD&ĐT VĨNH LONG
TRƯỜNG THCS-THPT
TRƯNG VƯƠNG
ĐỀ CHÍNH THỨC
ĐỀ KIỂM TRA HỌC KỲ II - NĂM HỌC 2020-2021
MÔN: NGỮ VĂN 11
Thời gian làm bài: 90 phút
Đề gồm có: 01 trang
I. ĐỌC HIỂU (4.0 điểm)
Đọc đoạn văn sau:
Nếu muốn trải nghiệm, việc bạn cần làm là phải không ngừng hành động, không ngừng
đặt bản thân vào thế chủ động và thế sẵn sàng, đi những vùng đất mới, thử những cái mới, làm
những điều mới, học những thứ mới, quen những người bạn mới. Phải thoát ra khỏi vùng an
toàn của mình càng sớm càng tốt. Đừng nói bạn không thể vì chắc chắn bạn có thể, lí do là vì
tôi biết bạn không phải một cái cây. Cái cây đứng một chỗ nhận tất cả những gì nó cần: ánh
sáng, nước, chất dinh dưỡng nhưng bản thân nó vẫn khao khát được vươn ra xa hơn. Thế nên
rễ nó mới dài tủa đi khắp nơi, thế nên tán nó mới vươn rộng và cành không ngừng vươn cao để
nhìn được những vùng đất xa lạ. Bạn may mắn hơn cái cây, bạn có thể tự dịch chuyển mình đi
khắp chốn, thế thì tại sao lại không? Thoát khỏi vùng an toàn của mình là bước đầu tiên trong
quá trình trải nghiệm. mọi hành trình đều bắt đầu từ một bước chân…
(Không có trải nghiệm, tuổi trẻ không đáng một xu, Phi Tuyết)
Trả lời các câu hỏi:
Câu 1: Phương thức biểu đạt chủ yếu của văn bản trên là gì?
Câu 2: Tác giả đã liệt kê những hành động nào cần làm nếu bản thân muốn trải nghiệm trong
cuộc sống?
Câu 3: Em hiểu thế nào về ý kiến Phải thoát ra khỏi vùng an toàn của mình càng sớm càng
tốt.?
Câu 4: Viết đoạn văn (khoảng 100 chữ), trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của việc trải nghiệm
trong cuộc sống đối với tuổi trẻ.
II. LÀM VĂN (6.0 điểm)
Hãy cảm nhận cùng Xuân Diệu những bước đi của thời gian qua đoạn thơ sau:
“Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt…”
(Trích “Vội vàng”-Xuân Diệu)
------- HẾT ------