
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Doanh nghiệp nhỏ và vừa (DNNVV) đã và đang trở thành một
bộ phận quan trọng trong nền kinh tế Việt Nam. Kết quả điều tra
doanh nghiệp năm 2011 cho thấy, DNNVV chiếm đến 97,6% tổng
số doanh nghiệp trên cả nước. DNNVV là nơi tạo ra việc làm chủ
yếu và tăng thu nhập cho người lao động, giúp huy động các nguồn
lực xã hội cho đầu tư phát triển, xóa đói giảm nghèo…Hàng năm các
DNNVV đã tạo ra trên một triệu lao động mới, sử dụng tới 51% lao
động xã hội và đóng góp hơn 40% GDP cho đất nước.
Việc nước ta gia nhập WTO vừa là cơ hội vừa là thách thức
cho các DNNVV với áp lực nâng cao năng lực canh tranh của sản
phẩm, của thương hiệu, của nguồn nhân lực. Đặc biệt, nguồn nhân
lực được xem là một lợi thế cạnh tranh chủ yếu của doanh nghiệp, là
một trong những tài sản quý báu giúp doanh nghiệp nói chung và
DNNVV nói riêng nâng cao năng lực cạnh tranh và kết quả hoạt
động kinh doanh của doanh nghiệp mình.
Các nghiên cứu trước đây của Huselid M.A. (1995), Delery
J.E. và Doty D.H. (1996) và Singh K.(2004) cũng đã chỉ ra rằng
QTNNL có ảnh hưởng quan trọng đến kết quả hoạt động kinh doanh
của doanh nghiệp. Tuy nhiên ở nước ta có rất ít và chưa có bất kỳ
nghiên cứu nào về mối quan hệ này trên địa bàn thành phố Đà Nẵng.
Đa số các DNNVV tại Đà Nẵng chưa quan tâm và chưa đầu tư để
hoàn thiện hệ thống QTNNL trong doanh nghiệp.
Chính vì vậy, tôi chọn đề tài “Nghiên cứu ảnh hưởng của quản
trị nguồn nhân lực đến kết quả hoạt động kinh doanh của doanh
nghiệp nhỏ và vừa trên địa bàn Thành phố Đà Nẵng” với mong
muốn đo lường mức độ ảnh hưởng của hoạt động QTNNL đến kết