
1
LỜI MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Phát triển đô thị đang là một trong những vấn đề hết sức quan trọng đối với
nền kinh tế - xã hội Việt Nam. Đô thị hóa mạnh mẽ tại các đô thị lớn đang tạo hiệu
ứng thúc đẩy đô thị hóa nhanh lan toả diện rộng trên phạm vi các tỉnh, các vùng và
cả nước. Tuy nhiên, hệ thống đô thị Việt Nam đang phát triển nhanh về số lượng
nhưng chất lượng đô thị còn đạt thấp. Đặc biệt, hệ thống hạ tầng kỹ thuật và hạ
tầng xã hội chưa đồng bộ; trình độ và năng lực quản lý và phát triển đô thị còn thấp
so với yêu cầu; tốc độ xây dựng cơ sở hạ tầng ở phần lớn đô thị Việt Nam đều
chậm so với phát triển kinh tế xã hội. Tình trạng phát triển đô thị hiện nay chưa đáp
ứng với sự đổi thay về tư duy đô thị hóa, phát triển đô thị theo hướng Công nghiệp
hóa – Hiện đại hóa, phát triển đô thị gắn với bảo vệ chủ quyền quốc gia tầm nhìn
Đại Dương với 1 triệu km2 chủ quyền biển của Việt Nam và hàng trục cửa khẩu
suốt chiều dài 4500 km biên giới.
Bên cạnh đó, sự thiếu khả năng tiếp cận những nguồn tài trợ bổ sung từ cho
vay vẫn tạo thành một sự thiếu hụt mang tính cơ cấu đối với các thành phố của Việt
Nam, sự thiếu hụt này cũng góp phần hạn chế sự đầu tư lớn cần thiết vào cơ sở hạ
tầng và các dịch vụ công cơ bản có chất lượng ở khu vực đô thị: cấp thoát nước, rác
thải rắn, giao thông…
Sự đô thị hóa không chỉ giới hạn ở 2 thành phố Hà Nội và Hồ Chí Minh
(chiếm phần thiết yếu trong tăng trưởng đô thị) mà cũng liên quan tới các thành
phố thấp hơn, đặc biệt là các khu đô thị của hai vùng đồng bằng (Cửu Long và sông
Hồng), vùng ven biển, miền Trung và Đông Nam Bộ. Đặc biệt, sự tăng trưởng của
hai thành phố trực thuộc Trung ương Cần Thơ (ở vùng đồng bằng sông Cửu Long)
và Đà Nẵng (ở vùng duyên hải miền Trung) là bằng chứng cho đà phát triển đô thị
hiện tại.