Đề bài: Nghị luận về lối sống người Việt khôn khéo hay khôn vặt<br />
<br />
Hướng dẫn<br />
<br />
Lối sống của con người Việt Nam truyền thống như thế nào? Lối sống ấy có những mặt <br />
nào là tích cực, mặt nào là tiêu cực?<br />
<br />
Tổ tiên, ông cha chúng ta, nhân dân ta đã sống dưới chế độ phong kiến hàng nghìn năm. <br />
Từ giữa thế kỷ 19 đến ngày thống nhất đất nước (30/4/1975), dân tộc ta chìm đắm dưới <br />
ách thống trị của thực dân Pháp suốt 80 năm, trải qua 30 năm kháng chiến chống Pháp và <br />
chống Mỹ xâm lược. Nhắc lại vài nét lịch sử như vậy, để thấy dân tộc ta đã trải qua <br />
muôn vàn khó khăn; lịch sử và nền văn hóa đã tác động sâu sắc đến lối sống của con <br />
người Việt Nam như thế nào?<br />
<br />
Nước ta ở về Đông Nam châu Á, thuộc về vùng nhiệt đới, nắng lắm, mưa nhiều, thiên tai <br />
(lũ lụt, bão tố…) xảy ra triền miên. Thủy, hỏa, đạo, tặc – bốn loại giặc lớn mà nhân dân <br />
luôn luôn phải đối mặt.<br />
<br />
Dân ta có nghề trồng lúa nước lâu đời; lối canh tác thủ công “con trâu đi trước, cái cày <br />
theo sau”. Mãi đến đầu thế kỷ 21, nền nông nghiệp nước ta mới được cơ giới hóa <br />
(khoảng 80%). Cho đến nay (2013), nước ta mỗi năm xuất khẩu trên 7 triệu tấn gạo, <br />
đứng thứ nhất, nhì trên thế giới, nhưng còn phải nhập giống lúa, phân bón, thuốc trừ sáu.<br />
<br />
Tuy đất nước đã có nhiều đổi mới; công nghiệp hóa, hiện đại hóa đang trên đà phát triển. <br />
Báo chí cho biết nước ta hiện nay có mấy chục vạn tiến sĩ, giáo sư, vào hạng nhất, nhì <br />
khối ASEAN, nhưng nền công nghiệp nước ta còn ở tình trạng “lắp ráp”, nhiều phụ kiện, <br />
máy móc của ô tô còn nhập khẩu; thậm chí đến chiếc ốc vít ô tô chưa sản xuất được!<br />
<br />
Nói đến trí tuệ trong xã hội ngày nay là nói đến sáng chế, phát minh, nói đến giải Nobel,<br />
… Nước ta chưa có. Đúng là ở ta “chưa ca tụng trí tuệ”. Hay vì thiếu nhân tài? Hay vì <br />
nhân tài chưa được trọng dụng?<br />
<br />
Con người Việt Nam thông minh và sắc bén lắm! Có thua kém dân tộc nào? Các cuộc thi <br />
quốc tế về Toán, Lý, Hóa, Sinh,… học sinh Việt Nam, năm nào cũng giành được nhiều <br />
huy chương (huy chương vàng, huy chương bạc).<br />
<br />
Trần Đình Hượu lại nhận xét “khôn khéo” là lối sống của người Việt Nam. Khôn khéo là <br />
khôn ngoan và khéo léo; là cách ứng xử, từ lời nói đến cử chỉ, việc làm đều tinh tế, sắc <br />
bén. Do hoàn cảnh lịch sử mà phải khôn khéo trong làm ăn, trong cuộc sống. Không khôn <br />
khéo thì bị ăn đòn! Biết “Miệng quan, trôn trẻ”, nên phải khôn khéo xa lánh cửa quan! <br />
Khôn khéo trong học tập: học thầy, học bạn, học trong sách, học trong thực tế, biết “đi <br />
một ngày đàng, học một sàng khôn”. Biết “tháng tám đói qua, tháng ba đói chết” nên phải <br />
sống cần kiệm. “Ăn đi trước, lội nước theo sau" là khôn vặt của loại người ích kỷ! Tuổi <br />
trẻ chúng ta không nghĩ đến, không nên sống như thế!.<br />
<br />
Nhờ khôn khéo mà biết “thủ thế, giữ mình, gỡ được tình thế khó khăn”. Không được <br />
nóng vội, hấp tấp vì sẽ làm hỏng việc. Biết lắng nghe và suy nghĩ chín chắn: “Ăn nhai, <br />
nói nghĩ' là khôn khéo. Sống khiêm tốn, thật thà là khôn khéo, là người đức độ. Gần gũi <br />
người tốt, xa lánh kẻ xấu là khôn khéo.<br />
<br />
Ngày nay, đến ga tàu, bến xe, cổng bệnh viện, nơi bán vé,… ai cũng phải khôn khéo, thủ <br />
thế. Muốn được bình yên, vô sự thì phải khôn khéo. Không a dua, không đua đòi, tránh xa <br />
các tệ nạn,… là sống khôn khéo.<br />
<br />
Có biết ứng xử như thế mới là người khôn.<br />
<br />
Theo ý tôi, tuổi trẻ chúng ta phải học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở nên người khôn khéo. <br />
Chúng ta cần học tốt ngoại ngữ, học tốt khoa học kỹ thuật để nâng cao tầm trí tuệ, đặng <br />
phục vụ Tổ quốc và nhân dân.<br />
<br />
BÀI LÀM 2<br />
<br />
Bước vào thời hội nhập, xây dựng nền văn hóa Việt Nam đậm đà bản sắc dân tộc là một <br />
yêu cầu vô cùng quan trọng của toàn Đảng, toàn dân ta. Trong hoàn cảnh đó, có người đặt <br />
câu hỏi: “Lối sống của người Việt Nam truyền thống là thế nào”.<br />
Nhà nghiên cứu văn hóa Trần Đình Hượu cho rằng: "Không ca tụng trí tuệ mà ca tụng sự <br />
khôn khéo. Khôn khéo là ăn đi trước, lội nước theo sau, biết thủ thế, giữ mình, gỡ được <br />
tình thế khó khăn".<br />
<br />
Có thể nói đó là một ý kiến sắc sảo và xác đáng. Trí tuệ và khôn khéo là hai phẩm chất <br />
cần có của con người văn hóa. Trí tuệ là khả năng nhận thức, suy xét bằng bộ óc. Có trí <br />
tuệ mới có thông minh. Có trí tuệ mới có tưởng tượng, ghi nhớ, thu nhận kiến thức. Khôn <br />
khéo là khôn ngoan, khéo léo, nhanh nhạy, linh hoạt trong ứng xử. Biết cách ăn nói, cư xử, <br />
hành động hợp với tình thế và lòng người là khôn khéo. Trái với khôn khéo là vụng về, <br />
đần độn, ngờ nghệch!<br />
<br />
Ý kiến của Trần Đình Hượu vừa nêu lên mặt hạn chế (không ca tụng trí tuệ), vừa nêu lên <br />
mặt tích cực (ca tụng sự khôn khéo), đồng thời chỉ rõ những biểu hiện và tác dụng của lối <br />
sống khôn khéo như là “ăn đi trước, lội nước theo sau”, “biết thủ thế, giữ mình, gỡ được <br />
tình thế khó khăn”.<br />
<br />
Tại sao lối sống của người Việt Nam truyền thống lại “không ca tụng trí tuệ mà ca tụng <br />
sự khôn khéo”?<br />
<br />
Nền văn hóa Việt Nam, nền văn minh sông Hồng là nền văn hóa, nền văn minh phát triển <br />
qua hàng nghìn năm của cư dân trồng lúa nước, bị khép kín trong lũy tre, không có nhu cầu <br />
lưu chuyển, trao đổi, không có sự kích thích của đô thị. Trong 4 giai tầng xã hội: sĩ, nông, <br />
công, thương, ta thấy công, thương nằm ở dưới đáy bị coi nhẹ. Vì thế qua hàng nghìn <br />
năm dựng nước, dân tộc Việt Nam ta không có một ngành khoa học, kĩ thuật nào phát <br />
triển đến thành tựu, có truyền thống. Việc học cử tử cũng chỉ xoay quanh tứ thư, ngũ <br />
kinh. Chuyện quan trạng cân voi, xâu sợi chỉ qua trôn con ốc xoắn, sứ giả dùng lọng, tàn <br />
nhảy từ lầu cao xuống mặt đất an toàn, v.v… cũng chỉ ca tụng sự khôn khéo. Con trâu đi <br />
trước, cái cày theo sau là hình ảnh cố hữu trên đồng quê. Năm I960 nông dân ta mới có cái <br />
cày 51 cải tiến! Cho đến nay, ta chỉ mới có cóng nghệ “lắp ráp” mà chưa có thành tựu <br />
phát minh nào! Do bị ngoại bang thống trị, do chiến tranh kéo dài, do chế độ bao cấp, <br />
v.v… mà lối sống dân ta “không ca tụng trí tuệ”.<br />
Tục ngữ có câu: “Ăn cỗ đi trước, lội nước theo sau”, theo tôi đó là sự khôn vặt thể hiện <br />
lối sống, lối ứng xử của tâm lý tiểu nông, ích kỉ.<br />
<br />
Sống trong xã hội mà thiên tai, địch họa triền miên, bị áp bức bóc lột nặng nề, phải gồng <br />
mình lên vì tôi tức, vì suu cao thuế nặng. Cho nên con người Việt Nam phải biết sống <br />
khôn khéo. Có khôn khéo mới biết thủ thế, giữ mình, gỡ được tình thế khó khăn. Nhân <br />
dân ta, nhất là bà con dân cày chỉ ước mong được mùa, no cơm ấm áo, sống yên phận thủ <br />
thường giữa thời thái bình. Phải sống thật khôn khéo mới an cư lạc nghiệp.<br />
<br />
Lối sống khôn khéo đã được đúc kết qua nhiều câu tục ngữ. Nhận rõ “Miệng quan, trôn <br />
trẻ”, “Quan thấy kiện như kiến thấy mỡ”, “Được vạ má sưng”, nên phải khôn khéo xa <br />
lánh cửa quan! Phải thủ thế! Vào cửa quan thời nào cũng khó, “Vào cửa quan không có lối <br />
nói bằng nước dãi” (Bước đường cùng – Nguyễn Công Hoan), “Chui qua cái cửa tò vò / <br />
Phải cúi mà bò, kẻo vỡ mặt ral” (Tục ngữ)… Vốn biết thế, nên người dân đen phải khôn <br />
khéo để giữ mình!<br />
<br />
Biết “Tháng tám đói qua, tháng ba đói chết” nên phải tiết kiệm, phải “tích cốc phòng cơ”. <br />
Biết rằng: “Tậu trâu, lấy vợ, làm nhà I Cả ba việc ấy đểu là khó thay!” nên phải hành <br />
động thận trọng khôn khéo. Có khôn khéo mới biết sống tế nhị, văn minh, lịch thiệp. Có <br />
khôn khéo mới được sống yên vui, thanh nhàn.<br />
<br />
Trong phong trào xây dựng nếp sống mới con người văn hóa, phong trào “5 không, 3 sạch” <br />
hiện nay, theo tôi, ai cũng cần biết sống khôn khéo.<br />
<br />
Bố mẹ tôi chỉ học hết lớp 7, lao động thủ công; chị em tôi may mắn được học hành chu <br />
đáo. Chị tôi học Đại học Y khoa; tôi và các bạn tôi đang dự thi Đại học – Cao đẳng. Tuổi <br />
trẻ chúng tôi đang hăm hở học tập, luyện tập, lúc nào cũng tự nhắc nhở mình, động viên <br />
nhau nỗ lực vươn lên trên con đường khoa học kỹ thuật, đồng thời biết sống đẹp, sống <br />
có văn hóa.<br />
<br />
Lúc này, ngồi trong phòng thi Đại học, đọc và suy ngẫm về ý kiến của nhà nghiên cứu <br />
Trần Đình Hượu, tôi càng thấm thía về lối sống của ông cha ta, tổ tiên ta.<br />
<br />