1
Nhpmôn Chính sách Công
Bài ging 20
Điuchnh tht bi ca chính ph
Khó đo lường qun tr
Không có số liệu về các hoạt động phi pháp.
Ít thông tin công khai về hoạt động nội bộ của nhà
nước
Sự hiện diện hay thiếu vắng thể chế (thanh tra, tòa
án) không phải là dấu hiệu hướng dẫn tốt
Dữ liệu về nhận thức là có ích nhưng thiên lệch
không nhất quán
“Quản trị” bao hàm hàng ngàn loại tương tác và
giao dịch, các chỉ báo được sử dụng có phạm vi tập
trung hẹp hơn
2
Nghs“qun trtt”
Tự do hóa kinh tế để giảm phạm vi trục lợi
và tham nhũng
Tăng cường pháp chế: cải cách pháp luật và
tư pháp
Tăng tính minh bạch và trách nhiệm giải
trình của chính phủ
Phân cấp để đưa chính phủ “gần với dân
hơn”
Tự do báo chí để cung cấp cho công chúng
thông tin về các hoạt động của chính phủ
Qun trtăng trưởng, 1990-2003
Source: Khan 2006
3
Tăng trưởng pháp tr, 1990-2003
Source: Khan 2006
Pháp tr, tham nhũng và tăng
trưởng
Ở các nước kiểm soát tốt tham nhũng và có
nền pháp trị tốt, không có thảm họa tăng
trưởng: chủ yếu là các nước có thu nhập
cao
Dường như không có sự khác biệt giữa
pháp trị với tham nhũng ở các nước đang
phát triển, tăng trưởng nhanh và chậm
4
Nghs“qun trtt” có thc tếkhông?
Liệu các nước có thể chuyển từ tăng trưởng thấp,
quản trị kém thành những nước được quản trị tốt
mà không phải trải qua giai đoạn tăng trưởng kéo
dài không?
Tự do hóa có thể làm tăng qui mô tham nhũng.
Lương công chức cao hơn phải đi kèm với nguy cơ
mất việc thích đáng.
Phân cấp có thể chỉ là phân tầng tham nhũng.
Các cơ quan giám sát bên ngoài dể bị thao túng và
kiểm soát.
Các dàn xếp chính tr
Nghị sự “quản trị tốt” không xét đến yếu tố
chính trị
Nhà nước phân phối nguồn lực cho các nhóm có
thế lực chính trị để duy trì sự ổn định
Khác với các nước giàu, các nước đang phát
triển thiếu ngân sách “chính thức” và dựa vào
các khoản lợi bất thường để đạt được điều này
Chuyển giao thông qua các mạng lưới khách
hàng bao tiêu
Một số mạng lưới này giúp nâng cao tăng
trưởng, như ở Hàn Quốc, còn số khác thì
phương hại đến tăng trưởng, như ở
Philippines
5
Chính trso vi phá hoi
Khi nào thì sự phân phối mang tính chính trị
nhằm nâng cao ổn định trở thành phá hoại?
Các chính quyền trung ương mất kiểm soát đối
với chính quyền và quan chức cấp dưới (Shleifer
và Vishny 1993)
Mất kiểm soát xã hội và phá vỡ sự ổn định
Khi hệ thống ngân sách thất bại ở qui mô mà tất
cả những phân phối trở thành “ngoại bảng”
Siêu lạm phát và không đảm bảo được quyền sở
hữu
Chng tham nhũng và s n đnh
Thách thức đối mặt với các nước đang phát triển là
giảm tham nhũng trong khi vẫn duy trì sự ổn định
Loại bỏ tính phá hoại và bảo vệ quyền sở hữu cho các
hoạt động đầu tư tạo của cải
Đưa sự phân phối nguồn lực mang tính chính trị vào hệ
thống ngân sách và chính trị, bỏ mạng lưới khách hàng
bao tiêu
Nhưng làm điều này mà không bãi bỏ những kiểm soát
hiện hữu của trung ương đối với chính quyền và quan
chức cấp dưới.
Báo giới và tòa án có vai trò trong việc ngăn chặn những
vụ tham nhũng phá hoại nghiêm trọng nhất
Tăng trưởng đòi hỏi phải bảo vệ quyền sở hữu tài
sản tạo ra của cải, ngay cả khi không hoàn hảo. Ví
dụ Trung Quốc