S tích cá he
Ngày x a có m t nhà s tr tu i r t ngoan đ o. Sau h n ba m i nămư ư ơ ươ
kh công tu luy n, s thu c lòng t t c các kinh k nhà Ph t, l i gi i ư
thuy t pháp. V y mà lâu r i v n ch a đ c thành chính qu . Nhà sế ư ượ ư
b ng b o d : "Ph i đ n đ t Ph t m t phen m i có hy v ng thành ế
Ph t". Nghĩ v y, s m i quy t chí tìm đ ng sang Tây Trúc. ư ế ườ
Ð ng đi t n c nhà sang Tây Trúc ngày đó ch a có cách nào choườ ướ ư
thu n l i. Vi c giao thông h u h t là b ng đ ng b , mà đi b thì ế ườ
th t là muôn vàn nguy hi m. Nh ng nhà s tr tu i qu quy t nh m ư ư ế
h ng tây ti n b c. ướ ế ướ
Cu c hành trình đã đ c năm m i ngày. Nhà s đã nhi u l n l c ượ ươ ư
đ ng và m y l n mê man vì s t rét, nh ng nh đ c s giúp đ nênườ ư ư
đ u qua kh i, và v n c ti p t c cu c hành trình. ế
M t hôm, s đ n m t khu r ng thì tr i đã chi u. S c b c d n ư ế ư ướ
hòng tìm m t n i ngh vì trong ng i đã th y n rét. May sao gi a ơ ườ
r ng sâu, s b ng th y m t ngôi nhà. Nghe ti ng g i c a, m t bà c ư ế
già b c xu ng sân. S t ý đ nh c a mình là xin ngh nh m t đêm.ướ ư
Nh ng bà c v a th y khách đã xua tay r i rít: ư
- Ði mau lên! Mau lên! Con ta mà v thì không còn tính m ng.
S đáp: ư
- Tôi bây gi th t là ki t s c, không th nào b c đ c b c n a. ướ ượ ướ
N u không cho tôi nghĩ thì cũng đành n m li u tr c c a đây thôi. ế ướ
Bà c b o:
- Chao ôi! Con ta v n là ác Lai hay ăn th t ng i. C đi nhanh lên, bây ườ
gi nó s p v r i đó.
Nh ng s đã v t tay n i, n m v t xu ng đ t. Hai đ u g i va vào nhauư ư
chan chát. Bà c không bi t nói th nào n a, đành n m tay s lôi vào ế ế ư
trong nhà, bà c b o s ph i c gi cho th t im l ng đ tránh cái ch t ư ế
thê th m. Ðo n, bà c ch t c i ph lá r t kín đáo.
Tr i t i h n thì ác Lai v đ n nhà, tay xách m t con mang. H n d ng ế
l i chân thang và kh t mũi mãi. H n b o:
- Có mùi th t m
M h n đáp:
- Thì ch là th t mày mang v đây là gì?
- Không ph i, th t ng i. Con bi t l m. Có th t ng i. ườ ế ườ
Bà c ch a k p can thì h n đã qu ng con mang lên sàn r i ch y đi tìm. ư
Ch m y ch c, h n đã lôi đ c nhà s ng say nh ch t t d i h m ượ ư ư ế ướ
nhà mình.
Khi s t nh d y thì đã th y ác Lai đang c m m t mũi mác lăm lăm ư
tay. H n quát:
- Mày đi đâu?
S nhìn k th y h n cũng không khác gì ng i th ng bèn t nh táoư ườ ườ
đáp:
- Tôi đi tìm Ph t.
- Tìm đ làm gì?
S bây gi m i nói rõ m c đích c a mình. R i luôn mi ng, s gi ngư ư
gi i đ o t bi cho h n. S nói mãi, nói mãi, k bao nhiêu ngày gian ư
kh c a mình d c đ ng, là làm sao đ c nhìn m t đ c Ph t đ ườ ượ
đ c thành đ o. S nói khéo quá, đ n n i m con ác Lai đ u c mượ ư ế
đ ng đ n r i n c m t. Th y h thành th t h i l i, s cho h bi t là ế ơ ướ ư ế
h cũng s tr nên "vô sinh vô di t", s s ng sung s ng trên Ni t ướ ế
Bàn, n u h kiên quy t b ác làm thi n. T nhiên mũi mác tay ácế ế
Lai r i xu ng sàn. Nh ng đ ng nhăn hung ác lúc nãy bây gi d u l i. ơ ườ
Sáng hôm sau, khi s s p s a lên đ ng thì m con ác Lai vui v s pư ườ
s n l ng th c cho s . H l i ti n đ a s đi qua m t ng n núi đá. ươ ư ế ư ư
Khi s p t bi t, ác Lai h i:
- Tôi bi t l y gì mà dâng Ph t đây? ế
S đáp: ư
- Tâm t c th Ph t, Ph t t c th tâm. Ch dâng t m lòng mình là đ .
S không ng ác Lai đã rút mũi mác nhanh nh c t, t r ch b ng mìnhư ư
lôi ra c m t m gan ru t đ a cho s và nói: ư ư
- Nh hoà th ng đ a h dâng lên đ c Ph t. ượ ư
S l y làm b i r i quá. Ch vì ác Lai hi u nh m l i nói c a mình. Bâyư
gi bi t làm th nào đây. Cu i cùng s ta đành nhìn vào c p m t c a ế ế ư
ác Lai g t đ u, nh n l i r i gói b lòng c a con ng i đáng th ng ư ươ
đó l i và qu y qu lên đ ng. ườ
S v a đi đ c m y ngày thì khu r ng r m ch m d t, bi n l raư ượ
tr c m t mênh mông bát ngát. N c tr i m t v trông r t vui m t,ướ ướ
nh ng trong b ng s thì ch ng vui chút nào. Món l v t c a Ð c Ph tư ư
đè n ng lên vai. N u ch có th thì không gì lo ng i cho l m. Kh m t ế ế
n i là mùi th i c a b lòng kia xông ra khó t . S đã b c nó ba t ng ư
b n l p mà mùi th i v n n ng n c. S l m b m: ư
- Nh th này thì các nhà quán d c đ ng còn ai dám ch a mình. ư ế ườ
Qua ngày hôm sau, không th ch u n i n a, s bèn v t b lòng ác lai ư
xu ng bi n.
Nhà s đi mãi r i cũng đ n Tây Trúc. Nh ng khi ph ph c tr c Ph tư ế ư ướ
Ðài nói lên n i th c m c c a mình vì sao ch a đ c đ c đ o thì b ng ư ượ
nhiên trên đi n cao có ti ng v ng xu ng b o: ế
- Còn thi u m t v t n a m i thành chính qu . ế
S r t đ i kinh ng c, c ng c m t nhìn lên m t tí. Trên cao vòi v iư ướ
s th y Ð c Ph t ng gi a toà sen sáng chói, sau l ng có bóng dángư ư
hai ng i t a h hai m con ác Lai. S b ng hi u h t: Ð c Ph t đã rõườ ư ế
s thi u thành th c, thi u t n tâm c a mình r i, còn m con ác Lai ế ế
nay đã thành chính qu ch nh s ng đ o đ t ng t và chân thành
trong phút ch c. S n m ph c v h i lâu, trong lòng h th n vô cùng. ư
Nhà s tr sau đó l i tr v ch n cũ tìm l i b lòng Tuy bi n mênhư
mông và sâu kín, nh ng s cũng c l n h p đ mong th y l i món quàư ư
dâng Ph t mà ác lai g i cho mình. S nghĩ ch có làm th m i dám ư ế
nhìn l i m con ác Lai và hy v ng g n gũi toà sen Ð c Ph t. S b i ư ơ
lên l n xu ng mãi. Sau đó s hoá làm loài cá mà ng i ta v n g i là cá ư ườ
he cũng g i là cá n c hay có n i g i là cá ông s . Vì cho đ n ngày ượ ơ ư ế
nay dòng dõi loài cá đó còn nào con n y có cái đ u tr c nh đ u ông ư
s và v n làm vi c c a nhà s , nghĩa là chúng đi hàng đàn, c l nư ư
xu ng n i lên luôn, không ch u ngh .
Nh ng ng i đánh cá còn nói loài cá he r t ghét nh ng ai trêu ch c ườ
mình. Ai trêu ch c nghĩa là g i l i chuy n cũ c a t tiên chúng nó,
chúng nó s làm đ m thuy n rách l i. Trái l i, ai khen ng i, reo hò ướ
thì chúng s l n xu ng n i lên cho mà xem.