Ể
K CHUY N BÉ NGHE – Ệ S TÍCH CON D
Ử
Ế
i đàn ông ộ ườ
ườ ợ ả ế ớ i v c ch t s m
cũng sinh đ i v l ườ ợ ẽ
ơ ớ ổ
Ngày x a, có m t ng ư hai v . Ng ợ i đ a con trai còn bé, tên là l ạ ứ c đ a con trai tên là Văn Lang. ượ ứ ư ẹ ị ẻ ữ
ộ ậ ứ ự ư ế
để Văn Linh. Ng ấ Văn Lang h n Văn Linh năm tu i, nh ng hai anh em ch i v i nhau r t ơ t h n c anh em cùng m t m . Nh ng lúc Văn Linh b tr con thân thi ế ơ ả i xóm ăn hi p, Văn Lang l p t c bênh v c. Nh ng Văn Lang không l ố t m chàng coi Văn Linh nh m t k thù. bi ư ộ ẻ ế ẹ
ườ ộ ớ ệ
i cha cho chàng theo nghi p sách ề
ừ ủ ể ả ộ ư ơ ồ ộ ắ ọ ố ủ
ấ lâu đã theo cha quen ngh trông coi cày c y. c đ s ch t chiu đã vài ba n, có nhà ngói cây ẫ ườ ộ
Văn Linh ngày m t l n khôn, ng đèn. Còn Văn Lang thì t Nhà h v n có c a ăn c a đ . C m t t đ i đ ụ ờ ượ ầ mít, thu c vào lo i khá nh t trong vùng. c g n vài ch c m u ru ng và vài m u v ộ ẫ ấ ạ
i cha m n ng r i qua đ i. Ng ố ặ ườ ẻ
ờ ồ ử ế ư
ướ ư
ặ i dì gh ngoài m t nh ng trong b ng mu n nh cái ổ ố ụ c g n nh toàn b tài ộ ẽ ượ ầ ộ c vài ba m u ru ng ẫ ượ đã đ t s ph n c a hai anh ậ ủ ặ ố ồ ớ
Ð t nhiên, ng ườ ộ t đ i đãi v i Văn Linh ng t ngào t ọ ớ ố ng, Văn Linh s đ c m t. Là con tr gai tr ưở s n. Còn m con Văn Lang thì nhi u l m cũng đ ề ắ ả x u v i m t cái tr i bên kia đ i. T c l ụ ệ ạ ấ em là nh v y. ắ ẹ ộ ư ậ
ẻ ỗ ế ế ồ
ả
t ch t con ch ng đ chi m l y ấ i đàn bà, i ch ng, k bênh v c cho Văn ư ộ hôm ng i dì gh b ng n y ra âm m u gi ả ấ ơ ừ ế ấ ồ ườ ề ẻ
Ng ể ườ t c tài s n. Ý nghĩ y ngày m t nung n u trong lòng ng t ườ ấ ả càng nung n u nhi u h n t ự ấ Linh, không còn n a.ữ
ộ ườ ề ỗ ướ c
M t hôm, ng ẻ khi đi, m g i con đ vào bu ng riêng d n dò: ẹ ọ i m gh sai hai anh em mang ti n đi mua g . Tr ặ ẹ ẻ ồ
ữ ứ ừ ề
i! Con hãy tìm cách " kh "nó đi. R ng nhi u thú d , s c con ợ ộ ạ i v ế ẳ
" Con ử ơ thì kh e g p đôi nó, n u khôn khéo và kín đáo thì con ch ng s t ỏ ấ gì h t!..." . ế
Ng i m còn r tai: ườ ẹ ỉ
ế ấ ắ ừ ẹ ượ c,
" N u nó s ng thì m con ta không có đ t c m dùi... Có tr đi đ ng..." . chúng ta m i mong sung s ố ớ ướ
ư ẹ ờ ố
ẹ ờ
Văn Lang không mu n nghe l ý m , bèn c gi ứ ả th t cho Văn Linh bi t m i vi c, r i b o: ố vâng l ế ậ i m , nh ng cũng không mu n làm ph t i khăn gói ra đi. Ð n c a r ng, Văn Lang nói ế ử ừ ọ ồ ả ệ ậ
ướ ậ
c sau cũng tìm cách h i anh. V y anh hãy tìm cách tr n ố t c mà tiêu. Lúc nào đó anh s ạ ấ ấ ả ầ ẽ
- M tôi tr ẹ đi. S ti n mua g , anh hãy c m l y t ỗ ố ề tr v , chúng ta s s ng bên nhau. ẽ ố ở ề
ồ
Khi Văn Linh đi r i, Văn Lang gi trên ng xong, m t khác nói v i m i ng ế i r i tr v nói cho m bi ẹ ế ườ ằ ớ ườ ồ ở ề ặ ơ t m t con chó, l y máu bôi kh p n i ắ ấ ộ t là mình đã h th Văn Linh ạ ủ i r ng anh mình đã b h v m t tích. ị ổ ồ ấ ọ
i dì gh cho là m u c a mình ờ ư ủ ẻ
Xóm làng không m t ai nghi ng . Ng ườ ộ đây không còn lo l ng gì n a. đã đ t, t ữ ạ ừ ắ
ộ
ờ ạ ộ ơ ơ ữ giã Văn Lang ra đi. M t thân , nay b v gi a vùng đ t l ờ
ậ
ố ồ ủ ộ
ng con quá, bèn hi n lên thành m t con ệ ề ồ ẹ ằ ươ ộ
ấ
ờ ắ ấ ồ
ắ ấ ạ ượ ử ậ
L i nói chuy n v Văn Linh đau kh t ổ ừ ề ệ , ấ ạ m t mình ch a t ng r i kh i nhà bao gi ỏ ư ừ t đi đâu. Loanh quanh mãi, cu i cùng m t chàng ng p ng ng không bi ộ ế ừ đêm n chàng l n v m m , n m úp lên m than khóc r i ng quên. ầ ọ i m , m chàng th d ồ ẹ Ở ướ ng hoàng l n p con vào đôi cánh. Th y tr i s p sáng, chim Ph ớ ấ ượ ng hoàng dùng chân qu p l y Văn Linh r i bay đi r t xa. T i m t Ph ộ ớ ượ hòn núi cao, Ph ố ng hoàng h cánh. T nh d y, Văn Linh s ng s t, ỉ nh ng Ph ng hoàng đã nói: ượ ư
đây ch tr v mà nguy hi m. R i m ẹ ủ ở ớ ở ề ể ồ ẹ
- Ta là m c a con. Con hãy s hàng ngày đ n v i con. ẽ ế ớ
ử ứ ọ
ợ ượ
i đây. S con sao lãng vi c h c t p, Ph i cho con ôn luy n. Ban ngày Ph ệ ệ ọ ậ ượ
i, nó bay đ n ch Văn Linh ế ỗ
ở ể ả ọ ư ờ ệ ồ ứ ể ớ
ng hoàng hóa thành nhà c a và m i th c ăn, đ dùng đ Nói r i Ph ể ượ ồ ồ ng hoàng t Văn Linh ăn ở ạ ng hoàng bi n đi, mang sách v t ế ở ớ ờ đ b o v cho chàng. T nh ng đêm l ạ m sáng, nó còn gáy lên đ đánh th c con d y h c, r i m i ch u c t ị ấ ậ cánh bay đi.
ộ ờ ở ư ả
ọ
ấ
ươ ế ở không hi u vì sao trên núi t ọ i đ y t ườ ầ ớ ề ệ ả ấ ầ
ạ ầ ứ ờ ồ
ượ ả ồ ọ
ộ B y gi phía chân núi có m t xóm dân c r i rác, trong xóm có m t ấ cô gái tên là Ng c Châu. Ng c Châu r t đ p mà ch a có ch ng. Nàng ư ồ ấ ẹ ng t a vào có m t ng i s ng n gái tên là H ng. Hai ng ự ườ ố ồ ộ trên núi, hai nhau, l y ngh d t v i nuôi thân. T d o Văn Linh đ n ừ ạ ừ ư ắ x a v ng th y trò Ng c Châu l y làm l ọ ể i, th mà lúc n y c m sáng, khi h ng i vào khung c i đã bóng ng ử ọ ế ườ nghe ti ng chim Ph ng gáy, r i nghe ti ng h c trò h c sang s ng cho ọ ế ế đ n sáng. ế
ọ ắ ố
ờ đã ả ử ủ
ậ ớ ể ắ ọ
ế ấ ọ ử ở ử ặ ộ
ử ầ ỏ
ạ ồ ố ỉ
ộ ủ ầ ấ ờ ạ ế ọ ớ
ố ượ ề ợ
ừ ỗ ờ
ộ c nên v nên ch ng. M t ọ cùng mình m t nhà đ ti n b đèn ể ệ ộ ề ở i cho áo qu n và ọ ượ ề ầ ớ
ng hoàng mang t i n a. M t hôm gà gáy canh năm, Ng c Châu gi t đ ng l a, cách làm t ử ộ nh m đ b t nàng H ng lên núi xin l a c a ng i h c trò b y gi ồ ằ ấ ườ ọ ồ ọ c t ti ng đ c sách. Hôm y Văn Linh d y s m, th p đèn ng i h c, ắ ấ ế b ng nghe có ti ng g i c a. Chàng m c a ra g p m t cô gái đ n xin ế ỗ l a. Sau khi cho l a, anh h i vay cô gái m t h d u vì d u nhà mình ử đã c n. Nàng H ng ch nhà đ anh xu ng l y. Nh đó Văn Linh làm ể i l a t quen v i Ng c Châu. Th là chàng đã có b n xóm gi ng, t ố ử ắ t đèn có nhau. T ch quen nhau h mu n đ ồ hôm, Ng c Châu m i chàng v sách. Ð c con báo tin, chim Ph ượ ti n b c, r i sau đó nó không tr l ở ạ ữ ề ạ ồ
ư ả ấ
Ðám c ướ ử sách bên nàng quay t ọ i c hành đ n gi n nh ng cũng r t vui. T nay bên anh đ c , c nh đ m m y không ai h n đ c. ừ ơ ượ ơ ơ ả ầ ấ ấ
ọ ườ ng ả ề ậ
ế tr ở ườ
ng H i. Chàng sung ng khi có tên mình đ u Ti n Sĩ. Hôm vinh quy, c qu t chiêng ạ ộ ờ ế
Sau năm năm h c, Văn Linh qu y l u chi u đi thi. Ð u tr H ng, chàng vào kinh quy t tranh đua ế ươ s ướ tr ng và quân gia r m r kéo v làng quê. ố ậ ộ ề ầ
ể ừ ỡ
ộ
ế ứ ố ị ng. Nh ng vì quá s hãi, m đã v m t ch t, hóa thành ụ i dì gh nghe tin đ t ng t không k p tr n, bèn chui xu ng n p ấ ẻ i g m gi ợ ườ ở ề ộ ư ỡ ậ ố ế
ấ Th y anh vinh hi n tr v , Văn Lang h t s c m ng r . Trong khi y ấ ng ườ d ướ ầ con dê.