Tiu A Lé
Ngun: forum.top1.vn
Có hai v chng mt ông già n ngày đêm bun phin vì không con. Mt bui lên
nương, ông bà bng thy mt đứa bé m yếu, khp người chi chít gh l, nm
khóc oa oa bên đường. Bà già nói vi chng:
- Ai đem con ném đây chc là ý Giàng mun cho ta.
Ông lão gt đầu, bo bà v m đứa bé v nhà nuôi. H đặt tên cho nó là Tiu A
Lé.
Hai v chng ông già rt mc yêu thương đứa bé. Có bao nhiêu ca ci dành dm
được by lâu nay, h đều đem ra đổi ly go, mui, tht cá để nuôi Tiu A Lé.
Nhng ngày nng cũng như mưa, bà già đều m cu bé trên tay, còn ông già ln
li khp no sui khe kiếm thêm con c, con cua khe v nuôi bé.
Tiu A Lé ngày mt ln lên, nhưng vn m yếu, ot oo và gh l, mn nht đầy
người. Hai ông bà đã đem ni đồng, bc nén đi đổi ly thuc chy cha mà gh l
người Tiu không bt đi được chút nào. Chy hết các th thuc, ông bà li đi
mi hết thy mo gn, thy mo xa, thy mo l, thy mo quen đến cúng, mà bnh
tình A Lé vn không gim bt.
Mười lăm mùa ry đi qua, thân th Tiu có dài ra, mm Tiu có nói năng được
nhưng vn phi nm lit giường. Lúc ăn, lúc ung, ông bà già phi bón tng
miếng cơm, đưa tng ngm nước.
Ca ci trong nhà vơi dn, hai ông bà tui ngày mt cao, còn sc chân, tay đã
hết. Nhng ngày động tri, nhng đêm giá rét, ông già ôm ngc ho khù kh, còn
góc nhà thì bà lão rên h h.
Ri mt đêm rét mướt, ông già ct ging khàn khàn yếu t, bàn vi v:
- Bà nó à! Ta hết lòng thương con, nhưng liu có sng được mà nuôi nó na
không?
Bà già run ry tr li:
- V chng mình chết, e nó cũng chết theo mt thôi! Nên làm sao bây gi ông ơi!
Suy nghĩ hi lâu, ông già bo v:
- Bà nó à! Mình già mình chết! Nó còn tr phi để nó sng ch!
- Biết vy, nhưng liu có ai chu nuôi nó?
Bàn đi tính li mãi, cui cùng hai ông bà quyết định s đổi căn nhà ca mình ly
mt chiếc bè. Có bao nhiêu thc ăn, vt dng trong nhà, h chuyn c lên bè và
đặt Tiu A Lé lên đó, ri th cho trôi theo dòng nước để may ra có bến thương,
bến quý nào nhn nuôi nó ln lên thành người.
Vic bàn bc đó được thc hiên. Đứa bé A Lé ra khi bến quen, ông bà quay v
bn cũ, nm ng trên nn nhà trng. H ng mt gic dài và không bao gi dy
na.
o0o
Chiếc bè đưa Tiu A Lé xuôi mãi theo dòng nước, đến my tun trăng thì dt vào
mt bến l.
Bến y là ca mt bn đông người, nhà ri rác trên mt trin núi dài, nhiu như
c mt đàn voi đứng gia đồi tranh.
Người trong bn đi ly nước trên bến thy chiếc bè l đều tò mò dòm ngó. Thy
mt chàng trai bn thu nm trên bè, người ta x mũi, khc nh, ly sào đẩy bè ra
gia dòng cho nó trôi đi. Nhưng mi ln chiếc bè b đẩy ra gia dòng nước, ch
xoay xoay ri li dt vào bến cũ.
Mi ln có người xung khe ly nước, Tiu A Lé thường ng tay xin ăn. Con trai,
con gái, người già, người tr nghe tiếng nó xin x, đều quay mt đi, vi lánh xa.
Chuyn chiếc bè l ch mt người gh l, bn thu dt vào bến, lt đến tai A Nha
giàu có. A Nha cho tôi t xua đẩy chiếc bè đi, nhưng cũng như mi vn, chiếc bè
b đẩy ra ri li xoay vào ch cũ.
Cô con gái út A Nha nghe tôi t v bàn s l cùng tò mò ly c xách bu đi múc
nước để xem sao. Va đến gn b cô gái đã nghe tiếng gi t trên bè:
- Cô gái ơi, cho tôi xin ngm nước.
Thy chàng trai đau m ti nghip, li đang b ht hi, cô gái r lòng thương, múc
ngay c mt bu nước đầy, đưa lên bè cho anh ta.
Tiu A Lé ung nước xong, li nói:
- Tôi đói quá. Cô gái cho tôi ăn vi!
Nghe chàng trai nói vy, cô gái ton t tr li nhà mang típ(1) cơm ca mình đem
xung cho A Lé. Được cơm, anh ta li kêu:
- Tay tôi nhc but quá, không đưa cơm vào ming được, biết làm sao cô gái ơi!
Chn ch mt lúc, cô gái bước bo lên bè bón cơm cho chàng trai gh l ăn.
Chuyn cô gái út A Nha cho chàng trai l gh l ung nước, ăn cơm chng my
chc t mm người này truyn sang tai người kia, lan ra khp bn và đến tai A
Nha. A Nha gin lm, va thy mt con gái út dưới chân thang sàn, A Nha đã quát
xua đui, tiếng quát vang như cp gm:
- Đứa con mt nết kia! Mày đã dây bn ri! Tao không cho mày lên sàn, không
nhn mày làm con tao na!
“Giúp đỡ người bnh hon, đau m mà là mt nết sao? Cái lí đúng không như li
cha bo đâu!” Cô gái út toan cãi li, nhưng thy nét mt hm hm ca cha, tay cha
li đang lăm lăm ngn giáo, nên cô cúi đầu, quay ngot người đi thng v bến
nước.
Dân bn nghe A Nha to tiếng đều kéo đến bây kín dưới chân dàn. Nghe A Nha
mng nhiếc cô gái út, có k thương, có người gin, nhng chng ai dám nói mt
li bênh vc. C nhng k xu bng đã tng mách lo chuyn cô gái thương thng
gh, gi thy cô lm lũi đi xung bến nước, cũng cúi gm mt, băn khoăn.
Cô gái leo thng lên bè ca Tiu A Lé và đẩy bè ra gia dòng ri cô nói vi anh ta:
- Anh cho tôi nh vi. Cha tôi đui tôi ra khi bn ri!
Ln này, chiếc bè ra gia dòng chy thì trôi xuôi ch không ln qun tr li như
trước na. Nghe cô gái bo vy, Tiu A Lé lin nói:
- Cô mun thì ch tôi chng giúp gì được cho cô đâu. Tôi m đau, gh l thế
này…
Cô út ch chp mt, im lng, mt nhìn theo con nước đang đưa chiếc bè trôi miết
v xuôi. Cô gái út lo lng, không biết chiếc bè s đưa mình đến bến b nào?
Chiu hôm đó, chiếc bè dt vào mt b vng và mc cn luôn đó. Tiu A Lé hi
cô út:
- Cô đi vi tôi không s sao?
Cô út tr li ngay:
- S k đau yếu, bnh tt ư? Không! Tôi đi theo vì thương anh thôi.
Tiu A Lé li hi:
- Tôi có gì cho cô ăn đâu?
Cô út bo:
- Ơ! Rng ca Giàng lm c, lm trái. Con kh trên cây, con cá dưới nước có ai
nuôi chúng đâu.
Tiu A Lé vn li:
- Cô đi trên bè tôi, mong tôi chết để ly bè à?
Cô út rơm rm nước mt bo:
- Anh nghĩ thế à? Tôi thương anh đem hai bàn tay đến để nuôi anh đấy ch!
Tiu A Lé quay mt đi.
Cô gái thy thế cũng không nói gì thêm na. Cô nhy lên b, bt lá chui, b cây
đem v làm tm mt cái mái che bè. Làm xong thì tri sp ti, áo váy ca cô út b
rách tơi t. Tiu A Lé nhìn cô gái hi lâu, ri bo:
- Em g dưới mái che, ly áo váy ra mà mc.
Cô út nhìn quanh ngơ ngác, ng A Lé nói qun. Cô ngi thp xung góc bè. Tiu
A Lé li nhc:
- Đi thay áo, thay váy đi, áo váy đã có sn dưới mái che bè y.
Mái che do chính cô út lp bng lá chui làm gì có áo, có váy đó? Nhưng nghe
A Lé gic, cô út n lòng, đứng lên s tay vào mái lá. Chng ng chuyn có tht.
ngay trong lp lá chui cô mi lp lên có my b áo váy đẹp để sn. Cô gái mng
r, mc áo váy đẹp vào người.
Tiu A Lé li bo:
- Em đói ri. T sáng đến gi em đã ăn gì đâu.
Lòng cô út rn lên, quên c đói:
- Em còn no. Ngày mai em s lên rng đào c, hái trái v, hai ta cùng ăn.
A Lé xoay người nói:
- Chng phi đợi đến sáng mai. Em đói ri thì c ly cơm canh trên góc mái xung
ăn.
Khi cô gái vi tay lên góc lán ly thc ăn thì ngay trên liếp bè phía gn sau lưng
cô cht bùng lên mt bếp la.
Cô gái bưng cơm canh xung, ngi bón cho Tiu A Lé và c mình cũng ăn bên
bếp la bp bùng, m cúng. S l y ban đầu làm cô út ng ngàng, nhưng lâu dn
cũng quen đi. Ngày qua ngày, cô út được ăn no li có áo váy đẹp, cô càng tr nên
xinh đẹp hơn.
Mi ngày mt ln, cô út vào rng kiếm lá, đào r cây thuc v cha chy bnh
tình cho Tiu A Lé. Thy cô gái chăm sóc mình vy. A Lé nói:
- Bnh ca tôi khó lành lm. Em đi vy tn sc nhiu quá!
Nghe A Lé nói vy, cô út ch cười.
o0o
Chuyn l v Tiu A Lé và ôc út đã lt vào mt nhng người tò mò, li t ming
người này, sang tai người n ri đến tai A Nha.
Lúc gin, A Nha đui cô út đi nhưng lúc con đi xa ri thì nim thương, ni nh
như con kiến bò, như con ong đốt bng A Nha. Duy ch có lòng ghét con người
gh l, bn thu đã r rê con gái ông thì vn còn nguyên vn. Nay nghe tin con gái
sng đầy đủ, lòng A Nha có êm êm, bt ni lo đôi chút.
Bng đâu có mt lũ Nhc(2) t phía rng đang đêm vào cướp bn. Chúng giết tr
con, đánh bn người ln và vơ vét hết ca ci nhà A Nha.Trong cơn hon nn, A
Nha và nhng sng sót trôi dt tn đâu đâu.
Tin đó đến tai cô út và Tiu A Lé. Cô út khóc ròng còn A Lé ch nín thinh.