Viếng ma (!)
Hơn hai chục năm rồi tôi mi có dp tr li. Nghm báo nên có dịp đây đó. Đã từng đặt
chân ti nhiều nơi, nhưng không hiểu sao, huyn min núi y và không ít chuyn đó,
đôi lúc li chp chn trong tôi.
Gi huyện thay đi nhiu. Rng xanh ngút ngát khi xưa, nay lùi xa, thay vào đó bng
nhng qu đồi trọc đỏ, hay một màu đá xám xịt. Ph huyn nhà hai, ba tng, cái chóp
nhn, cái mái tròn c hành,… san sát. Còn đườngtri nha, rng hai làn xe. Ch nghe
tiếng tắc kè đực cái ph núi kêu hoang vng na. Du vết xưa tìm kiếm mãi mi thấy căn
dinh th Pháp c.
Bui chiu, sau khi làm vic vi lãnh đạo huyện xong, tôi lơ vơ ra phố, do. Thy quán
nước ven đường, gia mt khung cảnh nên thơ, liền tt vào. Ngoài tôi là khách ra, còn bà
ch quán và ông già c tám chc. Nhìn ông, thy nét quen quen. Cht nghĩ, phải chăng là
ơng mặt người vùng cao - mình c vào quen. Là khách lạ nên tôi mau mn chào hi
họ. Quán nước mà như cửa hàng bách hóa, bày biện đ th, ko bánh, du gội đầu, áo
qun, nhãn hiu Tây - Tàu sc s. Ông già ngi suông, không nước non gì. Sau câu chào
ca tôi, ông nghếch mt, hi:
-Ông là cán b đến làm vic vi… huyn?
-D
-Nm tình hình gì…?
-D, tình hình chung…. thôi !
-Thếnm tình hình riêng không?
Tôi ch biết cười cho phi phép.
- Mun tình hình riêng, như … cán bộ huyn này chng hn, tôi cp cho. Tham nhũng,
tham ô đầy! C nhìn nhà ch tch gia ph kia kìa, bốn, năm tầng, toàn g quý, hiếm,
khc rõ. G, tin y đâu ….? Của dân, của nước c đấy!
Chà chà… t dưng lại rơi vào tình thế khó x. May mà không khoe là nhà báo. Còn đang
lúng túng, thì bà ch quán g nguy:
- Thôi, thôi ông ơi! Ông về ngh cho con còn bán hàng ch. Sut ngày tiêu cc, st c
rut!
Ông già nhìn ch quán vi con mắt khinh thường, bc bội đứng lên, h hđó. Khi ông
già đi khuất ri, bà ch thng thng:
- Hâm. Sut ngày kêu ca, sut ngày chng tiêu cc. Ông có biết lão già y là ai không?
Bí thư huyện đấy!
- Năm nào…. ?
- Hi bảy mươi, tám mươi ấy!
À, hóa ra đó là ông bí thư tôi tng làm vic. Tho nào, khuôn mt thy quen.
Huyn có núi rng, m, bin - mt huyện đầy tiềm năng - rng vàng b bc. Ngày y dân
huyn nghèo lm. Phất phơ phố núi là những túp nhà tranh, vách đất. C ph duy nht
dãy nhà xây, mái ngói âm dương của ni Hoa b li. Nó cũng chỉnhững căn nhà
lòng hp, sâu hút.
Nguy nga nht là khu dinh th Pháp c, ng sng sng trên qu đồi cao. Nghe nói, xây
dng ít ra cũng hơn trăm năm rồi. Đây là dinh thự ca viên quan kim lâm. T dinh th
nhìn bao quát c mt vùng rng núi mênh mông. Công nhận, người Pháp có tm nhìn xa.
Nói v qun lý, h là bc thày. Ch cn mt ông quan mũi lõ, mắt xanh và dăm, ba anh
lính ta, rừng được gia yên. Đến mt cây g, dân tnh không dám bén mảng đến. Có th
lúc đó dân trí ta thp, mà s; cũng có th lut pháp thực thi nghiêm. Người ta bo, bây
gi dân ch quá, dân ch đến vô chủ, đâm ra ai làm ch cũng được.
* * *
Ngày tôi đến, khu dinh th y vừa là nơi làm việc, va là ch ngh ngơi của bí thư huyn.
Ông ta là người thế nào? Lần đầu tiếp xúc, tôi phân vân quá! Trong lúc tôi trình bày ni
dung chuyến công tác, v bí thư hầu như không nói câu nào, cũng chả nhìn và không rõ,
có nghe tôi nói không. Tôi ch nghe được mỗi câu, trước khi kết thúc cuc làm vic:
- Nhà báo c tìm hiu tình hình chung đã!
Sau c tuần, tư liệu gần như tay trng. Cán b mà tôi tiếp xúc, đều rt rè, theo kiu tiếp
cho phi phép. Tôi lo lng, v tòa son viết v gì đây? Sáng đó làm việc vi v Trưởng
phòng Nông – Lâm, sau khi pha trà, mi nước, ông đưa tôi tập tài liu in rô nê ô dày cp:
- Nhà báo c xem.… Thế mnh huyện nhà đấy!
Thi k y c nước thiếu đói. Đ cu mình, dân min xuôi chèo tàu, leo xe lên trung du,
min núi, bòn mót mua ngô, sn v chống đói. Còn các tnh huyn, r lên phong trào, xác
định thế mnh huyn nhà.
Huyn miền núi này,thư cũng trăn trở. Sau những đêm dài mất ng, ông cht nhn ra,
huyn có bao cán b hc hành, nào trung cp xây dựng; nào cao đẳng sư phạm; nào k
canh nông – toàn là trí thc. Lâu này, nhìn h lĩnh lương, sut ngày ngi ri hút thuc lào
vặt, bí thư đã tc. Nuôi thế, có bằng phí cơm gạo của nhà nước! Ti sao không xua xung
cơ s - gi là h phóng - tìm kiếm thế mnh huyn nhà? Thế là ông tc tc ra quyết định.
L không, lnh ban ra, cán b li phn khi ra mặt cơ chứ, phn khi suýt chết. Lâu nay,
lĩnh đồng lương chết đói, ngày ngày vờ vật thưng thức nước chè, tán chuyn trên tri
dưới b mãi, đâm chán. Nay đưc th rông v quê, v bn my tháng, ai chẳng sướng,
sướng nhy lên y.
V quê ri, ch cán b nào bn tâm tìm thế mnh huyn nhà. Mnh ai lấy làm, người thì
tranh th phát rừngm nương; kẻ vào rng, cht cây làm ci.
Ngày đó ta chưa mở cửa đường biên, chưa tự do thông thương, nhưng dân thì vn thm
tht qua li biên gii. H khuân chăn con công, pin đèn, phích nước t bên kia v, gùi
tho qu, móng trâu, ri tc kè, sang bán.
Huyn này, ba kích nhiu vô thiên lng. Lâu nay dân chúng vn ngm ngm vào rng
đào bới, đào tận c t cu ti, non già, ló ra cây nào, đào bi cây y. Giống này được giá
lm. Ai chng hay, ba kích, tắc kè ngâm rượu, đại quý, đại b. Ông chng nào ch ung
mt ln, là bà v nh đời sướng.
Hết thi gian h phóng, các trí thc huyn nhà lc tc tr li huyện đường, tr li công
việc thường nht - uống nước chè suông và nay thêm viết báo cáo. Nghĩ ra thế nào, thì
viết thế. Hàng my chục báo cáo, nên đ xut nhiu lm:
Kính thưa đồng chí Bí thư! Tre rng huyn ta nhiu vô k. Tre thì có gai. Rng tre
huyn ta có hàng triu, hàng t cái gai. Gai tre mà xut khu cho Tây nh c, kiếm bn
đô la.
Kính thưa đồng chí Bí thư!
…….
hội trường bí thư ngồi nghe đề xut, mà st rut, ch ưng ý cái nào. Ai đời li đề xut
thế mạnh gai tre cơ chứ. Có phi thi k chng Pháp, làm hm chông by giặc đâu,
cn gai tre.
Nghe giọng đọc báo cáo đều đều, bí thư đâm bun ngủ. Dù lơ mơ, nhưng chuyn gu ca
nhân viên, đu lt vào tai ông. Toàn chuyn linh tinh – nghe thy bc mình. Ông đã định
nhm dy, mng cho mt trn. Cht nghe câu chuyện đào bới ba kích ca nhà anh cán b
nọ, đổi được năm tạ thóc, bí thư đâm ng ngi. Là cán b đứng đầu huyện như ông,
tháng được đong 13 cân gạo. Năm tạ thóc, bng c ba năm gạo đong của ông còn gì. Thế
thì b quá! … thế mạnh là đây, việc gì phi tìm kiếm nữa. Đang lim rim, bí thư nhm
pht dy:
- Trt t, trt t!
Cán b c hi ngơ ngác. Nhiều trí thức đang gẫu chuyn, git c mình. Kìa, bí thư xăng
xái bước lên. Trên bc, ch chàng trí thức đang gân cổ đọc đề xut thế mạnh, dúm người
li.
- Xung!
Tiếng ông rền như sấm. Ch trí thc kia lung cung, tưởng th trưởng tức cái đ xut m
ương của mình. Dưới hội trường mọi người s run. Chắc phen này bí thư sẽ chnh cho c
lũ một trận. Nhưng kìa, sao nét mt th trưởng tươi, tươi quá. Ông hắng ging:
- h hư!
Hội trường im phc.
- Thế mnh, mũi nhọn huyn nhà là gì?
Bí thư hỏi, hội trường im phăng phắc hơn.
- Có r……i !
Đâu đó tiếng thì thm:
- Có ri! C..ó ri!
- Trt t
Li tiếng th trương long trời l đất.
C hội trường mt phen na im phc. Tt c nín th, chun b hp ly tng lời bí thư:
- Ba kích, ba kích…
Nói ti đây, thủ trưởng trng trng ngó xung - y là th thut vn có ca ông – gây n
tượng trước c ta. Trong bng, ai cũng ngạc nhiên, sao li là ba kích nh, th cây kích
dc? Rồi có người lo, khéo th trưởng phát hiện ra, đợt h phóng, đã không đi tìm thế
mnh, h li vào rừng đào bi ba kích. S, s toát m hôi. Chuyến này, th trưởng s
móc mói, s k lut ráo.nhng ai từng đào bới ba kích, t t cp mt xung. Lúc này
tiếng bí thư rõ to:
- Thế mnh huyn ta là hàng nghìn, hàng vn ếch - ta rừng. Mà đặc sn rng ca ta
cây…. ba kích. Nó là vàng, là bạc,thóc, lúa đấy. Ta s đào bới, s thu gom, xut khu,
ly ngoi t mnh. Mt vn, ch mt triu tấn lương thực, huyn ta cũng làm tt. Thế
mnh, thế mnh huyn nhà là cây ba k…í….ch!