Chẩn đoán tứ chẩn là môn học trọng tâm của Y học cổ truyền, nghiên cứu bốn phương pháp chẩn đoán gồm vọng chẩn, văn chẩn, vấn chẩn và thiết chẩn. Môn học cung cấp kiến thức về nguyên lý, quy trình và kỹ thuật thực hiện từng phương pháp, đồng thời hướng dẫn sinh viên cách tổng hợp thông tin để lập luận chẩn đoán chính xác. Đây là nền tảng quan trọng để đánh giá tình trạng bệnh nhân, xác định nguyên nhân gây bệnh và xây dựng phác đồ điều trị phù hợp. Nắm vững Chẩn đoán tứ chẩn giúp sinh viên nâng cao khả năng quan sát, phân tích và ra quyết định lâm sàng.