PARMENIDE (540-470 tr.CN)
-Vn đề trọng tâm: quan h gia tn tại vô, tn tại
duy, vn động và đng im.
- Khái nim trung tâm: tn tại
1. Thế gii như quả cu đặc, trong đó mi vt chiếm mt
v trí, cho nên không có vn động và không gian rng.
2. duy tn tại đồng nht. Không cái không-
tn- tại. Chỉ có cái tn tại. Tn tại có, không.
3. Do không cái không-tn tại, cho nên không vn
động, sinh thành, chuyna.
3 đặc tính
của tn
tại
1. Toàn vn, đồng nht
2. Không sinh, không dit
3. Bt biến, bt phân
chng quan
điểm của
Heraclite
ZENON (490-430 tr.CN)
Bảo v quan điểm của Parmenide coi tn tại mt th đồng
nht và bt biến bng phương pháp phản chng vi các
“aporia”
aporia v
quan h
ĐƠN và ĐA
Aporia v
HU HN
và VÔ HN
Aporia v
S PHÂN
ĐÔI
V
tính
đng
nht,
duy
nht
ca
tn
ti
V
tính
bt
biến
ca
tn
ti
Aporia v
Achille và con
rùa
Aporia v
MŨI TÊN BAY
Qua các aporia của mình,
Zenon mun chng minh:
đứng im là chân thc, vn
động không chân thc.
Nhưng sai lm của ông là
ch: tuyt đối hoá tính
đứt đoạn trong quá trình
vn động liên tục. Không
thy s tn tại, s vn
động là mt th thng nht
gia vn động và đứng im.
ARISTOTE:
Zenon công
góp phn y
dng PBC.
HEGEL: PBC
Zenon góp phn
y dng chỉ
theo nghĩa ,
tc ngh thut
tranh lun.
Quá trình hình thành, phát trin của THHL cổ đại:
2.2. giai đoạn cc thịnh:
1. Thi k rc r nht của triết học Hy lạp c đại ng
thi k rc r của nn dân chủ Athene (dù dân chủ
hạn chế –kết thúc vào 404tr.CN)
2. Đặc điểm: tính h thng và tính bao quát.
3. Đại biu ni tiếng: Démocrite, Platon, Aristote
Các trường phái và triết gia tiêu biu:
Trường
phái đa
nguyên
Démocriete
và Nguyên
t lun duy
vt
Trường
phái ngụy
bin
Trường phái
khuyn nho
Phái
Cyrenè
Platon và
Học thuyết
Ý nim
Aristote
Leucippe Socrate
Trường phái đa nguyên
đại biu: Empedocle, Anaxagore
Empedocle
(490-430tr.CN
bản nguyên thế giới là 4 nhân tố: đất-nước-lửa-không khí.
tồn tại luôn vận động
Nguồn gốc của vận động bắt nguồn từ sự tác động của
hai mặt đối lập: tình yêu hận thù. Tình yêu hận thù
động lực của hợp nhất tách biệt. Tình u đng
lực của hợp nhất còn hận thù động lực của tách biệt.(
đây sự thụt i so với Heraclite khi Heraclite coi nguồn
gốc vận động do xung đột giữa những mặt đối lập nội
tại của sự vật)