Bài h c v lòng trung th c
(Dân trí) - Ngày n , ông lão ăn xin gõ c a m t lâu
đài tráng l . Ng i qu n gia m c a và h i: “Ngài ườ
c n gì?”. Ng i ăn xin tr l i: “Vì tình yêu c a ườ
Chúa, xin hãy b thí cho k nghèo này”. “Tôi ph i
h i ý ki n bà ch đã” - ng i qu n gia tr l i. ế ườ
Ng i qu n gia mang chuy n lên h i ch nhà, m tườ
quý bà keo ki t. Bà ta nói:
“Jeremiah, hãy cho ông lão t i nghi p m t bánh mỳ.
M t thôi nhé. Và n u có th , đ a bánh ngày hôm qua y”. ế ư
Jeremiah t lâu đã th m yêu bà ch , và đ bà vui lòng, ông l y m t bánh mỳ cũ,
c ng nh đá đ a cho lão ăn xin. ư ư
“Bánh mỳ c a ông đây, ông lão t i nghi p” - ng i qu n gia không g i ông lão ăn xin ườ
b ng “ngài” m t cách tr nh tr ng n a.
“Chúa phù h cho ngài” - ông lão ăn xin tr l i.
Ng i qu n gia đóng cánh c a đ s b ng g s i l i, ông lão ăn xin ra đi v i bánhườ
mỳ k p d i cánh tay. Ông tr v ch n quen thu c n i trú ng c ngày l n đêm, ướ ơ
ng i xu ng d i tán cây và b t đ u ăn ướ bánh v a xin đ c. ượ
Đ t nhiên, răng ông c n ph i v t gì đó r t c ng. Ông lão h t s c ng c nhiên khi phát ế
hi n ra chi c nh n vàng n m kim c ng m t ng c trai. ế ươ
“Mình th t may m n!”, ông lão nghĩ th m. “Mình bán chi c nh n này đi và s có đ ế
ti n trong m t th i gian dài”. Th nh ng, lòng trung th c c a ông lão ngay l p t c ế ư
ngăn ý đ nh đó l i: “Không, ta s tìm ch nhân c a chi c nh n và tr nó l i cho h ”. ế
Bên trong chi c nh n có kh c hai ch J. X. Ông lão ăn xin không h ng n ng i nh ngế ư
cũng ch ng thông minh t o nào, đi th ng đ n c a hàng và tìm h i cu n niên giám ế
đi n tho i. C th tr n ch có m i m t gia đình có tên b t đ u b ng ch X: Gia đình
Xofaina.
Quá vui m ng vì có c h i th hi n lòng trung th c, ông lão v i đi đ n nhà Xofaina. ơ ế
Ông lão r t b t ng vì đó chính là gia đình đã cho ông bánh mỳ. Jeremiah m c a và
h i ông lão t i nghi p c n gì.
“Tôi tìm th y chi c nh n vàng bên trong bánh mỳ ngài đã t t b ng cho tôi lúc nãy” - ế
ông lão tr l i.
Jeremiah c m chi c nh n lên h i ý ki n bà ch . Bà vui m ng khôn xi t: “May quá, ế ế ế
tìm đ c chi c nh n b m t tu n tr c r i. Ra ta đã làm r i nó lúc đang nhào b t làmượ ế ướ ơ
bánh. J.X. là vi t t t tên c a ta, Josermina Xofaina”. ế
Sau m t h i suy ng m, bà ch nhà nói: “Hãy cho ông lão t i nghi p đó b t kỳ cái gì
ông y mu n, mi n là đ ng đ t quá”.
Ông qu n gia quay xu ng h i ông lão: “Vì hành đ ng cao đ p c a mình, ông mu n
nh n đ c ph n th ng gì?”. ượ ưở
“Tôi c n m t bánh mỳ vì tôi đang r t đói” - ông lão ăn xin nói.
Và th là m t l n n a, theo đúng l i bà ch , ng i qu n gia đ a cho ông lão ăn xinế ườ ư
m t bãnh mỳ cũ, c ng nh đá, không quên nói: “Chúa phù h cho ông!”. ư
Ông lão ăn xin tr v ch n quen thu c đ th ng th c bánh mỳ. Đ t nhiên, răng ông ưở
l i c n ph i v t gì c ng c ng, l i m t chi c nh n vàng khác n m kim c ng có m t ư ế ươ
ng c trai. Ông lão nh n ra hai ch vi t t t quen thu c J.X. ế
M t l n n a ông lão quay tr l i ngôi nhà c a gia đình Xofaina đ tr nh n và
nh n bánh mỳ th ba, trong đó ông tìm th y chi c nh n th ba, ông đem tr ế
nh n ti p ế bánh mỳ th t , trong đó… ư
K t ngày may m n tìm th y nh n vàng trong bánh mỳ cho đ n ngày xui x o r i b ế
th gi i này, ông lão ăn xin đã s ng r t vui v và h nh phúc, không ph i lo l ng vế
v n đ ti n b c đ mua th c ăn.
Vi c duy nh t ông ph i làm m i ngày là đem tr chi c nh n vàng tìm th y trong ế
bánh mỳ…
Quà t ng t trái tim
(Dân trí) - Khi tôi còn là m t thi u niên 13 tu i, m tôi ế
đã d y cho tôi m t bài h c giá tr mà tôi không bao gi
quên. M t hôm tôi và m đang mua hàng m t c a
hàng th c ph m nh thì tôi chú ý đ n m t gia đình ế
v a b c vào. ướ
Đó hình nh m t gia đình, ng i m cùng con gái ư ườ
cháu ngo i đi mua s m. H ăn m c s ch s nh ng qu n ư
áo quá s n nhi u ch ràng h thu c gia đình
kém may m n. H đ y xe d c theo các k hàng, ch n l a
k càng, toàn là các m t hàng c n thi t và th c ph m hàng ế
ngày.
Tôi và m đã mua hàng xong và đi v phía ng i thu ngân đ tr ti n. Khi đ n đó, gia ườ ế
đình kia đ ng tr c chúng tôi, cách chúng tôi m t ng i. Khi tôi theo dõi cách gia ướ ườ
đình y b y hàng lên băng chuy n đ tính ti n, tôi nghe m luôn yêu c u ng i ế ườ
thu ngân c ng d n t ng món l lo r ng mình s mua quá s ti n mình có.
Đi u đó làm m t thì gi và ng i khách hàng đ ng tr c chúng tôi d ng nh không ườ ướ ườ ư
còn đ kiên nhân n a và b t đ u c n nh n b c b i.
Khi ng i thu ngân tính t ng s ti n, ng i ph n không đ ti n đ tr nên b tườ ườ
đ u l a ch n các món đ đ b l i. M tôi l y trong ra 20 đô la đ a cho ng i ư ườ
ph n . m y r t ng c nhiên nói: “Tôi không th nh n chúng”. M tôi nhìn
th ng vào m t ng i ph n đó nh nhàng lên ti ng: “Có ch . Ch c ch n ch ườ ế
có th nh n đ c. Đây m t món quá. Không th gì trong gi hàngch không ượ
c n c . Ch hãy nh n đi”. Ng i ph n đó nh n ti n, n m ch t bàn tay m tôi m t ườ
lát và m t r i l : “Tr c đây ch a ai t t v i tôi nh th này c . C m n ch nhi u”. ơ ướ ư ư ế ơ
Tôi bi t tôi r i c a hàng v i nh ng gi t n c m t xúc đ ng câu chuy n m tế ướ
trong nh ng đi u tôi gi mãi trong lòng. B n bi t đ y, cha m tôit i 6 đ a con và ế
cũng ch ng d d anh ch em chúng tôi cũng ch a bao gi dám yêu c u cha m ư ư
mua cho m t món đ xa x nào đó. Tôi r t h nh phúc nói r ng tôi th a h ng trái tim ưở
nhân h u c a m . Tôi cũng t ng cho đi v i lòng nhân t và trên đ i không có gì khi n ế
còn ng i ta h nh phúc h n th . ườ ơ ế