
1
BỆNH DẠI
TS.BS. Hồ Đặng Trung Nghĩa
ThS.BS Trương Thị Thúy Trinh
MỤC TIÊU BÀI GIẢNG:
1. Mô tả được dịch tễ học bệnh dại.
2. Mô tả được đặc điểm lâm sàng bệnh dại: thể hung dữ và thể liệt.
3. Nêu được xét nghiệm chẩn đoán xác định bệnh dại.
4. Mô tả được các biện pháp dự phòng: trước tiếp xúc và sau tiếp xúc siêu vi dại.
1. MỞ ĐẦU:
Bệnh dại là một bệnh lý nhiễm siêu vi cấp tính ở hệ thần kinh trung ương. Bệnh
thường lây truyền từ động vật máu nóng sang người thông qua vết cắn. Sau khi xâm nhập
vào hệ thần kinh trung ương, siêu vi dại gây ra bệnh cảnh viêm não tủy cấp tiến triển và
hầu như tất cả bệnh nhân đều tử vong.
Đây là một bệnh lý được biết đến nhiều nhất và đáng sợ nhất của loài người. Bệnh
được mô tả trong văn tự cổ của người Babylon ở vùng Lưỡng Hà (Mesopotamia) và Ai
Cập cách nay hàng ngàn năm. Năm 1885, Louis Pasteur đã điều chế thành công vắc-xin
chống bệnh dại đầu tiên. Tuy vậy, bệnh vẫn được báo cáo hiện diện ở trên 100 quốc gia và
vùng lãnh thổ. Theo ước tính của Tổ chức y tế thế giới (WHO), hằng năm có khoảng
55000 trường hợp tử vong do bệnh dại và hầu hết các trường hợp này đều xảy ra ở các
quốc gia châu Phi và châu Á và 99% các trường hợp này có liên quan đến bệnh dại ở chó.
Những năm 1990-1995, theo thống kê chưa đầy đủ, trung bình mỗi năm có khoảng 500
ca tử vong do bệnh dại tại Việt Nam. Đây là bệnh lý có số trường hợp tử vong cao nhất
(0.43/100000 dân) trong 10 bệnh truyền nhiễm có số tử vong cao trong giai đoạn này.
Chương trình phòng chống bệnh dại quốc gia ra đời vào ngày 23/05/1996, sau đó đổi tên
thành Dự án Phòng chống bệnh dại vào năm 1999. Mục tiêu của dự án là khống chế bệnh
dại vào năm 2000 và loại trừ bệnh dại vào năm 2020. Kết quả dự án là đã giảm được 85%
số trường hợp tử vong do dại trong giai đoạn 2000-2009 so với giai đoạn 1990-1995 (xem
hình 1).
2. Tác nhân gây bệnh:
Siêu vi dại thuộc họ Rabdoviridae, dòng Lyssavirus, có kích thước 180×75 nm, hình
trụ, một đầu dạng hình nón và một đầu phẳng như hình viên đạn (xem hình 2). Dòng
Lyssavirus là siêu vi chuỗi đơn ARN, có 7 type di truyền (genotype). Siêu vi dại cổ điển
thuộc genotype 1 là type gây bệnh thường gặp nhất (chủ yếu ở các nước đang phát triển)
(xem bảng 1). Siêu vi trùng dại bị bất hoạt bởi ánh sáng mặt trời, tia cực tím, tia X, sự khô
ráo, sức nóng 560C trong 1 giờ. Hầu hết các dung môi lipid hữu cơ, chất tẩy rửa, các chất
oxide hóa, nước xà phòng đặc 20% đều có khả năng bất hoạt siêu vi.