
107
HỘI CHỨNG RAYNAUD
1. ĐẠI CƢƠNG
- Hội chứng Raynaud (Raynaud’s syndrome) là tình trạng bệnh lý do rối loạn
vận mạch, co thắt các mạch máu làm giảm lƣợng máu tới mô gây thiếu máu cục bộ.
Bệnh thƣờng thấy ở các cực, nhất là đầu các ngón tay, ngón chân. Một số ít trƣờng
hợp gặp ở mũi, tai, môi, núm vú.
- Gặp ở một số bệnh toàn thân hay tại chỗ nhƣ: các bệnh tạo keo, nghề nghiệp
tiếp xúc với lạnh, sử dụng các dụng cụ gây rung chấn, yếu tố thần kinh, máu… Hội
chứng Raynaud còn đƣợc gọi là hiện tƣợng Raynaud hay hiện tƣợng Raynaud thứ
phát.
- Hội chứng Raynaud gặp khoảng 10% dân trên thế giới, thƣờng gặp ở tuổi từ
15-40 tuổi, tỉ lệ nữ gấp 3 lần nam giới. Bệnh gặp nhiều ở xứ lạnh.
- Các yếu tố ảnh hƣởng đến cơn phát bệnh và mức độ nặng của bệnh: thời
tiết, nghiện rƣợu, mắc các bệnh tim mạch, chu kỳ kinh nguyệt ở phụ nữ, yếu tố gia
đình.
2. NGUYÊN NHÂN
a) Cơ chế bệnh sinh
- Vẫn còn nhiều vấn đề chƣa rõ về cơ chế bệnh sinh của hội chứng Raynaud.
- Do bất thƣờng tại chỗ: thành mạch máu tăng nhạy cảm với một số yếu tố
gây co mạch nhƣ catecholamin, serotonin hoặc do giảm những yếu tố gây giãn
mạch; có thể do tăng hoạt động của hệ thống thần kinh giao cảm; do sự bất thƣờng
của máu làm ảnh hƣởng tới việc cung cấp máu đến vùng ngoại vi.
- Tăng nhạy cảm của thành mạch có thể là tiên phát gây nên bệnh Raynaud
hoặc là thứ phát do những biến đổi của mao mạch gặp trong các bệnh chất tạo keo
gây hội chứng Raynaud.