
Giọt máu loang trên tường
Trên hàng trăm hàng ngàn truyện ma mà chúng ta đã kể cho nhau nghe chưa chắc
đã có một truyện thật! những người thương dễ gặp ma là những người có giắc quan
thứ sáu, thưa quý vị ma và quỷ đã có từ ngàn xưa đên nay; một khi thế giời chúng
ta vừa có con người. Chính lúc ấy trong đời này có ma, hoặc có quỷ! năm xưa
người ta tin rằng chỉ có chúa trời mới là người dựng lên chúng ta, cho nên mình
phải tôn trọng ngài và kính mến người; nhưng chỉ có một điều là không nên tin vào
ma quái. Vì nếu mình tin vào chúng thì người thương chúng mình cho rằng bị cám
dỗ! riêng với đạo phật giáo thì người ta tin rằng có sự sống sau khi ta chết đi,
chẳng hạn như kiếp này chúng ta làm đẹp/sấu; thì kiếp sau mình phải trả cho hết
nợ.
Thưa bạn đọc câu truyện tôi sắp viết sau đây! là dựng lên từ câu truyện “Linh Hồn
Oán Thù” do chính tay tôi sáng tác ra trong mấy tuần vừa rồi, Theo tấm ảnh của
câu truyện ấy đã gây cho tôi một cách viết câu truyện khác; thưa bạn đọc tôi xin
các bạn để cho tôi một chút thì giờ để kể về câu truyện tôi sắp viết, câu truyện sẽ
kể về một người đàn ông khi còn nhỏ thì rất là hiền lành và ngoan ngoãn; nhưng
khi ông ta vào trong trung học thì ông cữ bỗng mơ tới một người con gái. trong
người con gái ấy chỉ là bóng sáng trắng tươi! nhưng nhìn thì không rõ mặt của cô
ta, một lúc sau cô gái quay đi thì bỗng ông thấy một vùng máu lớn loang trên đầu;
ông la lên thì không còn thấy cơn ác mộng ấy.
Từ hôm ông có một giấc mơ ấy! cho đến khi ông ra riêng lấy vợ và sinh ra hai đứa
con 1 trai, và một gái, lúc ấy ông mới hết cơn ác một ấy. Và giờ đây tôi xin phép
kể về câu truyện ấy và đặt tên là “Giọt Máu Loang Trên Tường” xin mời quý vị
cùng chúng tôi đón coi.
Năm xưa khi Vũ còn nhỏ! ông là người mang tiếng là hiền và ngoan ngoãn và ít
nói nhất nhà, ai muốn làm gì thì làm; nhưng riêng ổng chỉ ngồi trong một góc nhà
và vẽ một bức tranh của một người con gái vào tuổi 8-10. Mọi người đều nhìn và
nhận thấy ông còn nhỏ mà đã vẽ được những bức tranh thật giỏi! bà Thường (mẹ
của ông Vũ) thường hay hưởng cho con khi được khen ngợi của những người hàng
xóm xung quanh, ông Vũ và mẹ rất là vui vẻ và hạnh phúc chỉ hai mẹ con; từ nhỏ
đến lớn ông không hề biết cha ông là ai. Vào tuổi 15 ông vẫn chưa biết về một
người cha của ông, ông bật miệng và hỏi thăm mẹ về cha; thì lúc ấy ông nghe tin
báo rằng ông đã ly chần trước khi Vũ ra đời.
Một năm tiếp theo ông Vũ được lên lớp 10! ông đước thày cô khen ngợi rằng ông
là người giỏi nhất lớp trong ngành vẽ, hôm ấy khi cô giáo ra một bài vở rằng vẽ