vietmessenger.com
Jack London
Luật Đời
Nguyên tác: The Law of Life
Dch gi: Lê Bá Kông và Võ Hà Lang
Lão Koskoosh chăm chú nghe hau háu. Tuy mắt lão đã m từ lâu, nhưng tai lão còn thính
lm, và mt tiếng động kh cũng thu ti cái trí thông minh suym vn còn nm sau vng
trán khô héo, nhưng không còn để ý đến việc đời nữa. À! Đó là Sitcum-to-ha đang the thé
nguyn rủa đàn chó mà nàng đánh đập và v về để buộc vào dây cương. Sitcum-to-ha
cháu ngai lão. Nhưng nàng quá bận nên chng thèm nghĩ tới ông ngai già nua ngồi trơ
tri trên tuyết, tuyt vng và yếu đuối. Phi nh trại cho xong. Con đường dài đang chờ đợi
trong khi những đoạn ngày ngn ngi không chu chm li. Cuc sng và nhng bn phn
ca cuc sng ch không phi ca cái chết, gic giã nàng. Mà bây gi lão gn vi cái chết
lm ri.
Ý nghĩ đó làm lão già hong ht trong mt lúc. Lão đưa bàn tay tê liệt run ry s soạng đống
ci khô nh bé bên cnh lão. Chc chn là đống ci nằm đó, bàn tay lão li rt v và nm n
dưới nhng tm da thú rách rưới bn thu, và lão lại chăm chú nghe ngóng. Tiếng st sat
ca nhng tm da cho lão biết rằng căn lều bằng da hươu của viên chúa b lc đã được d
xuống và đang được nén gn li cho dmang đi. Viên chúa tể là con lão, hn cao ln, lc
lưỡng, cm đầu b lc và là mt tay thin x. Trong khi ph n vt v lo liu hành trang ca
tri, ging hn vang lên, qu trách h chm chp. Lão Koskoosh lng tai. Đây là lần cui
cùng lão còn nghe giọng đó. Túp lều ca Geehow đã d ri! Và nhà ca Tusken cũng dỡ ri!
By, tám, chín; ch còn lu ca lão phù thy còn đứng mà thôi. Kìa! Bây gi h dỡ đến túp
lều đó rồi. Lão nghe thy tiếng lão phù thy cn nhn trong khi hn xếp lều lên xe trượt tuyết.
Một đứa nh lè nhè khóc và mt thiếu ph ct tiếng hát ru trm trm trong họng để dnh
nó. Lão già nghĩ, thằng Koo-tee, một đứa bé hay quấy như vy là vì nó không được kho
lm. Có l nó cũng chẳng sống được bao lâu nữa, người ta s đốt lửa để khoét mt cái h
trong tuyết và xếp đá lên trên để gi cho chó sói khi bi xác ra. Chà, chuyn y có gì là
quan h. Nhiu lm thì nó cũng chỉ sống được ít năm nữa, mà bữa đói bữa no. Và rt cuc
T Thần đã chc sẵn, luôn luôn đói và đói hơn ai hết, s dang tay đón đợi.
Tiếng gì đó? À, mọi người đang buộc xe và gióng dây cương. Lão lng nghe vì lão s chng
còn bao giờ được nghe na. Tiếng roi vun vút giáng xung giữa đàn chó. Hãy lng nghe
chúng rít! Chúng ghét công vic nng nhc và những đoạn đường dài biết bao! Ln lut, xe
trượt tuyết chuyển động chm chạp để ri biến dn trong im lặng. Chúng đã đi hết. Chúng
đã khut khỏi đời lão, và lão đứng cô đơn trước gi phút cay đắng cui cùng ca cuộc đời.
Không. Tuyết lo xạo dưới đôi giày da, một người đứng bên lão, mt bàn tay nhẹ nhàng đặt
lên đầu lão. Con lão qu thc t tế lm mới đối xử như thế. Lão nh li nhng ông lão khác
mà con trai không chịu đợi nán li sau khi b lạc đã đi hết. Nhưng con trai lão đã li. Lão
th hn v quá kh, cho đến khi tiếng ca chàng trai tr lôi kéo lão tr v hin ti.
"Cha thy bng lòng ch?" Chàng hi.
Lão tr li: "Cha bng lòng!"
"Bên cnh cha có củi đó," chàng trai nói tiếp, "và la cháy mnh. Bui sáng trời u ám và đã
bt lnh ri. Tuyết sắp rơi. Ngay bây giờ tuyết cũng đang rơi rồi."
"Phi, ngay lúc này tuyết đang rơi!"
"Các người trong b lc vi lm. Hành lý ca h nng n mà bng h li lép xp vì thiếu ăn.
Đường dài nên h phi đi cho mau. Thôi con đi đây. Cha bằng lòng ch?"
"Bng lòng. Cha như chiếc lá năm ngóai còn sót li, dính vất vưởng mt chút cung. Làn
gió đầu tiên thi là cha rng. Tiếng ca cha giống như tiếng mt bà lão. Mt cha không còn
dẫn đường cho chân cha đi, chân cha nặng n, người cha mt mi, cha bng lòng."
Lão cúi đầu mãn nguyn cho đến khi tiếng tuyết lo xo biến hết trong không gian, và lão
biết rng con lão đã đi xa không còn gi lại được na. Tay lão vi vàng qu qung sờ đống
ci. Chn đống củi này đứng gia lão và cõi vĩnh cửu đang há miệng chờ đón lão. Như
vậy là đời lão ch còn đo bằng mt m ci. Lần lượt tng thanh ci mt s tiếp thêm vào
ngn la, và cứ như thế, thn chết s ln từng bước tiến ti lão. Khi thanh ci cuối cùng đã
cháy hết, sương tuyết lnh lo s tr nên khc lit. Hai chân lão s chu khut phc trước,
rồi đến hai tay lão, và s tê cng s dn dn chuyn t ngòai vào đến giữa cơ thể lão. Đầu
lão s gc về phía trước, t vào hai đầu gi, và lão s ngh gic ngàn thu, tht là d dàng.
Người đời ai cũng chết mt ln.
Lão không than vãn. Đó là lề li ca kiếp sng mà, có gì bất công đâu? Lão ra đời gn vi
đất, lão đã sng gn vi đất, và lut l phát nguyên ở đó không có gì mi lạ đối vi lão. Đó
là lut lệ đối vi tt c mi th xác. Tạo hóa không nương tay với thc. To hóa không h
chú ý ti cái vt c thể mà người ta mnh danh là cá nhân. To hóa ch chú ý ti chng lai,
ti nòi giống. Đó là điều trừu tượng sâu xa nhất mà đầu óc man r ca lão Koskoosh có th
hiểu được, nhưng lão hiu mt cách thu đáo. Lão đã trông thy nó th hin trong mi cuc
sng. Nha cây tràn a, màu xanh rn ca mm liu, lá vàng rng - ch mt s kin này
cũng đủ để din t tt c lch s. Nhưng tạo hóa đều đặt cho cá nhân mt nhim v. Nếu
hn không làm tròn nhim vụ đó, hắn s chết. Mà nếu làm tròn nhim vụ đó, thì cũng vy,
hn vn phi chết. To hóa không h quan tâm, có rt nhiều người đã tuân chu và chính s
tuân chu, - ch không phải người tuân chu - mi sng và sng mãi mãi. B lc ca
Koskoosh đã có từ lâu đời lm ri. Nhng ông già mà lão biết khi còn là một đứa trẻ, đã biết
nhng ông già khác sinh trước họ. Như vậy, s thc là b lạc đã tn ti, b lạc là tượng
trưng cho sự tuân chu ca tt c những người thuc b lc, những người đã chìm sâu trong
quá kh và m m không còn nhớ được ở đâu. Họ không đáng k, h là những giai đoạn.
H khuất đi như những đám mây tan trong một chiu mùa H. Lão cũng chỉ là một giai đoạn,
và lão s chết. Tạo hóa không đếm xa. To hóa chỉ đặt ra mt nhim v, ban ra mt lut l
cho kiếp sng. Nhim v ca cuộc đờivĩnh truyền nòi ging, và lut l ca to hóa là chết.
Mt thiếu nmt sinh vật trông đẹp mt, ngực căng phồng, thân th mnh mẽ, chân bước
uyn chuyn, cp mt sáng trong. Nhng nhim v của nàng đang chờ đợi nàng. Tia sáng
trong mt nàng bừng lên, bước chân nàng nhanh nhẹn hơn. Lúc bạo dn, lúc bn lẽn đối
vi các thanh niên, nàng làm cho h lây s bn chn của nàng. Nàng càng ngày càng đẹp
hơn cho đến khi một chàng đi săn không còn t kìm hãm được, đem nàng v lu ca hắn để
lo vic bếp nước, làm lng cho hn và để làm mẹ đàn con của hn. Mt khi có con cái,
nhng v duyên dáng ri bng. Chân tay nàng chm chạp và ngượng nghu, mt nàng
mờ đi và chỉ còn những đứa tr là thy sung sướng khi kbên má người đàn bà da đỏ già
nua bên ngn la. Nhim v ca nàng đã hoàn tt. Ch mt thi gian sau, khi chm có nn
đói hoặc phải đi xa, nàng sẽ b b li, giống như lão đã b b li, gia cnh tuyết ph trng
xóa, vi một đống ci nhỏ. Đó là luật l.
Lão cn thận đặt mt thanh củi lên đống la và tiếp tc suy nghĩ. Đó là luật l chung cho tt
c mi vt, mọi nơi. Muỗi biến đi hết khi giá đóng lần đầu. Con sóc nh cũng bò đi đ chết
một nơi xa. Khi năm tháng đã đè nặng lên con th, nó s tr nên chm chp, nng n
không chạy thóat được móng vut ca k thù na. C gu to ln cũng trở thành vng v,
mù lòa và hay cáu kỉnh để đến ni sau cùng vài con chó cũng hạ được nó. Lão nh li cnh
lão b cha lão lại phía thượng ngạn sông Klondike vào mùa Đông, trưc khi v mục sư* ti
vi nhng cun sách kinh và chiếc hp đựng thuốc men. Đã nhiu ln lão Koskoosh chép
ming khi nghĩ tới cái hộp đó, mc du ngày nay lão không còn nước bọt để chép ming
na. Môn thuc trừ đau đớn thật là hay. Nhưng rốt cuc ông mục sư chỉm phin cho h
ông ta chng mang li chút tht thà nào cho b lạc mà ăn lại kho, nên các tay săn lên tiếng
càu nhàu. Nhưng ông ta chết vì bnh lnh phi chỗ đường ranh gii gn Mayo, và sau
đàn chó đã ly mõm bi nhng hòn đá ra để tranh cướp nắm xương tàn.
Koskoosh đặt mt thanh củi khác vào đống la và th hn đi sâu hơn nữa v quá kh. Có
mt thi trời làm đói kém, những ông già bng lép xp nm co qup bên ngn la và ming
thu thào k li nhng tc lệ ngày xưa khi miền Yukon b b hoang sut ba mùa Đông, rồi li
b tuyết ph lin ba mùa H. Lão đã mt bà m trong nn đói đó. Mùa Hè đó cá thu** không
xut hin, b lc ngóng chờ mùa Đông, mong mỏi hươu rừng s tới. Nhưng tới mùa Đông
hươu rừng cũng chẳng thấy. Đó là một tình trạng chưa h bao gi xy ra và ngay nhng
ông già bà c cũng chưa gặp cảnh đó. Hươu rừng không tới, và năm đó là năm thứ by.
Th rng không sinh sôi ny n kp và chó thì gy gò chìa bộ xương ra. Suốt mùa Đông đen
ti dài dặc, đám trẻ khóc lóc và lăn ra chết, ri đến đàn bà, rồi đến nhng ông già, trong
mười người b lc không có ly một người sống sót để đón ánh mt tri khi nó tr li vào
mùa Xuân. Tht là mt vđói kinh hn.
Nhưng lão cũng đã thy nhng thời dư dật, tht tha thãi đến ni thiu thi không kp ăn, chó
mp mà không bun chy na vì ăn quá nhiều - nhng thời mà người ta trông thy thú vt
cũng không buồn giết, ph nữ đua nhau sinh đẻ, và những căn lều cht ních nhng tiếng tr
con va trai va gái nm dài ra đùa nghịch. Thế rồi đàn ông no cơm ấm ct li gi ra nhng
cuc tranh chấp xưa lên, họ vượt qua đường ranh gii về phía Nam để giết những người
Pelly, và về phía Tây để được ngi bên nhng ngn la tàn của người Tanana. Lão nh li
thi lão còn nh, tri cho dư dật, lão trông thy một con hươu rừng bị đàn sói hạ. Zing-ha
nm trên tuyết vi lão cùng xem cảnh đó - Zing-ha, mà sau này thành tay săn khôn ngoan
nht và sau cùng đã ngã vào mt l không khí Yukon***. Một tháng sau, người ta tìm thy
hắn trong dáng điệu đang bò được na chng thì bị băng giá làm cóng lại.
Lại nói đến con hươu rừng. Hôm đó Zing-ha cùng lão bắt chước đi săn bắn theo lối người
ln. ng sui, chúng bt gp vết chân mi ca một con hươu rừng cùng vi vết chân ca
nhiu chó sói. "Một con hươu già", Zing-ha xem vết chân mau hơn và nói, "Một con hươu