
Làm bồ của anh nhé?
Làm bồ của anh nhé?
Làm bồ?
-Anh không đùa đâu, anh nói thật đấy.
-Ơ kìa, em có đùa đâu, em nói thật mà, ừ thì làm bồ. Thế làm bồ là như thế nào ạ?
-Làm tất cả những gì như em làm với người yêu, nhưng chỉ là bồ, không phải người
yêu, thế thôi.
-Anh nói thật đấy à.
-Ừ anh nói thật
-Tại sao? Anh có người yêu rồi, em cũng thế, sao anh còn cần bồ làm gì?
-Vì anh thích em.
-Thích em, nhưng… À anh này, anh vừa phải thôi, anh đừng đưa em vào tròng, đừng
nghĩ em trẻ con mà trêu em nhá. Em không bị anh lừa đâu.
-Anh không đùa, anh nói thật. Anh thích em, anh thoải mái khi ở bên cạnh em, cách
nói chuyện của em khiến anh vui. Anh muốn gần em hơn. Anh có thể nói hết với em
mọi thứ không dè dặt, không che đậy, ở bên em anh thật hơn, không phải chỉn chu
như ở bên cạnh người yêu anh.
-À, em hiểu rồi. Làm bồ như một người bạn để chia sẻ chứ gì ạ. Em sẵn sàng. Em quý
anh lắm, em cũng thấy rất thoải mái khi nói chuyện với anh.
-Còn nữa, làm bồ…sẽ giống như ở bên cạnh người yêu. Được ôm em, được hôn em…
-Vớ vẩn, không được. Sao anh lạ thế. Anh nói chuyện em chẳng hiểu gì cả. Nửa đùa
nửa thật. Em chẳng thích thếnày đâu.
-Anh thích em, thích được chăm sóc em như người yêu em, được em nũngnịu, được
vỗ về em mỗi lúc em buồn. Được chạm khẽ vào tay em, và hơn thế nữa…
-Thôi anh đừng nói nữa, coi như em chưa nói chuyện với anh hôm nay. Anh suy nghĩ
lạiđi. Em bắt đầu ghét anh rồi đấy. Chào anh.
Trang đập mạnh chiếc điện thoại xuống mặt bàn, giận dữ và bối rối, cô chẳng hiểu sao
hôm nay Tùng lại nói những điều như thế.
Hai tháng quen nhau, một thời gian chưa lâu nhưng đối với Trang, Tùng như một
người anh lớn, rất đỗi thân thiết và tâm lý. Chu đáo trong từng cử chỉ, biết quan tâm
và lắng nghe côhơn một người bạn, sẵn sàng đưa cô đi chơi hay gọi điện cho cô
những lúc cô buồn. Tất cả đều khiến Trang tin tưởng và quý mến anh. Còn đối với