
Hãy nghĩ theo cách khác

Sau khi đào tạo và tập huấn cho hơn 500,000 người trên 7 quốc gia, tôi đã
nhận thấy rằng yếu tố thường thấy nhất ngăn ta không dám mơ ước, không
dám quyết tâm và hành động chính là nỗi sợ thất bại.
Mỗi khi tôi khuyến khích người khác theo đuổi ước mơ của mình, tâm trí họ
ngay lập tức được lập trình để chăm chăm vào ý nghĩ: “ Nhưng….nếu tôi thất
bại thì sao?”
Cảm giác sợ hãi theo sau đó đã làm mất bất cứ cảm hứng hay động lực nào
họ có trog tâm trí. Thay vào đó, tôi luôn muốn hỏi họ câu này :“ Nếu như bạn
thành công thì sao?”
Nếu bạn sợ thất bại, bạn không đơn độc đâu. Tất cả mọi người đèu sợ thất bại,
từ tổng thống cho tới vận động viên, từ nhà doanh nghiệp cho tới sinh viên.
Tôi có thể nói với bạn rằng sau khi diễn thuyết tại nhiều cuộc hội thảo quanh
thế giới tôi vẫn thấy sợ trước khi bước lên bục diễn thuyết. Một trong những
cố vấn của tôi đã có lần nói với tôi rằng ngày mà tôi không còn thấy sợ hãi
nữa là ngày tôi chẳng còn quan tâm đến gì nữa hoặc đã chết.
Cảm thấy sợ không có gì sai trái cả. Sợ hãi là một sự phản ứng tinh thần được
tạo hóa ban cho chúng ta dành cho những mục đích riêng. Khi bạn học được
cách dùng nó, nỗi sợ sẽ làm sắc nhọn các giác quan, tăng sự tập trung và thậm
chí còn làm cho bạn được chuẩn bị kỹ càng hơn.
Ví dụ, cảm giác sợ rằng mình không truyền đạt được tốt nhất cho học sinh của
mình thúc đẩy tôi chuẩn bị và tập dượt cho những buổi hội thảo cho tới khi
chúng trở nên thật xuất sắc. Nỗi sợ thúc đẩy tôi không ngừng thu thập ý kiến
phản hồi và cải tiến để nâng cao những chương trình của mình nhiều hơn nữa
sau mỗi lần như thế.

Điều mà bạn cần đảm bảo là đừng bao giờ để sự sợ hãi làm bạn tê liệt và ngăn
bạn hành động. Đó không bao giờ là công dụng của sự sợ hãi. Sợ hãi không
phải để giới hạn mà là để phục vụ chúng ta.
Hãy yêu thương sẽ hạnh phúc
Từ kinh nghiệm và những quan sát của bản thân tôi, những người thành công
nhất trên thế giới đều sợ thất bại như bất kì người nào khác.Và, họ đã vượt
qua và dám ước mơ lớn và hành động để biến ước mơ thành hiện thực. Lý do
chính là vì họ đã ĐỊNH NGHĨA thất bại rất khác với số đông.
Nhiều người định nghĩa thất bại là không đạt được mục đích của mình. Họ tin
rằng nếu họ đạt ra mục tiêu và không đạt được ngay từ lần đầu, điều đó có
nghĩa rằng họ đã thất bại. Sự thật là, trong cuộc sống, chúng ta không bao giờ
đạt được mục đích ngay từ lần đầu tiên chúng ta vươn tới đó ( Tôi cũng như
thế). Như vậy, nếu bạn định nghĩa thất bại theo cách này, bạn sẽ luôn luôn
gặp thất bại. Nếu như bạn định nghĩa thất bại như vậy, sau này bạn sẽ không

bao giờ dám đặt ra bất cứ mục tiêu nào hay dám làm bất cứ điều gì. Bạn sẽ tự
hại chính mình.
Trái lại, những người thành công ĐỊNH NGHĨA thất bại theo cách khác. Họ
tin rằng khi họ đặt ra mục đích mà không đạt được, họ KHÔNG thất bại. Họ
đã có được một BÀI HỌC KINH NGHIỆM và thậm chí còn tiến gần tới
thành công hơn nữa. Chỉ cần họ không bỏ cuộc và tiếp tục học hỏi, tiến về
phía trước, họ vẫn chưa thất bại.
Những người thành công cũng tin rằng thất bại lớn nhất trong đời chính là
việc không tham dự vào cuộc sống nữa. Khồng hề cố gắng cũng là thất bại
lớn nhất trong tất cả. Nếu bạn không hề có một chút cố gắng, đó là thất bại thê
thảm nhất. Ít nhất, khi bạn hành động, bạn cho chính mình cơ hội để thành
công hay học hỏi được gì từ đó. Wayne Gretzky, vận động viên khúc côn cầu
lớn nhất mọi thời đại đã nói: “ Bạn lỡ mất 100% cơ hội của phát đạn nếu
không dám bắn”
Đây là một lời dẫn của J.K Rowling ( tác giả của Harry Potter), nhà văn yêu
thích của tôi
Một số thất bại trong đời là không thể tránh khỏi. Khó có thể sống mà không
thất bại điều gì đó, trừ khi bạn sống quá thận trọng đến nỗi như thể là bạn
chưa hề từng sống vậy. Trong trường hợp như thế, bạn đã thất bại ngay từ
đầu.
Đây cũng là một lời trích dẫn của Aung San Suu Kyi. Thủ lĩnh đảng đối lập ở
Myanmar , người đã dạy tôi đừng bao giờ để cho nỗi sợ hãi thất bại cầm tù và
có dũng khí theo đuổi ước mơ. Năm 1990, đảng dân chủ của Aung San đã
giành chiến thắng rực rỡ tại đất nước Miến Điện nhưng bà đã bị chính quyền
điêu hành cầm tù 14 năm cuối cùng.

Mặc dù bà có thể đã được thả nếu quyết định từ bỏ ước vọng chính trị là đem
chế độ cộng hòa đến cho đất nước mình, bà đã chọn việc ở trong tù và tin
rằng nỗi sợ mới chính là nhà tù thực sự. Điều này nghĩa là miễn bà không sợ
hãi, bà có được tự do tuyệt đối.
“ Nhà tù duy nhất là sự sợ hãi và tự do duy nhất là tự do khỏi những nỗi sợ
hãi”