
Lật tẩy những "thông số ảo" hay được sử dụng để
quảng cáo (Phần I)
Chắc nhiều người sẽ tưởng tôi đùa khi bảo rằng
các thông số kỹ thật ta đang dùng để tham khảo
tham khảo phần lớn đều được thổi phồng, gây
hiểu nhầm cho người tiêu dùng, thậm chí vài thứ
còn… chả có ý nghĩa gì cả.
Có một câu danh ngôn nổi tiếng trong quá khứ mà tôi
cho rằng khá đúng đối với dân công nghệ: “To
measure is to know” – Lord Kelvin, tạm dịch là “đo
thì biết”. Không hề đùa! Cách tốt nhất để đánh giá
một sản phẩm là tự tay kiểm nghiệm, cảm nhận và đo
đạc nó. Tuy nhiên, không phải người dùng nào cũng
là chuyên gia và khái niệm“lấy hàng ra khỏi kệ dùng
thử rồi trả lại” là một yêu cầu quá ư xa xỉ. Vì thế,
việc bạn và tôi có thể làm là tham khảo các thông số
mà nhà sản xuất “đo” sẵn để “biết” khả năng sản
phẩm tới đâu.

Bởi thế, mỗi khi có nhu cầu mua sắm công nghệ, đa
số chúng ta đều bị cuốn vào hằng hà sa số những số
liệu, tỉ lệ và phần trăm trước khi đưa ra lựa chọn cuối
cùng. Các thông số đại loại như đáp tần, tỉ lệ tương
phản, gamut màu… được đặt lên bàn cân so sánh với
các sản phẩm khác (với tiêu chí số to là tốt). Dĩ nhiên

đó là điều chúng ta đương nhiên phải làm khi cân
nhắc lựa chọn. Vậy thì bài viết đang “nói” về cái gì?
Chắc nhiều người sẽ tưởng tôi đùa khi bảo rằng các
thông số kỹ thật ta đang dùng để tham khảo tham
khảo phần lớn đều được thổi phồng, gây hiểu nhầm
cho người tiêu dùng, thậm chí vài thứ còn… chả có ý
nghĩa gì cả.
Có một thực tế rất haylà ngày nay, với việc các bộ
phận tiếp thị ngày càng tinh quái trong việc xào nấu

và công bố các thông số kỹ thuật, các con số vốn hữu
ích ngày càng trở nên vô nghĩa trong việc tham khảo.
Những ai sống cùng thời hoặc ham mê tìm hiểu hẳn
còn nhớ đến công nghệ “Blast Processing” – pha
"quăng bom" cực lớn của Sega vào thời kì 1992, đã
"dìm hàng" cho đối thủ Super Nintendo trông thảm
hại thế nào. Nó nổi tiếng đến mức một thời trở thành
thuật ngữ ám chỉ các quảng cáo công nghệ lố bịch.

20 năm trôi qua, khi mà giờ đây người tiêu dùng đã
am tường hơn về công nghệ, ít nhất là không còn bị
lừa phỉnh bởi các mĩ từ như “tiên tiến”, “siêu việt”,
thì công nghệ tiếp thị bán hàng lại tiến thêm một
bước mới. Các nhà sản xuất – thay vì cố nặn óc nghĩ
ra những lời quảng cáo sáo rỗngkhônglừa được ai –
quyết định để các con số bốc phét thay mình.
Vâng, chúng ta đã nghe nhiều về các “con số biết
nói”, và giờ đây chúng còn biết "bốc phét"! Nguyên
nhân dẫn đến sự “tiến hóa” này cũng khá rối rắm.

