ii
TÓM TẮT LUẬN ÁN TIẾN SĨ
Nội dung tóm tắt do học viên quyết định (không quá 1 trang A4). Luận án nghiên
cứu tác động của quản trị rủi ro (ERM) lên hiệu quả tài chính và phi tài chính của
các doanh nghiệp nhỏ và vừa (DNNVV) tại vùng Đông Nam Bộ, Việt Nam. Nghiên
cứu nhằm đánh giá ảnh hưởng trực tiếp của ERM đến HQHĐ của doanh nghiệp.
Nghiên cứu còn xem xét vai trò trung gian của KMA (quản trị tri thức) và TAD (áp
dụng công nghệ), cũng như vai trò điều tiết của SCR (sự phục hồi chuỗi cung ứng)
trong mối quan hệ này. Kết quả cung cấp bằng chứng thực nghiệm về lợi ích của
ERM đối với các DNNVV.
Nghiên cứu kết hợp phương pháp định tính và định lượng. Phương pháp định tính
được sử dụng nhằm khám phá và xác định các biến trung gian, biến điều tiết tiềm
năng; đồng thời đánh giá ý nghĩa thực tiễn của mô hình nghiên cứu và tính phù hợp
của thang đo với bối cảnh cụ thể. Phương pháp định lượng kiểm tra độ tin cậy và
giá trị của các thang đo (gồm tính đơn hướng, tính riêng biệt và giá trị hội tụ), đồng
thời kiểm định mô hình và giả thuyết bằng phân tích PLS-SEM với công cụ Smart-
PLS. Dữ liệu thu thập từ 297 quan sát, đảm bảo kích thước mẫu đáp ứng yêu cầu
phân tích và kiểm tra các mối quan hệ trong mô hình.
Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng việc triển khai ERM có tác động tích cực đến hiệu
quả tài chính của các DNNVV (β=0,165, p-value=0,009). Tuy nhiên, ERM không
tác động đến hiệu quả phi tài chính (β=0,084, p-value=0,174). KMA và TAD đóng
vai trò trung gian một phần trong mối quan hệ giữa ERM và hiệu quả tài chính, và
trung gian hoàn toàn với hiệu quả phi tài chính. Ngoài ra, SCR điều tiết mối quan hệ
giữa ERM và hiệu quả tài chính, nhưng không ảnh hưởng đến hiệu quả phi tài
chính.
Kết quả của luận án đã bổ khuyết các khoảng trống nghiên cứu, làm rõ tác động của
ERM đối với hiệu quả tài chính và phi tài chính của DNNVV. Nghiên cứu đã xác
định KMA và TAD đóng vai trò trung gian, cùng với vai trò điều tiết của SCR.
Đồng thời, luận án cung cấp các hàm ý quản trị và nền tảng lý thuyết vững chắc cho