ộ ề ố ử ị ậ ế ế ề ố ử   Đ  bài: Ngh  lu n xã h i v  câu nói: N u tôi không đ t l a; N u anh không đ t l a;

ế ố ẽ ở ố ử N u chúng ta không đ t l a; thì làm sao Bóng t i s  tr  thành Ánh sáng!

Bài làm

ữ ừ ọ ờ ơ ấ ụ ủ ế ơ ộ ầ Đã ai t ng m t l n đ c nh ng l i th  đ y gi c giã c a nhà th  Nazim Hikmet "N u tôi

ố ử ố ử ố ử ế ế không đ t l a; N u anh không đ t l a; N u chúng ta không đ t l a; thì làm sao Bóng t ố   i

ố ẽ ẽ ế ộ ẽ ở s  tr  thành Ánh sáng!". Bóng t ậ i s  tan đi và ánh sáng s  ng p tràn n u anh hành đ ng,

ộ ộ tôi hành đ ng và chúng ta cùng hành đ ng.

ờ ố ấ ủ ủ ạ Trong cái ánh sáng r ng ng i xua tan bóng t i  y có ánh sáng c a tôi, c a anh và c a t ủ ấ   t

ơ ố ữ ượ ủ ế ẹ ị ả c  chúng ta. Và hôm nay, nhà th  T  H u đã m n ti ng ru d u êm c a m  qua bài th ơ

ệ ữ ề ố ộ ầ ủ ữ ế ể ợ "Ti ng ru" c a mình, m t l n n a g i cho chúng ta hi u thêm v  m i quan h  gi a cá

ữ ể ậ ộ ộ ườ ớ ọ ườ ộ nhân và t p th , xã h i, gi a m t con ng i v i m i ng i. M t ngôi sao không làm nên

ự ẳ ộ ờ ộ ộ ầ b u tr i đêm r c sáng. M t bông lúa chín ch ng làm nên mùa vàng b i thu. M t con

ườ ư ể ế ấ ấ ấ ỏ ộ ớ ờ ng i nh  bé đáng k  gì trong cõi nhân gian r ng l n. Đ t th p th  nh ng nh  có đ t mà

ỏ ế ư ể ế ậ ớ ớ ờ núi m i cao. Sông nh  th  thôi nh ng nh  sông mà bi n m i mênh mông đ n v y.

ộ ộ ỏ ẽ ư ả ộ ớ ồ ớ M t cá nhân bé nh  s  không là gì c  so v i m t c ng đ ng to l n. Nh ng ng ượ ạ   i, c l

ữ ớ ừ ữ ế ứ ề ố nh ng gì l n lao, vĩ đ i l ạ ạ ượ ạ i đ c t o nên t ỏ  nh ng đi u h t s c nh  bé mà thôi. S ng trên

ố ượ ể ệ ẳ ầ ị ờ đ i, ai cũng mong mu n mình đ ủ   ả c th  hi n và kh ng đ nh b n thân, ph n cá nhân c a

ầ ấ ượ ể ệ ở ữ mình. Đó là mong ướ ự c t nhiên và chính đáng. Ph n riêng  y đ c th  hi n nh ng khát

ủ ả ề ả ắ ỏ ị ọ   khao, hoài bão c a b n thân là ni m mong m i mình ph i có v  trí nào đó trong m t m i

ườ ỏ ủ ầ ỗ ườ ấ ầ ượ ượ ẳ ị ng i. Ph n cá nhân bé nh  c a m i ng i  y c n đ ể ệ c th  hi n, đ c kh ng đ nh,

ượ ả ắ ủ ậ ọ ỗ ị đ ấ ạ c tôn tr ng và ghi nh n. Chính "cái tôi"  y t o nên giá tr  và b n s c c a m i cá nhân

ẫ ộ ồ ị ườ trong c ng đ ng, làm cá nhân đó không b  hòa tan, không l n vào ng i khác. Tôi yêu

ạ ắ ữ ữ ề ả ồ ơ nh ng v t n ng tr i dài trên cánh đ ng bát ngát, yêu nh ng tri n đê xanh th m mùi c ỏ

ự ỡ ủ ữ ạ ạ ố ệ ề non. Còn b n, b n yêu nh ng ánh đèn màu r c r c a thành ph  hoa l v  đêm, yêu

ữ ọ ờ ệ ữ ạ nh ng tòa nhà ch c tr i nguy nga, tráng l . Tôi và b n có nh ng tình yêu khác nhau, quan

ự ủ ể ố ỗ ấ đi m s ng khác nhau, và chính s  khác nhau  y đã làm nên "cái tôi" riêng c a m i cá nhân

ấ ượ ể ệ ự ề ằ ằ ươ ằ ầ chúng ta. Ph n tôi  y đ c th  hi n b ng nhi u cách: b ng s  yêu th ữ   ng, b ng nh ng

ọ ậ ữ ủ ả ấ ấ ộ ở ỉ ơ ỗ ự n  l c, ph n đ u h c t p, lao đ ng hay ch  đ n gi n là nh ng s  thích riêng c a chúng ta

mà thôi.

Ở ỗ ấ ự ấ ắ ủ ữ ề ệ ạ ằ ấ ờ m i th i kì, ta đ u th y s  xu t hi n c a nh ng cá nhân vĩ đ i, xu t s c. B ng tài

ủ ữ ề ể ấ ọ ộ ồ ộ ọ năng c a mình, h  đã đóng góp r t nhi u cho c ng đ ng, xã h i. H  có th  là nh ng nhà

ủ ữ ằ ọ ạ ự ờ ố ủ ể khoa h c, b ng nh ng phát minh c a minh đem l i s  phát tri n cho đ i s ng c a nhân

ư ữ ự ạ ằ ạ ọ ệ   ể lo i nh  Đác­uvn, Marie Curie… H  có th  là nh ng nhà cách m ng, b ng s  nghi p

ị ủ ạ ộ ấ ướ ả ộ ộ ư chính tr  c a mình mà đem l i hòa bình cho c  m t dân t c, m t đ t n ồ   c nh  Bác H  –

ụ ạ ủ ộ ệ ư ệ ớ ị v  lãnh t vĩ đ i c a dân t c Vi t Nam ta. Nh ng dù cá nhân có hoàn thi n, có l n lao vĩ

ủ ả ộ ớ ứ ữ ư ẽ ạ ộ   ạ ế đ i đ n đâu đi chăng n a nh ng cũng s  không là gì so v i s c m nh c a c  m t dân t c.

ộ ạ ạ ấ ớ ộ ộ ọ ướ ớ ộ ạ ươ Cá nhân  y khác nào m t h t cát v i m t sa m c m t gi c v i m t đ i d t n ộ   ng r ng

ộ ạ ữ ừ ứ ấ ạ ẫ ạ ộ ớ l n, m t thân cây gi a b t ngàn r ng xanh… M t đi m t h t cát sa m c v n c  mênh

ộ ạ ươ ứ ẫ ấ ộ ấ mông; m t đi m t gi ọ ướ t n c thì đ i d ng v n c  bao la, m t đi m t bông hoa thì mùa

ầ ự ỡ ẫ ứ ự ộ ộ ệ   xuân v n c  muôn ph n r c r … M t vĩ nhân, m t anh hùng làm sao làm nên s  nghi p

ứ ủ ự ề ế ọ ườ ộ ỏ ớ l n n u không có s  k  vai góp s c c a m i ng i. M t cá nhân bé nh  làm sao t o đ ạ ượ   c

ệ ớ ả ộ ỉ ế ằ ạ ớ ự s  nghi p l n lao khi ch  làm m t mình mình. Ta ph i bi t r ng cùng v i ta, bên c nh ta

ệ ớ ứ ự ạ ị ử ế ấ còn có s  chung tay góp s c cùng ta làm nên vi c l n. Nhìn l i l ch s  chi n đ u hào hùng

ấ ằ ử ẻ ể ệ ữ ể ở ộ ủ c a dân t c, ta th y r ng s  dĩ ta có th  d t nên nh ng trang s  v  vang, ta có th  anh

ế ắ ợ ạ ự ộ ượ ự ồ ấ dũng chi n đ u giành th ng l i, đem l i hòa bình, t do cho dân t c đ c vì s  đ ng lòng,

ế ủ ữ ỏ ẻ ộ ứ ạ đoàn k t c a nhân dân. Chính nh ng cá nhân nh  bé, riêng l ạ    đã t o nên m t s c m nh

ể ạ ớ ượ ườ ể ậ t p th  vô cùng l n lao, có th  quét s ch quân thù. Hay hình t ng ng i anh hùng Thánh

ủ ơ ờ ươ ở Gióng, nh  có c m áo c a bà con làng xóm mà Gióng v n vai tr  thành tráng sĩ, xông pha

ậ ạ ặ ượ ấ ượ ự ề ế ấ tr n m c đánh tan gi c Ân. Hình t ng  y đã đ c truy n thuy t hóa, th c ch t đó chính

ế ủ ặ ầ ồ ố là tinh th n đoàn k t c a nhân dân đ ng lòng ch ng gi c.

ấ ự ủ ậ ố ỗ ộ ồ   Qua đó, ta th y s  khiêm t n nhìn nh n, đánh giá vai trò c a m i cá nhân trong c ng đ ng

ế ế ư ừ ế ỗ ỏ ọ quan tr ng bi t bao. Bi t là th  nh ng chúng ta cũng đ ng vì m i cá nhân vô cùng nh  bé

ủ ả ự ừ ộ ồ ể ạ mà quên đi s  đóng góp c a b n thân đ  t o nên c ng đ ng, chúng ta đ ng ch  bi ỉ ế ưở   t h ng

ụ ữ ủ ườ ủ ạ ờ th  nh ng đóng góp c a ng i khác mà làm m  nh t đi vai trò c a mình, làm mình tr ở

ặ ườ ở ẽ ấ ả ọ ứ ớ ộ ộ thành gánh n ng cho ng ồ i khác, cho c ng đ ng, xã h i. B i l t c  m i th  l n lao t

ượ ừ ộ ạ ỏ ậ ữ ư ế ấ ỏ ề đ u đ c hình thành t nh ng gì bé nh  nh t. M t h t cát bé nh  th t nh ng n u không

ữ ế ạ ậ ạ ộ có nh ng h t cát kia thì làm gì sa m c mênh mông đ n v y. M t gi ọ ướ t n c không là gì

ư ữ ể ọ ướ ấ ể ấ ậ nh ng bi n làm sao bao la khi không còn nh ng gi c  y. Vì v y, ta có th  th y cá t n

ố ơ ở ể ể ể ậ ọ ộ ồ ộ nhân là m t nhân t ữ    quan tr ng, là c  s  đ  hình thành nên c ng đ ng t p th . Đ  nh ng

ứ ể ầ ớ ượ cá nhân có th  đóng góp s c mình vào ph n chung to l n, chúng ta không đ ề   c quy n

ủ ọ ữ ế ẽ ả ỗ ồ ị quên đi nh ng đóng góp c a h . Vì bi t đâu n i bu n b  lãng quên s  làm gi m đi nhi ệ   t

ủ ọ ữ ụ ế ả ặ huy t trao t ng c a h , dù cho nh ng đóng góp kia cho đi không ph i m c đích là đ ượ   c

ư ữ ề ậ ườ ấ ẻ ổ ổ ươ nh n v . Nh  nh ng ng i lính tu i còn r t tr  đã cho đi tu i xuân, cho đi x ng máu

ữ ộ ớ ườ ệ ủ c a mình vì m t cái chung to l n. Hay nh ng ng ẹ i m  Vi t Nam anh hùng đã đóng góp

ả ữ ủ ứ ư ủ ế ạ ể ồ   ừ t ng c  khoai, bát g o cho các chi n sĩ, đóng góp c  nh ng đ a con  u tú c a mình đ  r i

ẹ ầ ặ ẽ ề âm th m khóc ngh n trong l ng l khi hay tin các anh hi sinh, các anh không v . Các m ẹ

ủ ữ ể ậ ạ ộ ồ ớ đã hi sinh h nh phúc riêng c a mình vì c ng đ ng, vì t p th  to l n kia. Nh ng con ng ườ   i

ấ ỏ ủ ề ầ ả ọ ọ y h  đã cho đi mà có n  hà chi. H  hi sinh cái ph n cá nhân bé nh  c a mình đâu ph i vì

ươ ế ề ầ ọ ạ ư huy ch ng, vì chi n công. H  ra đi mà không c n đ n đáp l ữ i. Nh ng nh ng lòng bi ế   t,

ơ ấ ẻ ủ ữ ẽ ề ẽ ề ả ọ ọ ả   nh ng ni m c m thông chia s  c a chúng ta s  làm h  vui h n r t nhi u, s  giúp h  c m

ấ ấ ệ ặ ơ th y  m áp mà nhi ứ   t tình h n trong trao t ng. Chúng ta cũng không nên đóng góp s c

ạ ộ ự ậ ươ ậ ỏ ứ ớ ỏ mình mà l i đòi h i m t s  công nh n th t t ng x ng v i công lao mà mình b  ra. Vì đó

ự ứ ả ậ ấ ộ ộ ổ ộ ồ ỉ th c ch t ch  là m t cu c trao đ i ch  không ph i cho đi vì c ng đ ng. Vì v y, chúng ta

ệ ả ọ ườ ườ ph i có quan ni m: mình vì m i ng ọ i, m i ng i mình. Chúng ta cho đi thì ta s  đ ẽ ượ   c

ự ậ ề ấ ề ẫ ậ ớ nh n v . Dù có l n hay không thì s  nh n v   y v n luôn có ý nghĩa.

ộ ố ầ ế ậ ộ "Ta là con chim hót; Ta là m t cành hoa; Ta nh p vào hòa ca; M t n t tr m xao xuy n…”

(Thanh H i)ả

ừ ề ả ơ ế ờ Nhà th  Thanh H i cũng đã t ng suy nghĩ v  tri ộ t lí này trong cu c đ i sáng tác văn

ươ ờ ế ủ ể ố ộ ố ch ộ   ng c a ông. Ông mu n làm m t chú chim đ  dâng cho đ i ti ng hót, mu n làm m t

ể ắ ươ ộ ố ộ ố ể ạ ạ ầ bông hoa đi m tô thêm s c h ng cho cu c s ng, m t n t nh c tr m đ  l i cho ng ườ   i

ỏ ủ ữ ư ế ọ nghe nh ng d  âm xao xuy n. Và ông g i đó là "Mùa xuân nho nh " c a mình. Khát khao

ướ ố ủ ư ậ ỏ ế ậ ủ c a ông, c mu n c a ông nh  bé th t nh ng nó đáng quý bi ộ ố   t bao. V y đây, cu c s ng

ố ỉ ượ ỏ ủ ế ằ ế ủ c a chúng ta là th . Ông ch  mu n đ c là góc nh  c a mùa xuân vì ông bi t r ng mùa

ấ ướ ủ ớ ỏ ấ ừ ủ xuân l n kia, mùa xuân c a thiên nhiên, c a đ t n ớ   c. T  mùa xuân bé nh   y, ta m i

ấ ướ ố ỏ ớ th y c mu n đóng góp lúc nào nó cũng đáng quý, dù đóng góp nh  bé hay l n lao thì nó

ộ ồ ấ ả ạ ố cũng có ý nghĩa vô cùng. Ta và tôi, cá nhân và c ng đ ng… t t c  đã t o nên m i quan h ệ

ế ộ ố ữ ữ ữ ề ỏ ậ m t thi ứ ớ t gi a nh ng đi u bé nh  và nh ng th  l n lao trong cu c s ng. Đó chính là tri ế   t

ắ ố ườ ế ượ ừ ự ế ộ ố ữ lí s ng vô cùng đúng đ n mà con ng i đúc k t đ c t nh ng th c t ế    cu c s ng. Ti ng

ọ ớ ượ ư ề ế ẩ ả ị ấ   ứ ru gi n d , m t mà, êm đ m nh ng  n ch a trong nó là bài h c l n lao. Và ti ng ru đ y

ộ ờ ủ ồ ừ ế ở ẫ v n luôn đ ng hành trong hành trang cu c đ i c a chúng ta, t thu  bé cho đ n khi tr ưở   ng

ứ ượ ậ ộ ố ệ ữ ố ộ ồ thành, giúp ta nh n th c đ c m i quan h  gi a cá nhân và c ng đ ng trong cu c s ng,

ế ế ữ ữ ữ ạ ạ d y ta bi t đóng góp, bi t cho đi t o nên nh ng bông hoa, nh ng bài ca, nh ng mùa xuân

ờ ườ ả ự ỡ r c r  cho đ i, ng i và cho c  chính chúng ta.

Bài s  2ố

ươ ư L u Quang Vũ ra đi cách đây tròn 20 năm, ngày 29­8­1988. Hai m i năm qua, theo dòng

ệ ướ ề ả ờ ị ữ ự ư ạ ch y th i gian, n n k ch ngh  n c nhà cũng có nh ng thành t u, nh ng nhìn l ộ   i m t

ể ạ ấ ư ể ả ắ ộ ố ề cách khách quan và đi m tĩnh, Vũ m t đã đ  l ổ   i m t kho ng tr ng ch a th  bù đ p n i

ự ỳ ấ ấ ỏ cho sân kh u, nh t là không khí c c k  nóng b ng và thăng hoa.

ủ ề ế ạ ấ ấ ấ ố ẫ Có r t nhi u lý do ch  quan và khách quan d n đ n tình tr ng sân kh u xu ng c p, khán

ả ử ớ ị ư ườ ể ướ ế ẫ gi d ng d ng v i k ch tr ng. Chúng tôi thi n nghĩ, tr c h t và sau cùng v n là khâu

ả ọ ộ ị ả ư ờ ả ầ đ u tiên – k ch b n văn h c. Đ i ngũ tác gi ch a bao gi ư   ư ệ  đông đ o nh  hi n nay, nh ng

ự ự ủ ề ề ế ả ấ ẩ ẫ tác ph m th c s  hay v n là c a hi m. Khá nhi u cây bút đ u “c m th y” mình có tài,

ẫ ồ ạ ư ữ ẽ ạ ả ẫ ứ ữ ộ ả nh ng nh ng trang b n th o v n nh t nh o, v n t n t ấ   i m t th  ngôn ng  sân kh u

“nhàm chán và cũ k ”.ỹ

ự ờ ố ệ ẽ ư ờ ề ộ ị Trong khi đó, hi n th c đ i s ng có l ch a bao gi ư ệ    sinh đ ng, nhi u k ch tính nh  hi n

ầ ư ự ờ ồ ư ấ ờ nay. S  quan tâm và đ u t ư  cũng ch a bao gi d i dào th u đáo nh  bây gi ư   . Cũng ch a

ờ ộ ở ở ộ ườ ư ậ ệ ạ bao gi không khí xã h i c i m  r ng đ ế ử   ng sáng t o cho ngh  sĩ nh  v y? Thi u l a!

ườ ế ườ ễ ườ ể ệ Ng i vi ế ử t thi u l a, ng ế ử i di n thi u l a, nên ng i xem không th  có nhi ế   t tâm đ n

ớ ớ ề ấ ở ế ị ờ ướ nhà hát. Nói v n đ  này b i nh  t i nhà vi t k ch đã  r i xa chúng ta 20 năm tr ề   c. Đi u

ệ ượ ả ị ư ộ ườ ữ gì đã làm nên “hi n t ng L u Quang Vũ” náo đ ng c  k ch tr ộ ng và xã  h i nh ng năm

ọ ử ừ ự ấ ỏ ở ị 80  y? Đó chính là ng n l a luôn r ng r c trong trái tim cháy b ng nhà biên k ch tài

năng này.

ướ ư ư ế ấ ớ ơ ườ ọ Tr c khi đ n v i sân kh u, L u Quang Vũ đã là nhà th . Nh ng Vũ th ữ   ng đ c nh ng

ắ ế ơ ầ ỹ ủ ệ ầ ơ ấ   câu th  tuy t m  c a các thi sĩ khác. Trong đó, không ít l n Vũ nh c đ n câu th  đ y ch t

ạ ườ ổ ỳ ử ủ l a c a thi sĩ cách m ng ng i Th  Nhĩ K , Nadim Hitmet:

ế ố ử N u Tôi không đ t l a

ế ố ử N u Anh không đ t l a

ế ố ử N u Chúng ta không đ t l a

Thì làm sao

Bóng t iố

ể ở Có th  tr  thành

ÁNH SÁNG!

ơ ủ ồ ằ ư ữ ể ầ Có th  võ đoán chăng, nh ng tôi đ  r ng, chính nh ng v n th  c a Hitmet đã nhen trong

ẻ ổ ấ ọ ử ể ừ ị ỏ ố trái tim nhà biên k ch tr  tu i  y ng n l a, đ  t năm 1980 và cháy đ  su t 10 năm liên

ờ ơ ứ ẩ ẩ ẩ ộ ỏ ị ệ   ụ t c, Vũ cho ra đ i h n 50 tác ph m k ch, mà tác ph m nào cũng  n ch a m t “h a di m

ủ ư ỏ ỏ ố ườ ế ơ s n” nho nh . Nho nh  thôi nh ng cũng đ  thiêu đ t bao trái tim ng i xem, khi n h ọ

ể ờ ơ ướ ể ử ữ ấ ỏ ư không th  d ng d ng, không th  th tr c ngôn ng  cháy b ng trên sân kh u đang đ ề

ữ ề ọ ườ ả ậ c p nh ng đi u m i ng ộ i quan tâm, xã h i ph i quan tâm.

ọ ử ả ủ ệ ướ ấ ướ ệ Ng n l a cao c  c a trách nhi m công dân chân chính tr c hi n tình đ t n ộ   c, dân t c.

ọ ử ủ ạ ớ ườ ọ ử ủ ộ ố ữ ớ Ng n l a c a tình yêu vô h n v i con ng i, v i cu c s ng. Ng n l a c a nh ng khát

ệ ồ ẽ ọ ử ả ẫ ả ặ ả khao n ng cháy b o v  chân lý và l ấ   ộ  ph i. Ng n l a ph n n  ph  rát m t cái ác và b t

ữ ẩ ầ ượ ư ễ ươ l ị ng… Đ u nh ng năm 1980, k ch ph m “Tôi và Chúng ta” đ ộ   c đ a lên sàn di n m t

ặ ầ ế ệ ơ ở ị ế ấ cách dè d t đ y âu lo. V  k ch phê phán quy t li ộ   t c  ch  quan liêu bao c p đã trói bu c

ạ ậ ướ ư ơ ố ệ ậ ự s  sáng t o, d p vùi bao c m . Nh ng Giám đ c Hoàng Vi ủ   t, nhân v t trung tâm c a

ị ở ễ v  di n thì không ch u bó tay.

ộ ố ộ ố ọ ử ơ ấ ả ề ạ ố Ng n l a thiêu đ t lòng anh là ý nghĩa v  cu c s ng: Cu c s ng m nh h n t ộ   t c , m t

ướ ớ ự ữ ộ ườ ọ ườ ữ ộ ố cu c s ng h ng t i s  hài hòa gi a m t ng i và m i ng i, gi a “tôi” và “chúng ta”.

ư ủ ư Nh ng Thanh, cô gái thanh niên xung phong năm x a, nay là công nhân c a Hoàng Vi ệ ạ   t l i

ẳ ừ ế ớ ủ ế ớ ủ ư ắ th ng th n: Đi t th  gi i c a cái “tôi” sang th  gi i c a “chúng ta”, nh ng cái chúng ta

ấ ả ượ ụ ể ằ ự ẩ ạ ằ ỗ ọ y ph i đ c làm b ng m i cái tôi c  th , b ng s  tôn tr ng h nh phúc và ph m cách

ườ ế ượ ế ớ ủ ừ c a t ng ng ẽ i. N u không, s  không làm đ c gì trong cái th  gi i chúng ta chung

chung.

ố ệ ư ệ ệ ả ạ ổ ộ ớ Giám đ c Hoàng Vi t đã táo b o đ a xí nghi p vào công cu c đ i m i, hi u qu  kinh t ế

ư ữ ế ấ ở ộ ầ là hàng đ u, con ng ườ ượ i đ c “c i trói” nh ng ràng bu c. Nh ng vì “c p ti n” nên vi

ữ ữ ệ ả ặ ắ ạ ắ ỗ ph m nh ng nguyên t c hi n hành, m c dù đó là nh ng nguyên t c qu n lý đã l ờ   i th i,

ả ướ ậ ị anh đã ph i ra tr c pháp lu t. Đó không là “bi k ch”.

ộ ưở ớ ệ ả ướ ệ ậ Nhân v t B  tr ng nói v i Hoàng Vi t và công nhân xí nghi p: c  n ứ   c đang đ ng

ướ ộ ướ ặ ớ ế ướ ặ ứ tr c m t b ặ c ngo t l n, ho c ti n lên phía tr c ho c c  ôm chân ôm tay nhau đ ể

ự ữ ự ằ ẳ ố ị cùng ch u lao xu ng v c th m… Chúng ta xây d ng ngày mai b ng nh ng con ng ườ ủ   i c a

ự ự ư ữ ế ề ấ ộ ộ ộ hôm nay… Đây th c s  là m t cu c chi n đ u, nh ng nh ng gì thu c v  quy lu t s ậ ẽ

ắ th ng”!

ủ ộ ủ ệ ế ẩ ồ ọ ộ ị ư ộ ồ   Tác ph m k ch là ti ng nói c a c ng đ ng, là nguy n v ng c a toàn xã h i, nh  m t h i

ả ấ ướ ở ộ ướ ờ ỳ ổ ẽ ả ớ kèn kh i đ ng cho c  đ t n c b ở   ạ c vào th i k  đ i m i m nh m , do Đ ng ta kh i

ướ ấ ủ ỉ ạ ả ạ ồ x ng và ch  đ o. Các đ ng chí lãnh đ o cao nh t c a Đ ng và Nhà n ướ ớ c t ấ   i xem, r t

ủ ộ ng h .

ễ ở ế ấ ồ ộ Chính vì th  “Tôi và Chúng ta” di n ờ    đâu, nh t là Hà N i và TP H  Chí Minh vào th i

ể ượ ưở ự ả ứ ế ớ đi m năm 1985, cũng đ c công chúng hò reo h ng  ng. N u không có d  c m l n lao,

ệ ệ ờ ộ ị ủ ự ể ế ệ ả ả trái tim nhi t huy t và s  dũng c m c a trí tu , không th  có m t k ch b n tuy t v i nh ư

ề ứ ủ ư ế ậ ẩ ờ ộ ở ượ th . Còn v  “L i th  th  9” là m t trong ba tác ph m c a L u Quang Vũ nh n đ c gi ả   i

ưở ệ ề ả ậ ọ ồ ị ế th ng H  Chí Minh v  văn h c ngh  thu t, tháng 9 năm 2000. K ch b n vi t vào tháng

ề ố ế ơ ươ ủ ưở 7­1988, nói v  b n chi n sĩ n i biên c ng, đã tranh th  ba ngày th ể ề ộ   ng phép đ  v  m t

ụ ừ ữ ớ ị ườ ớ ở ị ươ ả vùng quê v i m c đích tr ng tr  nh ng tên c ng hào m i đ a ph ng, gi i thoát cho

ườ ộ ng ủ ồ i thân c a đ ng đ i.

ị ữ ự ồ ộ ộ ườ ắ ề ở ữ ị S  “manh đ ng” b ng b t đã b  nh ng ng i n m quy n ấ  làng quê  y giam gi . V  quan

ứ ứ ấ ộ ỉ ỏ ộ ộ ờ ỏ ch c hàng t nh cho hành đ ng  y ch ng t b  đ i bây gi là “h ng”, không còn “đi dân

ớ ở ươ ư ồ ậ ưở nh , dân th ỉ ng” nh  h i nào. Nhân v t Đ nh, nguyên là Trung đoàn tr ộ ự   ng, m t c u

ớ ị ạ ỉ ế ẳ ướ ủ ưở ủ chi n binh đã nói th ng v i v  lãnh đ o t nh, tr c kia là th  tr ộ ộ ủ   ng c a mình: B  đ i c a

ả ạ ộ ộ ư ỏ ỏ ộ ộ ỏ dân, anh b o b  đ i h ng, có nghĩa t i dân h ng. Nh ng dân có h ng không, b  đ i có

ạ ỉ ườ ỏ h ng không? Không đâu anh . Tôi e lâu nay anh không ch  xa ng i lính, mà còn xa c ả

ữ ữ ườ ế ớ ọ ị dân n a… Nh ng ng ấ ấ   i lính đang b  vây trong kia, m i hôm qua thôi h  còn chi n đ u r t

ố ầ ọ ẽ ạ ổ ế ấ anh dũng, và mai đây khi T  qu c c n, h  s  l i chi n đ u quên mình…

ữ ệ ả ỉ ộ ầ ỗ ầ ở Nh ng vi c không hay x y ra, l ỗ ở ườ  ng i i lính ch  m t ph n, ph n l i chính các anh. Ai

ứ ụ ệ ắ ớ ượ ở ễ ch c v  càng cao trách nhi m càng l n… Tôi may m n đ ớ   c xem v  di n này cùng v i

ả ệ ủ ổ ộ ị ị tác gi trong đêm t ng duy t c a Đoàn k ch Quân đ i, trong khu văn công Mai D ch, đêm

mùa thu năm 1988.

ở ễ ư ặ ườ ắ ấ Khi v  di n khép màn, L u Quang Vũ l ng ng ặ   i đi. Chúng tôi n m tay nhau r t ch t.

ế ườ ư ứ ổ ờ ề Tôi bi t trái tim ng i lính năm x a trong Vũ đang th n th c. Ôi, l ớ   i th  “Trung v i

ướ ế ế ớ n ế c, hi u v i dân” sao thiêng liêng đ n th .

ư ấ ở ữ ị ừ ổ ầ L u Quang Vũ còn r t thành công ả  nh ng k ch b n khai thác t ạ    c  tích, th n tho i,

ặ ắ ư ề ế ả ổ ơ ị truy n thuy t, nh  “Nàng Sita”, “Ông Vua hóa h ”… Trong đó đ c s c h n c  là k ch

ẩ ồ ươ ở ị ấ ẫ ị ế ắ ph m “H n Tr ng Ba, da hàng th t”. V  k ch th m đ m tri t lý nhân sinh sâu s c. Hãy

ự ầ ạ ả ầ ẫ ớ ọ ữ   ồ ố s ng th c là mình, c  ph n xác l n ph n h n. V i bao h nh phúc ng t ngào cùng nh ng

ư ế ậ ổ ườ kh  đau v t vã, nh ng hãy là chính mình trên cõi th  gian này. Hãy cho tôi là Ng ậ   i, th t

ườ ư ạ ặ ọ ố ọ ự s  là Con Ng i nh  t o hóa ban t ng. Đó là khát v ng s ng. Khát v ng nhân sinh!

ề ứ ẩ ờ ồ ị ươ ị Ba k ch ph m “Tôi và Chúng ta”, “L i th  th  9”, “H n Tr ng Ba, da hàng th t” đ ượ   c

ả ưở ủ ể ọ ị gi i th ồ   ng cao quý, tiêu bi u cho phong cách sáng tác văn h c k ch c a cây bút đang d i

dào sinh l c.ự

ự ẫ ả ớ ờ ộ ị ượ ệ ạ S  m n c m chính tr , nh y bén v i th i cu c, hàm l ng trí tu , trí thông minh thiên

ự ệ ậ ộ ệ ự ủ ấ ộ ẩ b m, s  lao đ ng ngh  thu t mi ử   ả t mài, và nh t là s  dũng c m c a m t trái tim cháy l a

ệ ầ ấ ộ ộ ờ đã  làm nên m t tài năng trác tuy t, m t ngôi sao sáng chói trên b u tr i sân kh u đ ươ   ng

ư ạ đ i mang tên L u Quang Vũ.

ố ử ế ố ể ở N u anh không đ t l a… thì làm sao bóng t i có th  tr  thành ÁNH SÁNG!