
Người về từ bên kia thế giới
- Ê Hải, mày đi mua nước uống mua giùm tao 2 lon nước ngọt. Toàn vừa nói và đưa tiền.
- Mua 2 lon nước ngọt thôi, làm gì đưa tiền tao nhiều tiền như vậy? Tôi cầm tiền và hỏi?
- Tiền dư mày đem về lại cho tao, Ok. Toàn trả lời.
Một mình lặng lẽ chen lấn trong đám đông đi về gian hàng bán nước ngọt. Loay hoay mãi, tôi
mới tìm được một quầy bán nước nhỏ nhắn nằm bên viả hè góc đường.
- Ông chủ, cho 2 ly nước ngọt nhẹ
- Có liền, đây nước của anh đây.
Vì thời tiết nóng nực và đang khát nước. Tôi cầm 2 lon nước ngọt uống ừng ực rất ngon lành.
Mùi vị nước ngọt thấm lạnh vào đầu môi chốt lưỡi, vào từng tế bào trong cơ thể, làm cho tôi
rùng mình và nổi da gà. Hôm nay là ngày cuối tuần, cho nên đường xá đông nghẹt người qua lại.
Ngồi một mình bên quán nhỏ vỉa hè uống nước và suy nghĩ. Tôi cảm thấy cuộc đời này thật tươi
đẹp và hạnh phúc lắm. Tôi cảm thấy đời mình rất may mắn. Cuộc đời của tôi không có chịu cảnh
nghèo đói, bệnh tật, hay bị tù tội như những người khác.
Đang nhìn người và cảnh vật xung quanh, tự nhiên tôi cảm thấy buồn ngủ, đầu nặng chĩu và hai
con mắt như muốn sụp xuống. Tôi thầm nghĩ, chắc hôm nay mình đi bộ nhiều quá. Cho nên tôi
thấy trong người mệt mỏi rã rời. Tôi cố gắng gượng tỉnh táo chừng nào, tôi lại thấy tay chân và
thân thể càng lạnh lẽo. Tôi tự nhủ, thôi mình tựa đầu vào bàn nhắm mắt nghỉ ngơi một vài phút
cho đỡ mệt.
Tiếng xì xào trong gió vang vọng làm tôi giựt mình tỉnh ngủ. Nhìn quanh, tôi thấy mọi người
đang bu quanh nhìn cái bàn tôi đang nằm ngủ gật. Họ xì xào to nhỏ, chỉ chỏ về phía tôi. Rảo mắt
nhìn quanh, tôi thấy, bên cạnh tôi ngồi có một chàng thanh niên đang cúi đầu ngủ im lìm. Tôi
thầm nghĩ và tự hỏi lòng, mình đã nằm đây ngủ bao lâu rồi? Tôi ngủ say đến mức độ, có một
người con trai đến ngồi bên cạnh và ngủ gật mà tôi cũng không hay biết. Ngoài ra tôi cũng không
biết lý do gì, tại sao thiên hạ lại đứng xung quanh, chỉ chỏ và xì xào bàn tán cái bàn tôi và anh
chàng trai xa lạ đang ngồi ngủ gật. Nhìn quanh tôi thấy bầu trời vẫn còn nắng ấm và sáng chói lạ
thường.
Đang ngồi suy nghĩ miên man. Tôi chợt thấy Toàn, người bạn của tôi cũng đang đứng trong đám
đông và nhìn về hướng tôi đang ngồi. Tôi vội gọi Toàn:
- Ê Toàn, đây là nước ngọt và tiền thối lại của mày nè.