ị ề ướ ữ ủ ề ổ ẻ ủ ơ Đ  bài: Nh ng suy nghĩ c a anh (ch ) v c m , hoài bão c a tu i tr

Bài làm

ứ ậ ề ấ ẹ ế ộ ổ ơ ồ M t bu i sáng th c d y, ta nghĩ v  gi c m  đêm qua đ p quá, h n nhiên quá. Th  là ngày

ươ ấ ả ậ ộ ộ ố ề ấ ệ ệ hôm đó ta vui t i làm vi c mà không h  th y m t. Cu c s ng cho dù v t v , b n r n đi

ơ ướ ằ ệ ẽ ố ẹ ẽ ố ắ ể ơ ữ ẫ ầ chăng n a ta v n th m m ọ c r ng m i vi c s  t t đ p h n, mình s  c  g ng đ  có th ể

ượ ứ ư ậ ộ ố ề ớ ữ ữ ẽ ơ ỗ làm đ c nh ng đi u l n lao h n. Và c  nh  v y, cu c s ng s  luôn là nh ng chu i ngày

ế ỏ ẽ ệ ẻ ố ắ c  g ng không bi ị t m t m i, s  thú v  thêm và không còn t ạ ữ  nh t n a.

ộ ố ướ ữ ơ ướ ơ ơ ả Ướ Trong cu c s ng ai mà không có ỉ c m , dù ch  là nh ng c m  đ n gi n. ơ   c m  là

ề ố ẹ ạ ượ ữ ố ơ ằ nh ng đi u t t đ p mà chúng ta mong mu n đ t đ ứ c. Đ a tr ẻ ướ c m  r ng sau này

ẽ ở ộ ộ ộ ỹ ướ ượ ộ ầ mình s  tr  thành m t phi công, m t bác s , m t nhà giáo..., ơ c m  có đ c b  qu n áo

ượ ứ ồ ơ ưở ườ ẹ đ p, có đ c th  đ  ch i mà chúng yêu thích. Khi tr ng thành, ng i ta l ạ ướ i c m ơ

ộ ố ệ ạ ạ ơ thành đ t trong công vi c, thành đ t trong cu c s ng. Có ng ườ ướ i ấ   ộ c m  có m t mái  m

ạ ơ ề ự ườ ạ ướ gia đình h nh phúc, có ng ườ ướ i c m  v  s  giàu sang, có ng i l i ơ ổ ế c m  n i ti ng...

ườ ố ắ ể ệ ấ ấ ả Đó là cái đích cho con ng i c  g ng, ph n đ u đ  ngày càng hoàn thi n b n thân mình

ơ ớ ữ ữ ấ ớ ườ ơ h n. Hoài bão là nh ng gi c m  l n, là nh ng cái đích l n lao mà con ng i luôn khát

ớ ướ ự ể ữ ơ ộ khao v ươ ớ n t i. Cùng v i c m , chúng chính là nh ng đ ng l c đ  cho con ng ườ ọ   i h c

ệ ế ấ ướ ẽ ậ ơ ộ ố ơ ấ ậ t p, làm vi c và ph n đ u. N u không có ệ   c m  hoài bão, cu c s ng s  th t đ n đi u,

ồ ờ ướ ượ bu n chán, và không bao gi ể  phát tri n theo h ng đi lên đ c.

ữ ướ ắ ươ ơ Ướ ơ ề ữ Nh ng c m  và hoài bão luôn mang màu s c t i sáng. c m  v  nh ng đi u t ề ố ẹ   t đ p

ơ ữ ẳ ẽ ắ ự ả ầ ộ ộ ồ cho b n thân thì h n s  góp ph n đ c l c cho xã h i, cho c ng đ ng và xa h n n a là cho

ườ ố ả ộ ờ ướ ướ ớ ướ ạ nhân lo i. Con ng i, su t c  cu c đ i mình luôn ơ c m  và h ng t ữ i nh ng c m ơ

ư ể ấ ẽ ạ ườ ề ướ ơ ấ hoài bão đ  ph n đ u nh ng có l giai đo n mà con ng i ta nhi u c m  và hoài bão

ấ ủ ướ ổ ẻ ổ ẻ ổ ẹ ấ ạ ơ ổ nh t là giai đo n tu i tr . Tu i tr  là tu i đ p nh t c a c m . Là tu i khi ta đang căng

ề ứ ố ự ố ứ ố ể ả ưỡ ấ ấ tràn nh a s ng, căng tràn s c s ng và c m giác v  s c s ng đ  nuôi d ng, ph n đ u và

ưở ể ằ ấ ả ổ ấ ả ữ ề ệ ể tin t ng r ng mình có th  làm nên t t c . Là tu i có t ữ   t c  nh ng đi u ki n đ  nh ng

ườ ẻ ổ ở ề ướ ồ ở ấ ề ơ ọ ng i tr  tu i tr  nên có nhi u ể ồ ầ c m , nhi u khát v ng đ  r i đ y h  h i d n thân trên

ườ ệ ủ ả ờ ự ườ ữ ể ậ ả ấ con đ ng s  nghi p c a c  đ i ng i. V y, chúng ta ph i làm gì đ  cho nh ng gi c m ơ

ấ ấ ơ ỉ y không ch  là gi c m ?

ề ẻ ạ ộ ố ộ ượ ỏ ề ướ ớ ẻ Trong m t cu c đi u tra, trong s  các b n tr , khi đ c h i v ơ ủ c m  c a gi i tr , có

ữ ẻ ẳ ẫ ạ ị ệ ấ ủ ộ ướ 2% kh ng đ nh: v n có nh ng b n tr  Vi t Nam không  p cho mình m t ơ c m . 98%

ạ ẳ ỗ ườ ệ ẻ ề ữ ướ ơ còn l ị i kh ng đ nh m i ng i Vi t tr  đ u luôn mang trong mình nh ng c m  và hoài

ả ọ ả ờ ằ ủ ữ ườ ướ bão. Gi i thích cho suy nghĩ c a mình, h  tr  l i r ng: nh ng ng i không có ơ   c m  là

ườ ướ ữ ứ ạ ườ ỉ ữ “nh ng ng i quá sung s ọ ở ữ ng h nh phúc, h  s  h u nh ng th  ng i khác ch  có đ ượ   c

ể ơ ướ ữ ữ ể ơ ườ ẻ trong m  nên không còn gì đ  m c n a”. Đó cũng có th  là “nh ng ng i quá t ạ    nh t,

ậ ờ ứ ế ẳ ướ ọ ố h  s ng v t v  qua ngày, không quan tâm đ n quá kh  cũng ch ng h ng t ớ ươ i t ng lai”.

ữ ườ ư ấ ạ ằ ẳ ố ị Nh ng ng i trong s  98% tuy kh ng đ nh nh ng cũng nh n m nh: tuy r ng ai cũng có

ướ ổ ướ ư ả ả ơ ơ ủ c m  nh ng không ph i ai cũng dũng c m kiên trì theo đu i c m  c a mình. Có

ữ ườ ẩ ầ ỉ ượ nh ng ng ớ i trong đ u ch  luôn quanh qu n v i ý nghĩ: “Không, mình không làm đ c, có

ủ ể ấ ồ ọ ầ   ố ắ c  g ng m y cũng vô ích thôi” Và r i, h  buông xuôi đ  cho hoài bão c a mình trôi d n

ả ờ ấ ả ữ ữ ỉ ướ theo dòng ch y th i gian. Năm tháng trôi đi, t t c  nh ng gì có ch  là nh ng ơ ẹ   c m  đ p

ờ ở ự ừ ự ừ ệ ạ ầ ộ không bao gi tr  thành hi n th c. Đó v a là th c tr ng và cũng v a là m t ph n trong

ữ ế ạ ớ ẻ ệ ặ ả ướ ụ ế ắ nh ng h n ch  mà gi i tr  hi n nay đang g p ph i mà có h ng kh c ph c. N u nh  ch ư ỉ

ế ừ ạ ở ệ ữ ẽ ằ ớ ờ ự ộ bi t d ng l vi c b ng lòng v i nh ng gì mình có s  không bao gi i ế    có đ ng l c ti n

ướ ư ủ ấ ề ở ơ ự ệ ả ư lên. Nh ng có c m , hoài bão thôi ch a đ . V n đ  là ủ    tính hi n th c, tính kh  thi c a

ướ Ướ ắ ầ ừ ầ ơ ữ ự ả ữ nh ng ơ c m  đó. c m  và hoài bão c n b t đ u t ỗ    nh ng kh  năng có th c. M i

ườ ề ơ ướ ề ư ờ ơ ướ ng i đ u có quy n m c, nh ng cũng không bao gi ế  nên vì th  mà m ể   c vi n

ơ ướ ữ ự ề ờ ự ệ vông, m c nh ng đi u không có th c, không bao gi ư ế    thành hi n th c. Làm nh  th  là

ữ ướ ứ ạ ạ ờ ơ ủ chúng ta đang phí ph m th i gian, công s c và phí ph m nh ng c m  c a chính mình.

ọ ướ ơ ề ấ ẹ ể ế ư ữ ả ướ ơ ủ M i c m  đ u r t đ p nh ng không ph i ai cũng có th  bi n nh ng c m  c a mình

ỗ ự ớ ủ ả ộ ự ố ắ ự ệ ỏ ỗ ườ thành hi n th c. Nó đòi h i m t s  c  g ng, n  l c l n c a b n thân m i ng i. Đó cũng

ủ ướ ữ ề ừ ẻ ớ ướ chính là nh ng đi u mà Phó th  t ng Vũ Khoan đã t ng nói: “L p tr  luôn có c m ơ

ể ắ ư ấ ả ớ ổ ố ẹ t ả   ố t đ p, hoài bão l n lao và x  thân vì T  Qu c. Nh ng đ  th p lên hoài bão  y thì ph i

ố ấ ự ự ữ ả ọ ự có nh ng gì cho ng n đu c  y? Đó là thanh niên ph i có s  t tin, ý chí, có lòng t ái đ ể

ủ ế ả ắ ắ ấ ậ ạ ậ ạ   không ch p nh n nghèo nàn, l c h u; ph i có quy t tâm n m b t tinh hoa c a nhân lo i

ấ ướ ụ ự ể ạ ữ ả ấ ớ áp đ ng sáng t o vào s  phát tri n đ t n c, dũng c m đ u tranh v i nh ng sai trái,

ư ố ẹ ữ ổ ứ ế ả ơ ị ề nh ng đi u ch a t t đ p trong t ơ    ch c, đ n v  và chính b n thân mình, dám đi đ n n i

ầ ổ ướ ướ ơ ẽ ỉ ườ ề ố khó khăn khi T  Qu c đang c n..”.. Hãy ơ c m  vì c m  s  ch  đ ng cho ta v  đích.

ườ ể ấ ư ướ ơ ẽ ứ ậ Cho dù trên đ ng đi có th  v p ngã nh ng chính c m  s  nâng chúng ta đ ng d y đi

ti p.ế

ộ ướ ế ạ ơ ưỡ ể ể N u b n đang có m t c m , hãy nâng niu và nuôi d ự ậ   ng nó đ  nó có th  thành s  th t.

ộ ố ờ ế ờ ạ ữ ề ỉ Cu c s ng không bao gi ỳ ệ  h t nh ng đi u k  di u, nó ch  ch  b n bi ế ướ t ơ ể ế   c m  đ  bi n

ự ậ thành s  th t mà thôi.