
"Đuổi" cơn giận cho con
Khi gặp trường hợp khó khăn, không được như mong
muốn hoặc bị người lớn tránh mắng hay xích mích
với bạn bè… bé thường gặp stress do tức giận.
Cha mẹ không nên để con phải “nuốt giận” vào trong
(google image)
Điều đó rất có hại cho hệ thần kinh non nớt của trẻ.
Do vậy, cha mẹ không nên để con phải “nuốt giận”
vào trong. Bằng cách nào đó, ít ảnh hưởng đến xung
quanh nhất, hãy giúp bé xả “cục tức” và tống khứ cơn

thịnh nộ.
Âu yếm và trấn an
Khi con trẻ gặp rắc rối, vai trò của cha mẹ rất quan
trọng bởi sự có mặt của họ cùng những cử chỉ âu
yếm, yêu thương, chiều chuộng sẽ làm trẻ thấy yên
lòng, vui mừng và mọi bực bội trong người dường
như tan biến. Bé luôn có cảm giác đuợc an ủi nếu cha
mẹ bên cạnh đúng lúc. Chỉ cần một cái ôm của mẹ,
vài lời thủ thỉ của bố, sự ân cần động viên và những
cử chỉ yêu thương ấy làm cơn tức giận của con nhanh
chóng qua đi.
Hãy để bé biết rằng, bạn thực sự quan tâm đến cảm
xúc của con.
Bức biếm họa

Nếu trẻ nổi cơn “tam bành” với ai đó và bắt đầu la
hét, tốt nhất, hãy đưa tới chỗ khác để con “hạ hỏa”.
Sau đó, bạn có thể đưa cho bé tờ giấy hoặc miếng
bìa, cây bút và bảo con vẽ một bức biếm họa về “đối
tượng” đã gây ra nỗi bực tức ấy. Nỗi căm giận trong
trẻ sẽ khiến bức tranh kia hiện ra với những chi tiết,
hình thù chẳng giống ai, rất kỳ quái, thậm chí là
khiếm nhã. Tuy nhiên, bạn đừng vội can thiệp mà hãy
để cho con trút giận, “tổng sỉ vả” lên bức tranh với
những gì bé mường tượng vẽ ra. Như thế, nỗi căm
hờn với đối tượng ngoài thực tế trong trẻ sẽ dịu đi rất
nhiều. Nếu trẻ chưa biết vẽ, biết viết, có thể bảo con
kể lại để bạn ghi chép. Khi hết giận, bé sẽ bỏ phần
ghi chép đó hoặc quên ngay.
Bạn cũng có thể đưa cho bé “cái thùng rác” bằng vải,
bìa cacton hay là cái lọ nào đó phù hợp để con làm
“túi hét” và tha hồ la hét những âm thanh khó nghe
nhất để biểu lộ cảm xúc và xả cơn tức giận vào đó.

“Vật tế thần”
Tựa như cái bao cát mà các võ sĩ thường đấm đá vào
mỗi khi tập luyện võ. Cái khác là ở đây, nó được thay
thế bằng chiếc gối, cái phao bơi hay trái banh cao su
lớn. Nếu như cái bao cát thường được vẽ chân dung
của địch thủ để các võ sĩ có thêm cảm hứng luyện tập
thì “chiếc gối lãnh đòn” không cần vẽ vời gì bởi “kẻ
thù” mà trẻ muốn xả giận rất đa dạng nên nếu để trẻ
bôi bẩn sẽ có vô khối hình thù phức tạp và bạn sẽ
phát mệt vì điều đó. Sau khi “trừng phạt”, xả giận
vào vật tế bằng cách dẫm đạp, dậm chân, kéo, xoắn,
đập, ném… tùy ý, ngọn núi lửa trong lòng trẻ sẽ dịu
xuống.
Bạn cũng có thể học theo cách của một số bộ lạc
thường làm là nặn cho bé một hình nộm bằng đất sét,
hộp xốp hoặc giấy… Theo quan niệm của họ, khi tấn

công vào hình nộm đối phương thì kẻ thù bằng
xương, bằng thịt cũng sẽ chịu đau đớn. Dù không có
niềm tin như người dân của các bộ tộc ít người kia,
nhưng nếu có được hình nộm tượng trưng cho kẻ thù
với những chi tiết đặc trưng để trẻ vò nát, giẫm bẹp
hay ném vào thùng rác… cũng sẽ giúp nỗi tức giận
của con tan biến như có phép màu. Đơn giản hơn,
“vật tế” có thể chỉ là một tờ giấy đã vẽ sẵn hình một
con quái vật nào đó để trẻ tha hồ “hành hạ” nó bằng
cách gạch, xóa, vò, xé cho hả giận. Khuyến khích con
chạy nhảy quanh nhà, đi bộ hoặc làm những việc ưa
thích như đọc sách, xem phim hoạt hình, cho vật nuôi
ăn… cũng giúp ích cho bé trong việc tách con thoát
khỏi những nghĩ suy của cơn nóng giận.
Luôn công bằng
Khi gia đình bạn có nhiều trẻ nhỏ thì việc cãi vã,
chành chọe, tranh giành, thậm chí đánh nhau giữa

