Giới thiệu tài liệu
Giao tiếp với bệnh nhân thở máy tỉnh táo (NBTMTT) tại các Đơn vị Hồi sức tích cực (ICU) đặt ra nhiều thách thức đáng kể cho điều dưỡng (ĐD) do khả năng giao tiếp bằng lời nói của bệnh nhân bị hạn chế tạm thời. Tình huống này thường dẫn đến sự lúng túng, khó khăn trong việc thấu hiểu nhu cầu và cảm xúc của người bệnh, đồng thời gây áp lực tâm lý cho ĐD. Mặc dù giao tiếp là yếu tố then chốt trong chăm sóc điều dưỡng, các nghiên cứu chuyên sâu về trải nghiệm thực tế của ĐD trong bối cảnh này ở Việt Nam còn hạn chế. Nghiên cứu này nhằm mục đích khám phá những trải nghiệm của ĐD khi giao tiếp với NBTMTT, từ đó đóng góp vào việc xây dựng các hướng dẫn thực hành và chính sách hỗ trợ hiệu quả hơn.
Đối tượng sử dụng
Điều dưỡng, quản lý bệnh viện, nhà giáo dục điều dưỡng, và các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe, đặc biệt là trong môi trường hồi sức tích cực.
Nội dung tóm tắt
Nghiên cứu này khám phá sâu sắc trải nghiệm của điều dưỡng (ĐD) khi giao tiếp với người bệnh thở máy tỉnh táo (NBTMTT) tại khoa Hồi sức. Sử dụng phương pháp định tính thông qua phỏng vấn sâu với 30 ĐD, dữ liệu được phân tích theo phương pháp mã hóa của Charmaz. Kết quả cho thấy bốn mệnh đề chính mô tả trải nghiệm này, bao gồm sự tương tác và giao tiếp giữa ĐD và người bệnh, vai trò của ĐD trong quá trình giao tiếp, các yếu tố cản trở giao tiếp, và cảm nhận của ĐD khi đối mặt với những thách thức này. Ba mệnh đề đầu tiên phù hợp với học thuyết King về vai trò của ĐD, sự tương tác và rào cản trong giao tiếp, trong khi mệnh đề thứ tư – về cảm xúc và cảm nhận của ĐD – là một phát hiện nổi bật, không được đề cập rõ ràng trong học thuyết King nhưng rất quan trọng trong thực hành lâm sàng. Điều dưỡng chủ yếu giao tiếp với NBTMTT thông qua ngôn ngữ hình thể (khẩu hình miệng, ánh mắt, cử chỉ tay) và giấy bút. Mặc dù nhận thức được tầm quan trọng, họ đối mặt với thiếu thời gian, công cụ hỗ trợ và kỹ năng chuyên biệt. Nghiên cứu này nhấn mạnh sự cần thiết của việc tích hợp yếu tố cảm xúc vào các khung lý thuyết, đồng thời gợi ý các can thiệp như tập huấn kỹ năng giao tiếp chuyên biệt, xây dựng quy trình chuẩn, và hỗ trợ ĐD quản lý cảm xúc để nâng cao chất lượng chăm sóc và hiệu quả giao tiếp trong môi trường hồi sức.