Giới thiệu tài liệu
Trong bối cảnh chăm sóc sức khỏe hiện đại, nhận thức của người bệnh về chất lượng chăm sóc điều dưỡng là một chỉ báo thiết yếu phản ánh hiệu quả dịch vụ. Khía cạnh tương tác giữa điều dưỡng viên và người bệnh đóng vai trò nền tảng trong việc xây dựng mối quan hệ trị liệu, thúc đẩy niềm tin và sự tôn trọng, từ đó nâng cao hiệu quả quá trình chăm sóc. Mặc dù chất lượng chăm sóc điều dưỡng ngày càng được quan tâm tại Việt Nam, các nghiên cứu trực tiếp về nhận thức của người bệnh nội trú, đặc biệt là về tương tác điều dưỡng – người bệnh, vẫn còn hạn chế. Nghiên cứu này nhằm xác định mức độ nhận thức của người bệnh về khía cạnh tương tác trong chất lượng chăm sóc điều dưỡng và các yếu tố liên quan tại một bệnh viện chuyên khoa ở TP. Hồ Chí Minh, góp phần cung cấp cơ sở dữ liệu để cải thiện chất lượng chăm sóc toàn diện.
Đối tượng sử dụng
Cán bộ y tế, quản lý bệnh viện, nhà nghiên cứu, giảng viên và sinh viên ngành điều dưỡng và y học quan tâm đến chất lượng chăm sóc và trải nghiệm người bệnh.
Nội dung tóm tắt
Nghiên cứu này khảo sát nhận thức của người bệnh nội trú về khía cạnh tương tác giữa điều dưỡng viên và người bệnh, một yếu tố quan trọng trong việc đánh giá chất lượng chăm sóc. Sử dụng phương pháp mô tả cắt ngang, 363 người bệnh đang điều trị nội trú tại một bệnh viện chuyên khoa tại TP. Hồ Chí Minh đã được khảo sát từ tháng 9/2024 đến tháng 5/2025. Đối tượng nghiên cứu là những bệnh nhân điều trị trên 3 ngày và cần chăm sóc cấp 3, với dữ liệu thu thập thông qua bộ câu hỏi tự điền, sau đó được phân tích bằng phần mềm SPSS phiên bản 20.0. Kết quả cho thấy 85,7% người bệnh nội trú có nhận thức tốt về khía cạnh tương tác giữa điều dưỡng và người bệnh. Cụ thể, các nội dung như “Thực hiện kỹ thuật chăm sóc” (97,8%), “Theo dõi mỗi ngày” (97,2%) và “Tiếp cận thăm hỏi” (96,7%) nhận được đánh giá tốt cao nhất. Tuy nhiên, nội dung “Theo dõi tình trạng giấc ngủ” có tỷ lệ nhận thức tốt thấp nhất (83,7%), cho thấy cần được cải thiện. Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng nhận thức này có mối liên quan có ý nghĩa thống kê với độ tuổi và giới tính của người bệnh (p < 0,05), trong khi không có mối liên quan đáng kể với trình độ học vấn, đối tượng người bệnh, người hỗ trợ chăm sóc hay loại phòng lưu trú. Kết quả này nhấn mạnh tầm quan trọng của tương tác cá nhân hóa và cung cấp thông tin hữu ích cho các nhà quản lý để điều chỉnh quy trình và xây dựng kế hoạch nâng cao chất lượng chăm sóc, đặc biệt là cải thiện các dịch vụ hỗ trợ giấc ngủ và chú trọng đến sự khác biệt về độ tuổi, giới tính của người bệnh.