Bao bọc và đóng khung cho tác phẩm nghệ thuật

Mary Todd Glaser - Giám đốc Bộ phận Bảo quản tài liệu

giấy, Trung tâm bảo quản tài liệu Đông Bắc

Sự lan nhiễm axit từ các vật liệu xung quanh là nguyên nhân

chủ yếu làm hư hỏng sách. Trong nhiều năm qua, việc sử

dụng các vật liệu không có tính ổn định về mặt hoá học vào

việc cất trữ hay đóng khung đã cho thấy tác hại của nó.

Những vật liệu này bao gồm bìa cacton, dải băng và chất keo

dính được dùng để dán đồ tạo tác trước khi đóng khung.

Việc đóng khung nhằm mục đích bảo vệ nhưng nếu làm

không đúng cách thì ngược lại nó sẽ gây hư hại.

Lựa chọn thợ đóng khung

Mặc dù các thợ đóng khung ngày nay hiểu biết hơn nhiều so

với cách đây vài năm, nhưng đa số họ vẫn không chú ý

nhiều đến qui trình bảo quản cũng như vật liệu để đóng

khung. Một nhân viên bảo quản tài liệu giấy hay một viện

bảo tàng có thể giúp bạn tìm một thợ đóng khung chuyên

nghiệp, người đã quen thuộc với những yêu cầu đặc biệt về

việc đóng khung các tác phẩm nghệ thuật và đồ tạo tác mang

tính lịch sử. Với bất cứ thợ đóng khung nào, bạn cũng nên

đưa ra những yêu cầu của mình về qui cách bao bọc và đóng

khung để được đảm bảo về vật liệu cũng như quy trình bao

bọc tài liệu.

Công tác bao bọc

Tấm bọc hình cửa sổ là dạng bao bọc tiêu chuẩn cho đồ tạo

tác bằng giấy cần đóng khung. Tấm bọc cũng dùng cho việc

cất trữ, đặc biệt là cất trữ các bản in, bản vẽ và các loại tác

phẩm nghệ thuật khác trên giấy. Một số viện nghiên cứu đã

đơn giản hoá quy trình đóng khung và cất trữ bằng việc sử

dụng những tấm bọc có kích thước bên ngoài chuẩn có thể

vừa với kích thước bên trong của các hộp hay khung có số

đo tiêu chuẩn.

Loại tấm bọc đặc trưng dùng trong các bảo tàng bao gồm

một tấm bọc hình cửa sổ và một tấm bìa cứng ở mặt sau

(xem hình 1). Hai tấm này được ghim chặt với nhau bằng

một dải băng vải dọc theo một bên mép, thường là ở mép

trên. Nếu một vật chỉ bao bọc như thế mà không đóng

khung, nó cần có thêm một tấm phủ bảo vệ trên bề mặt.

Phim pôliexte trong, một loại nhựa tổng hợp, thường được

sử dụng để làm tấm phủ bởi vì loại nhựa này trung tính về

mặt hoá học, trong suốt, không bị co giãn. Tuy nhiên

pôliexte có tĩnh điện và vì thế chỉ thích hợp cho những tài

liệu có tính an toàn. Còn đối với những tác phẩm mềm mại

tinh tế như tranh vẽ bằng phấn màu, bằng than củi, than chì

mềm hay tranh màu nước, giấy lụa tỏ ra thích hợp hơn.

Glassin-loại giấy đục mờ không thấm mỡ-không có axit

cũng có thể dùng được nhưng vì nó sẽ có tính axit sau một

thời gian sử dụng nên cứ vài năm lại phải thay một lần.

Loại bìa được giới thiệu dùng cho bao bọc để bảo quản tài

liệu có thể là bìa vải truyền thống, thường 100% cotton hoặc

cũng có thể là (high-quality wood-derived archival board )

bìa đạt tiêu chuẩn lưu trữ có nguồn gốc từ gỗ, loại bìa này

không có lignin, chất có thể dẫn tới sự tạo thành axit. Cả hai

loại bìa này thường được cho thêm phụ gia là một chất có

tính kiềm để đảm bảo chúng không bị ảnh hưởng xấu từ môi

trường có axit xung quanh. Cả hai loại do các thợ đóng

khung bảo quản, các nhà cung cấp vật liệu bảo quản và các

cửa hàng nghệ thuật lớn cất trữ, gồm một vài sắc thái của

màu trắng và các màu khác nhau.

Nếu sử dụng bìa có nguồn gốc từ gỗ thay cho bìa vải thì nó

phải không chứa lignin. Luôn có những sản phẩm mới được

tung ra bán trên thị trường nhưng một vài trong số đó có thể

không thích hợp cho các tác phẩm nghệ thuật và đồ tạo tác

có tính lịch sử. Nếu có nghi ngờ gì về vật liệu bao bọc, bạn

nên hỏi một thợ đóng khung có kiến thức chuyên môn, một

chuyên gia bảo quản hay tham khảo tài liệu kèm theo sản

phẩm.

Phần hình cửa sổ của tấm bọc và phần bìa đệm phía sau nên

cùng cỡ và vừa khít với khung. Phần cửa sổ của tấm bọc

phải đủ sâu để đảm bảo rằng lớp kính tráng bên ngoài không

tiếp xúc với vật phía trong. Loại bìa dày bốn lớp thường đáp

ứng được yêu cầu này nhưng đối với những vật bản rộng

hơn hay những vật có thể bị xoắn, bị nhăn hay những tác

phẩm nghệ thuật vẽ đắp, gắn hay bằng những chất liệu nổi,

người ta thường đòi hỏi tấm bọc dày hơn. Loại bìa dày hơn

bốn lớp có bán sẵn trên thị trường. Chúng ta cũng có thể tự

làm bằng cách ép hai hay nhiếu tấm bìa bốn lớp với nhau.

Chúng ta có thể làm những tấm bọc nhiều lớp khá đẹp mắt

với một hay nhiều màu sắc khác nhau. Với bất kỳ loại tấm

bọc nhiều lớp nào, các lớp đều phải được làm từ bìa dùng

cho lưu trữ. Nếu cần loại tấm bọc thật dày thì (sink mat) loại

tấm bọc có khoang trống phía sau là thích hợp nhất. Tấm bọc

có khoang trống phía sau (Hình 3) được làm bằng cách dán

những mảnh bìa (có thể sử dụng những mảnh nhỏ) vào lớp

bìa sau để tạo ra một khoảng trống (hay phần thụt vào) và đồ

vật được dán vào ở trong đó. Thành của khoang trống đó bị

che kín bởi phần cửa sổ hình chữ nhật của tấm bọc.

Các phương pháp và vật liệu để đính vật vào phần khung

cũng quan trọng không kém bản thân khung đó. Vật phải

được đính vào phần bìa sau của tấm bọc, không bao giờ đính

lên mặt sau của phần cửa sổ. Dù trong bất cứ trường hợp nào

cũng không được đính trực tiếp lên phần bìa đó. Phương

pháp truyền thống là sử dụng bản lề giấy và loại keo dán

thích hợp. Trong những năm gần đây, miếng đỡ góc và riềm

mép trở nên thông dụng vì nó không cần keo dính để dán

vào vật. Bản lề, miếng đỡ góc và băng riềm cho phép ta gỡ

đồ tạo tác ra khỏi tấm bọc dễ dàng khi cần.

Bản lề là những miếng giấy đạt tiêu chuẩn lưu trữ nhỏ, cứng,

hình chữ nhật. Loại kozo của Nhật được ưa thích hơn cả.

Một phần của bản lề dược dán vào mặt trái của vật và một

phần dán vào tấm bìa phía sau. Hai loại bản lề thông dụng

được vẽ trong hình dưới đây. Bạn nên sử dụng loại bản lề có

thể gập lại được khi phải để hở phần mép của vật được bọc ở

bên trong.

Hình 1. Tác phẩm được nối bằng bản lề vào tấm bìa cứng ở

mặt sau bằng các bản lề dạng gập.

Hình 2. Tác phẩm được nối bằng bản lề bằng những bản lề

dạng miếng treo.

Hình 3. Tấm bọc có khoang trống phía sau .

Bản lề phải được gắn bằng một loại keo dính không gây ố

bẩn, bền chắc và có thể tẩy sạch được. Các chuyên gia bảo

quản cho rằng nên sử dụng loại keo dán ở dạng hồ nhão tự

chế từ tinh bột. Nếu muốn biết thêm thông tin chi tiết về việc

bao bọc và nguồn cung cấp vật liệu, bạn có thể tham khảo tờ

rơi của NEDCC có hướng dẫn cách “Làm thế nào để tự làm

tấm bọc và bản lề".

Bản lề thường được gắn vào góc trên của đồ tạo tác, mặc dù

với những vật khổ lớn và nặng, chúng ta phải gắn thêm bản

lề tại một vài điểm dọc theo mép trên. Nếu vật có vẫn xu

hướng bị "trôi" ("floated") (làm lộ các mép trần) những bản

lề gắn thêm ở góc dưới hay dọc theo ba mép còn lại là rất

cần thiết.

Loại giấy thường được khuyên dùng để làm bản lề nhất là

giấy kozo nguyên chất của Nhật Bản, đôi khi bị nhầm lẫn là

giấy làm từ cây dâu tằm hay thậm chí là giấy làm từ rơm.

Giấy làm từ 100% gỗ kozo thường rất nhẹ, không có lignin,

và thớ sợi dài. Loại giấy này tốt, giữ được độ bền chắc, dẻo

dai trong nhiều năm. Trước đây loại giấy này được làm thủ

công, nhưng hiện nay một số được làm bằng máy móc. Các

nhà cung cấp vật liệu bảo quản luôn có sẵn loại giấy kozo

này với khối lượng lớn và đủ loại sắc thái của màu trắng.

Loại keo dính được các chuyên gia bảo quản ưa thích hơn cả

là loại keo dán ở dạng hồ nhão tự chế từ tinh bột. Nó đáp

ứng đủ các tiêu chuẩn cần thiết để làm keo dán bảo quản: độ

bền chắc thích hợp, các tính chất bảo quản tốt, không có xu

hướng làm bạc màu và dễ tẩy sạch. Keo dán có nguồn gốc

động vật (chất nhầy) hay cao su dán không được khuyên sử

dụng vì chúng bị xỉn màu khi dán lâu ngày và làm ố bẩn vật.

Keo dính tổng hợp như keo gia dụng màu trắng thường gặp

có thể không làm bẩn vật nhưng cũng không sử dụng được

vì loại keo này dính bết lại không tẩy được khi dán lâu ngày.

Loại băng dán tự dính dùng trong lưu trữ mới xuất hiện trên

thị trường trong những năm gần đây vẫn chưa chứng minh

được tính năng của nó. Loại này ít ra cũng không làm ố bẩn

trong thời gian ngắn nhưng những tính chất bảo quản khác

vẫn chưa được biết đến, vì thế chúng ta không nên sử dụng.

Các phương pháp làm khung không cần chất kết dính có thể

được dùng thay cho bản lề. Một trong các phương pháp đó là

sử dụng miếng đỡ góc, có thể là những miếng giấy bọc gấp

trùm lên các góc của đồ tạo tác và dán vào phần bìa sau của

tấm bọc hay có thể là những dải băng đặt chéo qua các góc.

Còn cách khác nữa là sử dụng băng riềm, dùng những dải

giấy dài bọc trùm lên các cạnh của đồ tạo tác. Để giữ cố

định, những miếng đỡ không có keo dán phải đè lên mặt

trước của vật. Nhưng chỉ có thể giấu khéo viền đỡ đó nếu nó

được phủ một tấm bọc mà tấm bọc đó cũng phải phủ lên một

phần của đồ tạo tác. Miếng đỡ góc hay băng riềm mép có thể

được làm từ giấy hay phim pôliexte. Những viền góc nhỏ

bán sẵn trên thị trường để dán ảnh thì dùng được cho ảnh và

các vật nhỏ bằng giấy. Tuy nhiên, hầu hết đồ tạo tác bằng

giấy cần góc bao viền và những dải phim pôliexte (Mylar)

chéo ngang góc lớn hơn. Những dải sợi dệt bằng vải pôliexte

cũng có thể được sử dụng. Mặt vải pôliexte thường xỉn và vì

thế khó nhận thấy hơn mặt phim pôliexte láng bóng.

Viền bọc không có tấm bọc hình cửa sổ

Tấm bọc không phải lúc nào cũng thích hợp. Một số tác

phẩm đương đại trông sẽ rất kỳ dị nếu bị bọc viền lại, và tấm

bọc cũng không đúng về mặt lịch sử đối với những bản in

được trưng bày trong những chiếc khung cổ. Nếu không sử

dụng tấm bọc, đồ vật phải được cố định bằng bản lề vào

phần sau của bìa giấy và đóng khung sao cho nó không bị

tiếp xúc với lớp tráng kính. Sử dụng một miếng đệm đảm

bảo sẽ có một khoảng trống ở giữa lớp tráng kính và vật; (có

thể giấu được ít nhất một phần của miếng đệm này dưới

đường rãnh của khung). Cũng như các vật liệu khác ở trong

khung, miếng đệm phải không có axit và phải có tính ổn

định hoá học. Có thể làm thành những miếng đệm tốt từ

những dải bìa vải. Những dải bìa vải có thể gắn với lớp tráng

kính dưới đường rãnh của khung bằng một miếng băng dính

hai mặt, ví dụ như băng dính hai mặt hiệu 3M Scotch#415.

Nếu miếng đệm sơn màu đen sẽ khó nhận thấy hơn. Chúng

ta cũng nên sử dụng một loại sơn acrylic. Miếng đệm dày

hơn bốn lớp có thể được làm bằng cách ép hai hay ba dải

giấy bằng băng dính hai mặt #415. Một cách lựa chọn khác

là yêu cầu thợ đóng khung làm khung có sẵn miếng đệm.

Lớp tráng kính

Đối với những tác phẩm nghệ thuật trên giấy, rất cần có lớp

tráng kính để bảo vệ bề mặt giấy xốp mỏng manh khỏi bụi

và chất bẩn. Do hơi ẩm có thể đọng lại ở mặt trong của lớp

tráng kính bảo vệ bức tranh nên lớp tráng kính không nên

tiếp xúc với đồ tạo tác. Vật liệu làm lớp tráng kính tốt nhất

cho các tác phẩm nghệ thuật và đồ tạo tác là những vật liệu

được thiết kế để lọc bỏ những thành phần gây hại (tia tử

ngoại) có trong ánh sáng. Tấm arcylic, UF -3Plexiglas, do

hãng Rohm và Haas sản xuất, được các bảo tàng sử dụng

trong mấy chục năm qua. Gần đây các công ty khác đã cho

ra đời tấm kính và arcylic có thể lọc phóng xạ tia tử ngoại.

Khi lựa chọn vật liệu làm lớp tráng kính phải đảm bảo chọn

được loại có khả năng lọc tia tử ngoại cao, ít nhất là 90%.

Hầu hết các loại kính và nhiều loại arcylic không ngăn được

phóng xạ tử ngoại, còn những loại khác chỉ lọc được một

lượng nhỏ.

Cũng cần phải chú ý rằng các loại acrylic mang tĩnh điện

không được sử dụng được cho tranh phấn màu, bản vẽ bằng

than củi hay những vật có chất liệu không bền chắc khác.

Thay vào đó có thể sử dụng kính lọc tia tử ngoại.

Đôi khi, duy trì việc sử dụng loại thủy tinh thổi thủ công

truyền thống trong khung tranh cổ là một việc quan trọng.

Trong trường hợp như vậy chúng ta có thể sử dụng hệ thống

tráng phủ 2 lớp với lớp tráng phủ lọc tia tử ngoại gần sát với

đồ vật (nhưng không tiếp xúc với đồ vật) còn lớp kính thì

nằm ở phía ngoài. Người xem sẽ không thấy được lớp tráng

phủ thứ 2.

Những điều cần chú ý thêm khi đóng khung

Để tăng thêm sự bảo vệ, khung tranh nên được dán dính lại

và phải có thêm ít nhất một lớp bìa cứng đạt tiêu chuẩn lưu

trữ. Lớp bìa phía sau này có tác dụng bảo vệ tranh khỏi nhiệt

độ hay những tác dụng vật lý, và phải là bìa bằng giấy 100%

và không có lignin. Loại bìa này được ưa dùng hơn bìa gỗ

hay bọt xốp vì bìa gỗ và bọt xốp thường tạo ra chất hoá học

khi sử dụng lâu ngày. Thêm vào đó, chúng ta nên đặt một

miếng hút ẩm vào giữa những tấm bìa sau và gắn với phần

sau khung bằng băng dính hai mặt 3M #415. Mặc dù loại

Marvelseal-1 tấm ép nhôm và nhựa trơ-chống thấm hơi ẩm

và khí gaz còn tốt hơn nhưng chúng ta vẫn có thể sử dụng

phim pôliexte 4 hay 5 li làm tấm hút ẩm.

Khung cần phải đủ dày để chứa tất cả các lớp, các phần

trong khung không được thò ra phía sau khung và chạm vào

tường. Tốt nhất là các lớp bìa phía sau phải được khoét hốc

(tạo một khoảng trống trong khung) vì như vậy sẽ có một

khoảng cách giữa khung tranh với tường. Khi đặt làm khung

tranh mới, bạn phải chắc chắn khung tranh đủ dày. Chúng ta

có thể làm cho những khung gỗ sẵn có dày thêm bằng cách

ghép thêm vào phía sau khung những thanh gỗ mỏng rồi

đóng hay dán cố định chúng lại.

Khung tranh phải càng kín hơi càng tốt để ngăn bụi, chất bẩn

và để giữ ổn định phần bên trong khung chống lại sự thay

đổi bất thường của nhiệt độ và độ ẩm không khí. Các phần

trong khung phải được giữ chắc với nhau bằng đinh đầu nhỏ

hay bằng những chiếc móc kim loại khác. Lớp bìa cuối cùng

phải được dán vào khung bằng băng dính đặc biệt. Ngoài ra

còn có cách khác nữa là phủ lên mặt sau khung một tấm

chống bụi làm bằng giấy cứng hay một tấm chống ẩm như

đã nói ở trên. Để bảo vệ hơn nữa, một số chuyên gia bảo

quản còn dán lớp tráng phủ lên mặt trong của khung bằng

băng dính. Một số người khác xếp xen các lớp tráng phủ,

tấm bọc, vật, và lớp bìa phía sau rồi dán các mép lại bằng

băng dính. Những lớp đó sau khi dán lại được cố định ở

trong khung thành một khối thống nhất.

Xin hãy lưu ý rằng gỗ có thể tạo ra một số chất dễ bay hơi

làm hỏng giấy. Điều này càng đúng đối với gỗ cắt còn tươi.

Thậm chí chiếc khung gỗ cũ cũng sinh ra chất khí gây hại.

Như đã cảnh báo trước, gỗ phải cách đồ vật ít nhất 1 inch.

Các yếu tố về khoảng cách và phụ gia kiềm trong tấm bọc và

bìa viền sẽ bảo vệ đồ tạo tác. Khi cần phải sử dụng khung gỗ

cổ đòi hỏi vừa khít, phần bên trong đường rãnh phải lót bằng

vật liệu chống ẩm như phim pôliexte hay Marvelseal. Một

mặt băng keo Marvelseal nóng chảy khi gặp nhiệt và có thể

được là vào mặt trong đường rãnh của khung.

Kết luận

Ngay cả khi sử dụng lớp kính tráng để lọc tia tử ngoại,

chúng ta vẫn nên treo đồ vật ở nơi có ánh sáng dịu. Do ánh

sáng ở mức độ nào cũng có khả năng gây hư hại, các chuyên

gia bảo quản khuyên rằng không nên trưng bày các tác phẩm

nghệ thuật trên giấy trong thời gian dài. Hơn nữa, các khu

vực cất giữ và trưng bày phải thoáng mát và khô ráo, với sự

thay đổi nhiệt độ và độ ẩm không khí ở mức thấp nhất. Thời

tiết thay đổi không những làm cho giấy mềm đi theo thời

gian mà còn gây ra những nếp nhăn gợn không nhìn thấy

được và làm biến dạng tấm giấy. Việc đóng khung thường

xuyên có thể bảo vệ các tác phẩm nghệ thuật trước những

thay đổi nho nhỏ bất thường của thời tiết nhưng không

chống lại được độ ẩm cao trong thời gian dài hay theo mùa.

Đối với tất cả các tác phẩm nghệ thuật và đồ tạo tác lịch sử

trên giấy, môi trường xung quanh là yếu tố quyết định cho

việc bảo quản chúng.

Tài liệu tham khảo thêm

Clapp, Anne F., Curatorial Care of Works of Art on Paper.

New York: Nick Lyons Books, 1987.

Glaser, Mary Todd, "How To Do Your Own Matting and

Hinging." In Preservation of Library and Archival Materials:

A Manual, 3rd ed., rev. and expanded; ed. by Sherelyn

Ogden. Andover, MA: Northeast Document Conservation

Center, 1999.

Phibbs, Hugh, "Building Space Into the Frame," Picture

Framing Magazine, Feb. 1995.

Phibbs, Hugh, "Preservation Matting for Works of Art on

Paper," A Supplement to Picture Framing Magazine, Feb.

1997.

Smith, Merrily A., Matting and Hinging of Works of Art on

Paper. Washington: Library of Congress, 1981.