Cơ quan hô hấp của lớp Chim
quan hấp của chim bay cấu
tạo đặc biệt, gồm đường hấp, phổi
túi k. quan hấp và hoạt
động hấp của chim thể hiện sự
thích nghi cao với hoạt động bay
lượn.
1. Đường hô hấp
Tkhe họng dẫn đến thanh quản gồm
sụn nhẫn và sụn hạt cau. Ở chim 2 sụn
này không tham gia phát thanh
chúng quan phát thanh riêng
được gọi là minh quản (syrinx). Minh
quản nằm ngay nơi phân k quản
thành 2 phế quản, cấu tạo nói chung
giống với thanh quản. Chim 2 loại
dây thanh dài ngắn khác nhau, nhờ
hót hot động rất linh hoạt nên phát ra
tiếng kêu rất đặc trưng.
2. Phổi
Phổi của chim nhỏ, là 1 túi xp, ít
giãn n vì ẩn sâu vào gốc xương
sườn, số các vi khí quản. Phổi
chim dung tích lớn, diện tích mao
mạch rất lớn nhiều phế nang và
tiểu phế nang.
3. Túi k
Phế quản đi tới phổi tạo ra các vi khí
quản, xuyên qua thành phổi tạo thành
các túi đặc biệt gọi là túi khí. Ngoài
các túi chính nằm phần bụng và
phần ngực, còn các túi nhlen lỏi
trong nội quan. Chim có 9 túi (1 túi lẻ,
1 đôi i cổ, 2 đôi ngực, 1 đôi túi
bụng). Túi k thể tích lớn hơn
phổi nhiều lần, chứa nhiều không khí
nên th thực hiện hấp kép khi
chim bay, m nh thể, điều hòa
thân nhiệt .
Động tác hấp của chim rất đặc
trưng và có hiệu quả rất cao:
- Khi chim không bay (khi chim
nghỉ), sự hấp được thực hiện do cử
động lồng ngực nhờ các cơ gian sườn.
- Khi bay, do ngực hoạt động
chim không th hấp bằng co giãn
lồng ngực mà phải thở bằng hệ thống
túi k. Khi nâng cánh túi khí nra và
hút không khí t mũi vào khí quản,
đến phế quản, qua phổi vào túi khí sau
(chiếm khoảng 75% lượng khí), c
túi k sau là nơi dự trữ không khí
sạch. Khi đập cánh, nội quan ép vào
túi khí, không khí lại từ túi khí sau
qua phổi đến các túi ktrước và đi ra
ngoài.
Sự trao đổi khí của chim (theo Raven)
Chu k1 hít vào (màu đỏ): không
khí đi vào khí quản, vào túi khí phía
sau, sau đó đi vào phổi;